🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khuôn mặt thỏa mãn
Warning… Chương này có nội dung sεメ, click back nếu bạn chưa sẵn sàng.Lần đầu tiên Hoa Lao biết hóa ra công dụng của sữa tắm nhiều hơn anh tưởng…
Ừ, quả đúng là vật phẩm vạn năng phải có ở nhà hay đi du lịch, Hoa Lao xem như chuyện cười nói ra. Dĩ nhiên anh đang rất muốn làm dịu không khí căng thẳng trong phòng tắm bằng cách này, kết quả một ánh mắt của Ngao Giao lia sang đã khiến anh im như thóc.
Ngao Giao hất cằm ra lệnh: “Tự bôi vào!”
Hoa Lao: “… Em, em là lần đầu tiên, cái kia, căn, căn bản không biết…”
Ngao Giao nhìn anh đầy khinh bỉ: “Bởi vì là lần đầu tiên nên mới phải luyện tập nhiều vào. Hơn nữa em không thấy tôi đang bị thương à.”
Mặt Hoa Lao đỏ au như máu, luống cuống cầm chai sữa tắm không biết làm gì tiếp theo. Ngao Giao liếc nhìn anh, đại phát từ bi hừ một tiếng: “Em quay lưng lại.”
Hoa Lao nghi ngờ nhìn hắn, do dự một chốc cũng ngoan ngoãn đỏ mặt quay lưng lại.
“Đứng dậy.” Ngao Giao tiếp tục.
Hoa Lao lề mề đứng thẳng người.
Ngao Giao hài lòng ừ một tiếng, thong thả nói: “Tự mình tách hai mông ra.”
Hoa Lao cứng còng, lặng lẽ xoay qua mờ mịt hỏi: “Vì sao phải tách mông ra…? Ờ ừm… Anh muốn xem lỗ hậu của em à?”
Mặt Ngao Giao chớp mắt đen phân nửa, cắn răng kêu: “Em có thể im lặng không?!”
Thế là Hoa Lao ngoan ngoãn im miệng lại, lâu sau đó mới nghe thấy Ngao Giao oán hờn nói: “Tôi không muốn xem lỗ hậu của em, tôi muốn làm nó!”
Hoa Lao suy nghĩ một lát mới hiểu ý hắn, màu đỏ lập tức lan rộng từ mặt xuống trên lưng. Ngao Giao híp mắt thúc giục anh: “Còn không mau vạch ra.”
Hoa Lao run run tay chậm rãi mở căng khe hở giữa bờ mông, nhắm mắt đợi một lúc bỗng cảm giác đằng sau ướŧ áŧ. Anh hơi quay đầu liền nhìn thấy Ngao Giao đang chôn mặt vào bắp đùi mình, đầu lưỡi tinh tế liếʍ những nếp uốn xung quanh miệng huyệt, khung cảnh sắc tình suýt chút nữa đã làm anh nhũn cả chân.
Ngao Giao đỡ lấy eo Hoa Lao, ậm ờ nói: “Đừng nhúc nhích, không làm trơn tốt em sẽ đau đấy.”
Hoa Lao toát mồ hôi đầy mình, hơi nước trong phòng tắm xông lên khiến trước mắt anh mông lung toàn sương trắng. Anh không kìm được cầm lấy “thằng đệ” cương cứng của mình bắt đầu vuốt ve, chưa được mấy lần đã bị Ngao Giao túm tay: “Ai cho em thủ da^ʍ hả, không được chạm vào nó!”
Hoa Lao sắp khóc đến nơi: “Nhưng mà… Ư… Khó chịu lắm…”
Ngao Giao không lên tiếng, bất ngờ đứng dậy đè Hoa Lao lên tường, nửa người dưới áp sát vào cặp mông của đối phương, côn th*t quanh quẩn ngoài cửa động mãi không chịu vào.
Hoa Lao nhịn không được vặn vẹo, đổi lấy mấy cái đánh mông không chút khách khí của Ngao Giao: “Động gì mà động! Không được nhúc nhích!”
Hoa Lao không dám xê dịch nữa, quay đầu nhìn đối phương đầy mong chờ.
Ngao Giao hừ một tiếng: “Muốn không?”
Hoa Lao biết điều gật gật đầu.
Ngao Giao cười xấu xa: “Cầu tôi đi!”
Hoa Lao: “…”
Ngao Giao lại đánh mạnh mấy cái vào mông anh: “Mau cầu xin tôi đi!”
Hoa Lao run giọng kêu lí nhí: “… Xin, van xin anh… Ư…”
Miệng huyệt được bôi trơn đầy đủ, Ngao Giao không phí chút sức đã vào được một nửa. Hắn hít sâu một hơi rồi dừng lại, cũng không vội vã đi vào tiếp. Hoa Lao bèn thắt chặt lỗ nhỏ có ý hơi hối thúc hắn, kết quả lại bị đối phương đánh mông…
Hoa Lao đỏ viền mắt, nghẹn ngào nói: “Đừng… Đừng đánh nữa… Xấu, xấu lắm… Cái mông sẽ hồng…”
Ngao Giao từ từ cắm vào sâu trong, kề bên tai Hoa Lao khàn khàn nói: “Kêu hay một chút, tôi sẽ không đánh em nữa.”
Cơ thể của Hoa Lao như mất hết sức lực bởi cảm giác căng đầy phía dưới, vô thức hỏi một câu: “… Hửm, kêu, kêu cái gì… A!”
“Bạch” – Lại bị đánh một cái…
Ngao Giao oán giận nghiến răng: “Em nói xem?!”
Hoa Lao rốt cuộc phản ứng lại, vừa khóc vừa kêu: “Chồng ơi… Ư… Là, là gọi chồng đúng không… A a!”
Ngao Giao hài lòng hừ một tiếng, cắm rút mấy lần lại ngừng, Hoa Lao chịu không nổi đành la lên: “Nhanh, nhanh một chút… Anh, anh định làm gì đấy?!”
Ngao Giao rút dương v*t cương cứng ra, làm Hoa Lao xoay người lại đối diện bản thân rồi nâng một chân của đối phương lên quấn quanh eo mình, sau đó mới một lần nữa chầm chậm cắm vào cửa động chưa kịp khép kín kia, giây sau bỗng mạnh mẽ rút ra cắm vào.
Hoa Lao che kín miệng mình cũng ngăn không nổi tiếng rêи ɾỉ, cúi đầu là có thể thấy phong cảnh vô cùng da^ʍ mĩ: dương v*t của Ngao Giao ra ra vào vào bên trong cơ thể anh, tiếng tinh hoàn đánh vào mông nghe bạch bạch sắc tình khiến anh hận không thể điếc luôn.
Ngao Giao vẫn chưa buông tha cho anh: “Chồng em cắm em có sướиɠ không?!”
Hoa Lao nhắm tịt mắt không nói, mông lại bị Ngao Giao đánh một cái…
Đành nức nở đứt quãng đáp: “Sướиɠ, sướиɠ lắm… A!”
Ngao Giao đắc ý hừ một tiếng: “Đùi quấn cho chặt, chồng đang bị thương em phải cố gắng lên biết không?!”
Hoa Lao: “…”
Và thế là nguyên một đêm bạn trẻ Hoa Lao của chúng ta bị bắt “cố gắng” các kiểu mà thay đổi tư thế… Cuối cùng khi thiếu gia Ngao Giao ăn uống no đủ rồi mới đại phát từ bi tha cho anh vào lúc sau nửa đêm…
Có điều ban ngày tỉnh lại phát hiện ra “bé cưng” của Ngao Giao vẫn đang chôn trong cơ thể mình đồng thời còn nằm ở trạng thái sẵn sàng làm tiếp một hiệp bất cứ lúc nào, rốt cuộc Hoa Lao cũng nổi dậy giương cờ khởi nghĩa…
Tất nhiên các loại phản kháng bé như muỗi ở trên giường đấy, trong mắt Ngao Giao đều là tình thú. Hết cách rồi, ai bảo người ta là giai cấp thống trị thể lực rất tốt…
Ngao Giao hả hê suy nghĩ:
Ừm quả nhiên, một ngày tốt đẹp là phải bắt đầu từ cúc hoa của Hoa Lao!