Chương 22: Lời tác giả

Chương 22: Lời tác giả

Tiệc trà Cây Nhỏ

La la la ~ từ giờ trở đi buổi trò chuyện của tác giả sẽ đổi thành tiệc trà Cây Nhỏ ~

Cũng đem đổi bút danh từ “Là Đường Không Thiếu Muối” thành “Phế Sài Tiểu Thụ Tree”, từ giờ trở đi các bạn có thể gọi tớ là Cây Nhỏ, sẽ tiện hơn ~ (Tên khác cũng được, tớ thích tất cả)

Tớ chỉ luôn cảm thấy tự xưng là tác giả sẽ có chút mất kết nối với mọi người, kể từ bây giờ tớ sẽ là Cây Nhỏ của mọi người!

Ừm…về phần tại sao tớ lại nghĩ đến cái tên Cây Nhỏ, tớ có một giấc mơ rất lớn! Tớ mong tác phẩm của mình sẽ được lan toả, càng viết càng nhiều, để ngày càng nhiều người được xem chúng! Tớ cũng mong những ai xem tác phẩm của Cây Nhỏ, họ có thể cảm nhận được cảm giác thoải mái như khi ngồi dưới gốc cây trên cánh đồng rộng lớn, dưới bầu trời trong xanh mây trắng và có một thế giới tự hưởng thụ.

Ừm! Quay lại quyển truyện “Tôi Không Có Biện Pháp Thay Anh Yêu Anh Ấy” này, đúng như tên gọi các CP trong tiểu thuyết này là độc quyền của nhau, không ai có thể yêu người này vì người kia.

Bối cảnh lúc đầu đau thấu tâm hồn này thực sự thích hợp để viết một quyển tiểu thuyết hay, làm tên vô tâm và tra nam cặn bã ăn năn. Nhưng vẫn là một câu như vậy, người khác viết đã quá nhiều, Cây Nhỏ muốn viết khác đi, mang đến cho đọc giả một cảm giác mới mẻ không ngờ đến!

Không nên xoay chuyển đến mức không thể chấp nhận được….(Tớ luôn lo lắng điều này)

Trong số các giả thuyết đầy buff, thứ tớ muốn nói đến nhất chính là thiết lập Bạch Nguyệt quang, Cây Nhỏ luôn cho rằng Bạch Nguyệt Quang sở dĩ được gọi là Bạch Nguyệt Quang là vì người đó đủ tốt và xa tầm với.

Vì vậy Bách Dục không phải loại người dùng hết thủ đoạn để thượng vị, ngược lại cậu ấy chính xác là loại tồn tại nằm ngoài tầm tay, để cậu chủ động bước về phía Hàn Dương đã là tự hạ mình rồi. Nhận ra mọi thứ đã thay đổi, Bách Dục sẽ không chút do dự bỏ lại quá khứ.

Về phần tên Bách Dục, chính là một cây bách đang cháy, toả ra ánh sáng và nhiệt lượng, bản thân cậu cũng đủ chói mắt và nóng bỏng.

Vì vậy, đối với Hàn Dương, đồng âm với mặt trời nhưng không có độ ấm, Bách Dục sẽ không ngừng lại bước chân.

Chính Giang Tri Ôn mới thực sự là người có thể cảm nhận hơi ấm từ Hàn Dương, lúc chọn tên tớ vô thức nghĩ đến câu “Xuân giang thuỷ noãn áp tiên tri”, tưởng tượng đến chính là nước sông lạnh băng dưới ánh nắng chiếu xuống…thế nên chỉ có dòng sông mới cảm nhận nhiệt độ của mặt trời.

Mà Dư Chu Sách cùng Lương Vãn, lại là “Ngư Chu Xướng Vãn” tách ra.

Buổi tối mát mẻ, ấm áp, mặt sông êm đềm, thuyền bồng bềnh.

Những gì tớ có thể nghĩ ra là hình ảnh hai người ở bên nhau, tên của họ cũng có hình bóng của nhau.

Những góc nhìn riêng của từng người, cùng một câu chuyện, là một trải nghiệm khác với góc nhìn không giống nhau, tuy họ cùng trải qua một câu chuyện nhưng mỗi người lại cảm nhận thế giới một cách khác nhau.

Sự lo sợ không đâu của Giang Tri Ôn, rụt rè thận trọng của Lương Vãn, sự bất cẩn của Hàn Dương, sự bất lực của Dư Chu Sách và Bách Dục luôn làm theo ý mình, mỗi người đều thống khổ, từ góc độ riêng của họ, họ đều cho rằng chỉ có mình là người đau khổ.

Trong khoảng thời gian đặc biệt đó, mỗi người đều trải qua những khó khăn khác nhau, may mắn thay mọi đau khổ đều đã kết thúc và mọi việc đều đi đúng hướng.

Thực chất đó là một bi kịch do không chịu nói ra ~

Tớ không thích đánh giá tác phẩm của mình, nhưng Cây Nhỏ đã viết quyển truyện này với hi vọng nhất định:

Tớ hy vọng mọi người có thể lớn giọng bày tỏ tình yêu của mình! Hãy để những người bạn yêu thương cảm nhận được những cảm xúc đến từ bạn! Đừng sợ sai lầm, đừng để tiếc nuối, hãy dũng cảm thể hiện bản thân!

Khi Cây Nhỏ cập nhật tác phẩm này, Cây Nhỏ đã rất chăm chỉ trả lời từng bình luận của các bạn nhỏ dễ thương, không muốn làm mọi người thất vọng nên đã tích cực phản hồi~ (chắc không bỏ sót bình luận nào, nếu không chắc tớ phải quỳ xuống xin lỗi!)

Bởi vì lúc bắt đầu viết bản thảo, Cây Nhỏ chỉ chăm chỉ làm việc, lúc đó một cô bé dễ thương liên tục bình luận và tương tác với tớ nhưng tớ không kịp phản hồi, khi không thấy cô ấy tương tác nữa, tớ nhận ra tớ đã bỏ qua trái tim nhiệt tình đam mê của cô ấy.

Vì vậy bây giờ tớ rất trân trọng sự nhiệt tình của mọi người dành cho Cây Nhỏ và cũng lớn tiếng nói với mọi người: Cây Nhỏ yêu các bạn rất nhiều!!! (điên cuồng la hét)

Tóm lại tác phẩm “Tôi Không Có Biện Pháp Thay Anh Yêu Anh Ấy” đại khái đã hoàn chỉnh toàn bộ ~ Spoiler* sẽ được bổ sung sau phiên ngoại về lần đầu tiên gặp nhau. Sẽ tuyệt vời biết bao nếu cuộc đời có thể giống như lần đầu tiên gặp nhau ~~~~

Cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ và yêu thương! Cảm ơn rất nhiều vì những lượt thích, bình luận và lời khuyên của mọi người! (Cúi đầu năm tư thế)

Rất mong được gặp lại các bạn trong nhiều câu chuyện hơn nữa trong tương lai ~ Bắn tim

___

Những cây non lớn nhanh ~ một ngày nào đó chúng sẽ phát triển thành nhưng cây cao chót vót!

Julyyy:

* Chương này theo thứ tự là chương 19, sau nó còn 3 chương phiên ngoại, nhưng mình muốn tác phẩm được diễn ra liên tục nên kéo nó xuống cuối cùng.

Tạm biệt Giang Tri Ôn, Hàn Dương, Lương Vãn, Dư Chu Sách.

Chúc mọi người năm mới vui vẻ~~~