Chương 33

Chiếc đĩa tròn lớn lập tức bùng phát ra một luồng ánh sáng vàng nhạt, bao chặt lấy bốn người trước khi bóng tối ập đến!Luồng âm khí đen như mực cũng bị chặn lại bên ngoài ánh sáng, không thể tiến thêm được nữa.

Đồng thời sắc mặt của Sư Thu Lộ cũng trở nên tái nhợt: "Các người đến gần một chút, trận pháp quá lớn tôi không thể duy trì được lâu."

Mộ Dung Kiều vội vàng kéo Phong Cảnh Thần lại gần.

Lớp vòng bảo vệ màu vàng cũng thu nhỏ lại chỉ còn đường kính hai mét.

Vẻ mặt nghiêm trọng của Sư Thu Lộ mới hơi dịu đi, nhưng vẫn rất cảnh giác nhìn Phong Cảnh Thần.

Phong Cảnh Thần cũng không để ý, chỉ tò mò nhìn chiếc đĩa tròn trong tay Sư Thu Lộ.

Đột nhiên, một chiếc áo choàng màu trắng ngà rơi xuống vai Phong Cảnh Thần, lập tức xua tan cái lạnh vừa bám vào người cậu.

Mộ Dung Kiều quan tâm hỏi: "Thế nào? Còn lạnh không?"

"Cảm ơn. Vốn cũng không lạnh lắm." Phong Cảnh Thần không từ chối lòng tốt khó hiểu của Mộ Dung Kiều, tiếp tục diễn tốt vai một người bình thường.

Cậu còn nhìn bóng tối không ngừng cuộn trào bên ngoài: "Những thứ này là gì vậy?"

Mộ Dung Kiều rất kiên nhẫn giải thích: "Nữ quỷ đã sử dụng cấm chế Quỷ Vực của mình rồi. Cậu phải cẩn thận một chút, đừng rời khỏi phạm vi trận pháp. Nếu không những luồng âm khí đó sẽ lập tức nhấn chìm cậu, chúng tôi rất khó tìm thấy cậu nữa."

Ấn Diêm Vương cũng bổ sung: "Cấm chế Quỷ Vực là đòn chí mạng của mỗi lệ quỷ! Nếu không có sự chuẩn bị thì rất dễ bị lạc trong đó, dần dần bị âm khí nuốt chửng. Thần Thần, sau này cậu cũng phải cẩn thận đấy!"

Phong Cảnh Thần khẽ gật đầu, lại nhìn chiếc đĩa tròn của Sư Thu Lộ: "Vậy, đây có phải là cái gọi là Trận Bàn trong truyền thuyết không?"

"Đúng vậy." Mộ Dung Kiều còn muốn giới thiệu chi tiết cho Phong Cảnh Thần.

Nhưng Sư Thu Lộ lại nhíu mày ngắt lời anh: "Sư huynh, mau tìm ra con nữ quỷ đi, em chỉ có thể chống đỡ được nửa tiếng nữa thôi."

Mộ Dung Kiều vẫn bình tĩnh: "Không vội. Tinh Hải, em cũng thử xem."

Ngô Tinh Hải im lặng từ nãy đến giờ khẽ đáp: "Được."

Sau đó, cậu ta lấy trong túi ra một... Khẩu súng lục?

Ngô Tinh Hải chĩa súng vào đám âm khí bên ngoài, bắn "bằng bằng bằng" liên tiếp sáu phát.

Đạn nổ liên tiếp trong đám âm khí, lớp âm khí dày đặc lập tức tan ra như băng tuyết tan chảy! Hiện ra một con đường dài ba mét.

Cấm chế Quỷ Vực, thực sự đã bị phá vỡ một phần!

Ánh mắt Phong Cảnh Thần lóe sáng.

Nhưng mọi người còn chưa kịp mừng, đám âm khí dày đặc xung quanh lại cuộn lên, nhanh chóng lấp đầy khoảng trống này.

Ngô Tinh Hải dừng động tác lại, bối rối gãi đầu.

Mộ Dung Kiều: "Sao vậy? Tiếp tục đi. Lần này hiệu quả không tệ, thử xem có thể phá vỡ cấm chế này không."

Ngô Tinh Hải: "Hết đạn rồi..."

Mộ Dung Kiều: "..."

Đáng lẽ anh phải biết, những thứ sư đệ làm ra chưa bao giờ đáng tin cậy.

Phong Cảnh Thần ngược lại rất tò mò: "Khẩu súng và đạn này có thể tác động đến âm khí, vậy chắc không phải loại chúng ta thường thấy đâu đúng không?"

Trước khi ba người Mộ Dung Kiều đến, Phong Cảnh Thần đã thử nghiệm với con nữ quỷ rất nhiều.

Giống như ấn Diêm Vương đã nói, những thứ bình thường ở dương gian không thể chạm vào quỷ hồn, càng không thể đánh tan âm khí.

Ngô Tinh Hải thấy Phong Cảnh Thần nhận ra điều đó, nỗi sợ xã hội cũng giảm đi một chút, khẽ gật đầu.

Mộ Dung Kiều cũng khoe của: "Tất cả những thứ này đều là pháp khí kỳ lạ do em ấy tự luyện chế. Không gây hại gì cho người thường, nhưng lại có chút tác dụng với lệ quỷ."

"Cậu thích không? Lát nữa tôi sẽ tặng cậu một ít, dùng để phòng thân cũng không tồi."

Sư Thu Lộ đứng bên cạnh nghe mà trợn tròn mắt.

Ánh mắt Phong Cảnh Thần hơi sáng lên, thuận miệng đáp lại Mộ Dung Kiều: "Cảm ơn."

Rồi nhìn chằm chằm vào Ngô Tinh Hải: "Cậu là luyện khí sư?"

Ngô Tinh Hải ngượng ngùng gật đầu.

Phong Cảnh Thần càng thêm vui mừng.

Mặc dù cậu đã đoán thế giới này chắc sẽ có những nghề như luyện đan sư, luyện khí sư,... Nhưng không ngờ lại gặp được một người nhanh như vậy!

Mắt Phong Cảnh Thần đảo qua đảo lại.

Không biết khẩu súng và đạn này được làm như thế nào?

Nếu luyện khí có thể biến đổi những công cụ bình thường thành có tác dụng với âm khí và các vật thể khác. Vậy liệu cậu có thể dùng trực tiếp máy xúc để đào núi rác ở âm phủ không nhỉ?

Như vậy hiệu quả sẽ cao hơn không biết bao nhiêu lần!