Hà Dĩ An và Mạc Vũ Hằng giúp Dương Ninh xách đồ vào nhà, Mạc Vũ Hằng hỏi : “Vị tiểu thư đây là…?”
Xem ra tiểu tử này cũng chưa biết chuyện “Tôi là Dương Ninh, bạn của Dĩ An”
“Chào cô Dương, tôi là bạn trai của An An”
Dương Ninh trực tiếp đơ người, một chữ “CÁI GÌ” dài cả cây số vang lên trong đầu cô, quả thực chưa có cái sốc nào như cái sốc này, nha đầu Hà Dĩ An này lại dám dấu cô chuyện quan trọng như vậy, lại muốn làm em dâu của cô, ừ thì…cũng được.
Hà Dĩ An đứng bên cạnh không kịp ngăn cái miệng tứa lưa của thằng nhỏ, cô cười nũng nịu với Dương Ninh, rồi vội nói sang chuyện khác “Cậu mua nhiều đồ vậy, xách lên đến đây chắc cũng mệt rồi, mình xuống bếp làm cơm nhé, cậu cứ nghỉ đi”
“Tớ mua đồ nấu lẩu đấy, đậu phỏng vấn rồi nha”
Bữa lẩu này được nhiều việc phải biết, ăn mừng Dương Ninh đậu phỏng vấn này, xem như bữa cơm công khai của em trai và bạn thân này, nói chung là rất đáng để cô vật lộn mang nó về.
Dương Ninh tắm rửa rồi phụ Hà Dĩ An chuẩn bị, Mạc Vũ Hằng về trước vì công việc, bữa lẩu thịnh soạn đủ để hai cô gái say sưa đến sáng.
Dĩ An hỏi Dương Ninh “Cậu mua nhiều đồ quá đi, mình phải cất vào tủ cho hôm sau đấy, còn nữa, không phải đi phỏng vấn buổi sáng sao, buổi trưa lại không thấy về nhà”
“Sáng nay mình trễ phỏng vấn ấy, chờ tới chiều mới tới lượt, rất là mất thời gian”
Rồi có mỗi chai rượu vang mà hai cô nàng say quên lối về, rốt cuộc khiến Dương Ninh thức dậy chao đảo bắt xe đi làm.
Đến cổng công ty, Dương Ninh lại nhìn thấy bóng lưng quen thuộc, nhưng đến lúc này cô vẫn chưa biết tên anh, cô lẽo đẽo chạy theo phía sau “Thật trùng hợp, anh cũng làm việc ở đây sao?”
Anh chàng quay đầu nhìn cô, thân ảnh một mét tám bảy hơi cúi đầu nhìn cô, hắn nói cộc lốc “Không!”
Cũng không hỏi han tiếng nào, đúng là người vừa đẹp vừa cao đều rất tiết kiệm calo. Dương Ninh lại huyên náo: “Anh còn nhớ tôi chứ, tôi tên Dương Ninh, anh tên là gì vậy?”
“Diệp Tư Thành!”
Mở miệng nhả ra ba chữ, cũng không thèm khen tên cô đẹp sao, cái tên này cô phải nghĩ rất lâu đấy, cụ thể là trong gần một phút khi cô trả lời câu hỏi của bà Lâm.
Dù sao cũng biết được tên của anh đẹp trai này rồi, bây giờ đi làm đã, chuyện khác tính sau.
Hai người cùng đi vào công ty nhưng Dương Ninh vào phòng làm việc còn Diệp Tư Thành vào thang máy, tới phòng Cố Viễn. Bọn họ quen nhau. Trước đây hai người là bạn cùng lớp, tướng mạo đều xuất chúng, học lực cũng là top 1, top 2. Hiện tại họ là bạn trên thương trường, một người đứng đầu Cố thị, một người lãnh đạo Diệp thị, tuy nhiên họ sống bằng mặt mà không bằng lòng.
Câu chuyện của hai người này bắt nguồn từ năm cuối trung học, một cô gái xoay quanh cuộc sống của hai người là Khương Hạ, Diệp Tư Thành thích Khương Hạ, Khương Hạ lại đem lòng mến mộ Cố Viễn, riêng Cố Viễn, hắn trêu đùa cô, xoay cô mòng mòng như một trò hề, rồi lại lấy cô, chọc tức Diệp Tư Thành, lại gϊếŧ cô trong thỏa mãn, đối với Cố Viễn, Diệp Tư Thành là kẻ yếu thế hơn mình, mặc hắn hành hạ tinh thần, giày vò tâm lý, hắn muốn một ngày Diệp Tư Thành vốn luôn đối đầu với hắn mang Diệp thị đến cầu xin hắn rộng lượng.
Ngược lại, Diệp Tư Thành hận Cố Viễn, hắn cướp đi người con gái anh chỉ dám đứng sau âm thầm nhìn ngắm, lợi dụng cô rồi lại gϊếŧ cô, anh hiện tại chưa thể đánh bại hắn, đành phải nhân nhượng chờ thời cơ thích hợp, anh sẽ đòi lại cho Khương Hạ tất cả những gì cô đánh đổi cho tên tàn nhẫn này.