Chương 2

Ấn Diêm Vương lắc lư vài cái, thoát khỏi tay Phong Cảnh Thần, bay về phía Đông: "Nhìn đi, cái núi rác lớn nhất kia ấy, đống rác đó đã lắp kín cửa âm phủ lại rồi!""Nhiệm vụ đầu tiên của cậu, chính là dọn sạch những đống rác này, mở lại cửa âm phủ."

"Làm như vậy, phần lớn quỷ hồn sẽ tự động quay về địa phủ theo quy luật của trời đất. Điều này sẽ giảm rất nhiều áp lực cho phong ấn ở nhân gian!"

Phong Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy ngọn núi rác mà ấn Diêm Vương chỉ chiếm diện tích ít nhất ba mẫu, độ cao thì không thể nhìn thấy được đỉnh.

Chỉ ở phía trên cạnh biên của ngọn núi, mới có thể nhìn thấy một chút hình dáng của cánh cửa bằng đồng thau to lớn.

Nếu không phải ấn Diêm Vương nói, Phong Cảnh Thần còn khó mà tưởng tượng đây chính là cửa âm phủ nổi danh trong truyền thuyết.

Phong Cảnh Thần đề nghị: "Hay là chúng ta gọi máy xúc đến đây đào đi ha?"

Phần lớn núi rác ở địa phủ này đều được cấu thành bởi bùn đất đen nhẻm.

Bên trong có lẫn nhiều đá, Anh Thầny, tấm kim loại và các vật liệu khác.

Nhìn qua thì khá xốp, nếu dùng máy xúc chắc hẳn sẽ có thể nhanh chóng đào ra được.

Thế nhưng ấn Diêm Vương lại lắc lư nói: "Đừng mơ em trai ơi! Những thứ vô hồn của phàm nhân, không thể động vào những vật của địa phủ bọn tôi được đâu!"

"Với lại sao địa phủ có thể để những kẻ phàm tục tự tiện đến được? Mau lên, mau tự tay dọn đi!"

Phong Cảnh Thần lắc đầu: "Chỉ một mình tôi, cho dù có đến lúc đại nạn xảy ra như cậu nói cũng không thể dọn sạch ngọn núi này được."

Ấn Diêm Vương hơi ngừng lại, có chút ngớ người: "Vậy, vậy phải làm sao đây?"

Phong Cảnh Thần cúi đầu suy nghĩ: "Có cách nào để có thể có những công cụ hiệu quả hơn, hoặc là thêm nhiều người làm không?"

Ấn Diêm Vương cũng im lặng.

Bỗng, nó kêu lên: "À! Tôi nhớ ra rồi!"

Phong Cảnh Thần ngẩng đầu nhìn nó.

Chỉ thấy ấn Diêm Vương bất ngờ tiến vào trạng thái rung lắc điên cuồng, cả ấn ký kêu lên ầm ĩ.

Khi đạt đến cực hạn, nó liền phát ra một tiếng "bùng" nhỏ.

Một quả cầu sáng kích thước như quả bóng bàn được ấn Diêm Vương "phun" ra.

Ấn Diêm Vương đẩy quả cầu sáng đến trước mặt Phong Cảnh Thần: "Đây là một cái... Hình như gọi là hệ thống giao dịch không gian, cậu xem thử có dùng được không nhé~"

Mắt Phong Cảnh Thần lộ ra vẻ kinh ngạc, giơ tay bắt lấy quả cầu sáng.

Nhưng quả cầu lại tuột khỏi kẽ tay cậu, biến thành một tấm màn hình sáng dài khoảng 24 inch.

Phong Cảnh Thần nhìn chăm chú, chỉ thấy trên màn hình hiện lên dòng chữ: "Phát hiện người giao dịch mới, vui lòng đặt tên giao dịch cho bản thân."

"Ồ." Mắt Phong Cảnh Thần lại lóe sáng.

Cậu giơ tay chạm vào, ngón tay thon dài lại xuyên qua màn hình.

Nhưng khi cậu tập trung tinh thần, lại thật sự có thể chạm vào màn hình!

Trong mắt Phong Cảnh Thần liên tục tỏa ra ánh sáng kỳ lạ: "Hệ thống giao dịch không gian, quả thật là kỳ diệu!"

Cậu đã đọc không ít tiểu thuyết có chủ đề về giao dịch xuyên không gian. Nhưng chúng không thể so được với việc được tận mắt chứng kiến.

Ấn Diêm Vương húc nhẹ vào Phong Cảnh Thần: "Đừng chơi nữa, mau xem cái này có dùng được không."

"Được." Phong Cảnh Thần cũng biết hiện tại không phải lúc suy nghĩ vớ vẩn, nhanh chóng tập trung lại.

Cậu giơ tay nhập tên giao dịch là "Người kế thừa chủ nghĩa xã hội".

"???" Ấn Diêm Vương hoảng sợ: "Cậu đặt cái gì vậy?!"

Phong Cảnh Thần nghi hoặc ngẩng đầu nhìn nó: "Có vấn đề gì sao?"

Ấn Diêm Vương run giọng nói: "Tất nhiên là có vấn đề rồi!! Không có uy nghiêm của Diêm Vương chút nào hết, cậu mau đổi lại đi!"

Phong Cảnh Thần lại nhìn về màn hình: "Tôi thì thấy không có vấn đề gì cả."

Nói xong, ngón trỏ của cậu nhẹ nhàng chạm vào màn hình để xác nhận tên giao dịch.

Ấn Diêm Vương: "..."

Ấn Diêm Vương sợ luôn rồi.

Nó ngẩn người vài giây, đột nhiên, tiếng nói trẻ con sắc nhọn vang vọng khắp địa phủ: "Aaaa!! Sao cậu lại làm như vậy! Nhanh xem còn đổi lại kịp không!”

Nào có Diêm Vương dùng tên giao dịch kiểu đó, nếu nói ra sẽ làm mất hết uy nghiêm của Diêm Vương mất!

Phong Cảnh Thần bơ đẹp ấn Diêm Vương.

Dù nó gào thét ầm ĩ như thế nào, Phong Cảnh Thần cũng chỉ tập trung nhìn vào hệ thống.

Sau khi xác nhận tên giao dịch, hệ thống không gian lại hiện ra một dòng chữ: [Kính thưa người kế thừa chủ nghĩa xã hội, vui lòng bán một món hàng có giá trị, chính thức kích hoạt hệ thống này.]

Biểu cảm của Phong Cảnh Thần hơi thay đổi.

"Hàng có giá trị" là gì?