Chương 13

Thậm chí còn không ít người bắt đầu nghi ngờ cách chơi của Giang Chu.

[Solo kill đúng là đẹp thật, nhưng rồi Hound tính làm gì giờ? Cái tủ âm tường mà cậu ấy vừa trốn vào có một Oán linh phiền phức spawn cố định bên trong, cái này mà cậu ấy cũng không biết sao? Chỉ cần bị Oán linh này quấn lấy là nó sẽ luôn ầm ĩ không ngừng, rồi sau đấy tính đi bắt người kiểu gì? Di chuyển một cái là lộ ngay mà?]

[Ai quen chơi map này đều biết đó, vừa rồi Rồng Ác Ma check chỗ núp đã cố ý không check Oán Linh, có khi nào Hound vì muốn bắt Rồng Ác Ma mà cố tình chui vào tủ có Oán linh không.]

[Hahaha, tau ngồi xem xem Hound định đi rừng kiểu gì, con Oán linh còn dính trên người cậu ta bốn phút nữa cơ.]

[Hound đánh JG bên kia thành bài vị luôn rồi, gà thì quỳ xuống đê!]

Giang Chu đang tập trung hoàn toàn không nhìn được mấy bình luận này, cậu vẫn chơi game theo tiết tấu của mình như cũ.

Tuy nhiên đúng như phần bình luận đã đề cập, bị một con Oán linh ầm ĩ làm phiền, Bạch Cốt đi đến đâu cũng bị đối phương để ý.

Lúc này, Bạch Cốt đã đi đến đường trên đội mình, nhìn có vẻ là chuẩn bị gank top.

Thế nhưng bởi vì trên người có Oán linh, top laner địch nghe được tiếng nó kêu là biết Bạch Cốt đang đến, vội vàng lùi lại về khu vực an toàn.

Giang Chu bất đắc dĩ phải rời đi.

Lại một lúc sau, khu vực rừng dưới cũng có tiếng Oán linh tru tréo.

ADC bên đội xanh chính là người đang ngồi ở top 1 bảng xếp hạng tháp vinh dự, Zee.

Nghe thấy tiếng Oán linh, Zee nhìn thoáng qua bản đồ, thấy Mid laner đối phương không ở đường của mình, hắn cẩn thận không đẩy quái đường dưới lên cao, cũng ping báo hiệu cho đồng đội rằng Bạch Cốt đang ở dưới này.

Rồng Ác Ma nhìn ping xong cũng phát hiện Mid laner đối phương không ở đường giữa, dễ dàng kết luận rằng bên kia đang chuẩn bị kéo nhau xuống bắt đường dưới.

Hiện tại hắn đang ở trong khu vực rừng nhà mình, muốn chạy tới đường dưới thì chắc chắn không kịp, vì vậy hắn dứt khoát từ bỏ việc gank đường dưới mà chạy vào khu vực rừng phía đối diện nhân lúc Mid địch không ở đó, chuẩn bị trộm hết quái tinh anh ở phía bên kia.

Bí cảnh này có tổng cộng bốn quái tinh anh, chia đều cho hai nửa rừng trên và dưới.

Đánh bốn con quái tinh anh này không có gì khó, bởi vì chúng nó chỉ là bốn bức tượng đá điêu khắc, nhưng nếu như một team có thể ăn hết toàn bộ bốn bức tượng thì có thể giành được Ma pháp của Oán linh, có được kỹ năng sử dụng một lần: Teleport tập thể, có thể sử dụng để dịch chuyển toàn bộ đồng đội đến một vị trí tùy ý trên bản đồ.

Cho dù là để tấn công hay phòng thủ thì đây cũng là một kỹ năng cực kỳ tốt, có được nó thì sẽ chiếm được ưu thế lớn cho đội mình.

Nhưng để mà gom được cả bốn bức tượng thì quả là chuyện khó khăn, bởi vì cả hai bên đều sẽ đề phòng đối phương gom đủ tượng, vậy nên ngay khi trận đấu bắt đầu không lâu thì cả hai đội sẽ đều nghĩ cách đập sạch tượng nhà mình.

Rồng Ác Ma cũng đã làm như vậy, hắn đã đập xong hai bức tượng bên rừng nhà mình, nhưng hắn không hiểu vì sao bên đội địch lại không làm thế.

Trải qua combat vừa rồi, Rồng Ác Ma cũng hiểu rằng một mình hắn không thể đánh lại được Bạch Cốt, nhưng hiện giờ Bạch Cốt không có ở đây, cơ hội để gom bốn tượng đá đang lồ lộ trước mắt, hắn phải nắm được bằng mọi giá.

Tuy nhiên điều mà Rồng Ác Ma không ngờ đã xảy ra, ngay khi hắn lao đến vị trí tượng đá ở nửa rừng bên kia, Oán linh lại tru lên bên tai hắn.

Bạch Cốt mà hắn vốn cho rằng đang gank đồng đội hắn ở đường dưới lại đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh mình.

Bạch Cốt là một vị tướng có vẻ ngoài giống như một bộ xương người, nhưng vì lí do gì đó mà game trong nước không thể xuất hiện yếu tố bộ xương người như thế này, nên là Bạch Cốt ở trong nước phải đeo một cái mặt nạ màu đen, xương xẩu cũng bị đổi thành màu đen tỏa ra ánh sáng trắng.

Từ Bạch Cốt biến thành Hắc Cốt, những thứ trên người nó cũng không giống xương người nữa mà trông giống một loại kim loại cứng. Tuy rằng thiếu đi ý nghĩa "xương trắng", nhưng lại có thêm thứ hào quang lạnh lẽo, chết chóc.

Cơ thể Bạch Cốt tỏa ra ánh sáng lạnh, kết hợp với Oán linh trên người nó vẫn luôn kêu gào, thật sự trông có hơi ghê rợn, ghê đến mức Rồng Ác Ma phải giật mình một cái, xoay người bấm tốc biến bỏ chạy.