Chương 1: Mở đầu tại lò hỏa táng

"Chính văn xong."

Đánh xong 3 chữ này, click đăng tải. Thương Ngôn lập tức ném bàn phím, duỗi người, không thèm liếc mắt xem khu bình luận, cậu xoay người nhảy lên giường lớn mềm mại.

Cậu cầm di động, click mở group tác giả, bên trong đều là người quen trong nhiều năm sáng tác.

Cậu cạch cạch cạch bắt đầu gõ chữ vào trong group quấy rầy họ.

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn: Các huynh đệ tỷ muội, tui full truyện rồi ha ha ha ha ha ha!]

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn: Là ai full vậy ta? Ồ, hóa lai là tui nha!]

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn: Đêm khuya còn chạy deadline bản thảo thật vất vả quá à, đáng tiếc tui kết thúc truyện rồi, không thể chạy deadline cùng mọi người, mọi người phải cố lên nha!]

Cậu vui sướиɠ khi người gặp họa lập tức bị các bạn spam dấu chấm hỏi, vô cùng tức giận mắng.

[???]

[Thương Ngôn! Cậu bị bệnh hả!]

[Vốn dĩ đang buồn ngủ, bị tức đến mức tỉnh táo, cảm giác có thể viết 3000 chữ phẫn nộ!]

[... Lăn!!!]

[Chủ nhóm đâu, mau đá cậu ta, người full truyện không xứng tồn tại trong cái group này!]

"Ha ha ha ha." Thương Ngôn nằm ở trên giường, vui sướиɠ thưởng thức bạn bè đang vô năng cuồng nộ.

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn: Ngại quá, tui là chủ nhóm.]

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn: Chủ nhóm ấm áp nhắc nhở, thức đêm dễ dàng chết đột ngột, mọi người nhất định phải ngủ sớm dậy sớm, tui ngủ trước đây.]

Nhắn xong một câu cực kỳ khoe khoang, Thương Ngôn mặc kệ họ nhanh thoát ra ngoài chuồn mất. Sau đó thay đổi app khác tiếp tục chơi.

Ngủ? Đối với những tác giả có thói quen đêm khuya gõ chữ như cậu là không có khả năng. Cuộc sống về đêm chỉ mới bắt đầu.

Thương Ngôn vào Weibo, trùng hợp phát hiện tin tức truyện mới full của cậu đã thượng hot search đầu bảng.

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn "Vấn Đỉnh"...]

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn sách mới kết thúc.]

[Lôi Thần kết thúc.]

[Hố thần kết thúc.]

[Vấn Đỉnh kết thúc.]

[Hố thần hôm nay lấp hố sao?]

Thương Ngôn biểu tình vi diệu, cậu biết hình tượng của mình ở trong mắt người đọc không tốt lắm, nhưng hố thần còn chưa tính, Lôi Thần lại là cái quỷ gì?

Không biết còn tưởng rằng là ai đó tên "Lôi Thần", "Hố thần" vừa full truyện đâu.

Quyết định, quyển sách tiếp theo sẽ tên Lôi Thần.

Đem danh hiệu mắng cậu đặt tên cho quyển sách mới, ừm…… Là việc Lôi Thần như cậu sẽ làm.

Thương Ngôn tùy ý chọn một cái hot search để xem. Làm tiểu thuyết internet đại thần nổi tiếng nhất mấy năm gần đây, hot search của cậu luôn luôn tinh phong huyết vũ.

Cụ thể biểu hiện vì:

Fans cùng antifans bay đầy trời, chửi lộn và cải nhau đầy bình luận.

[Làm tôi sợ muốn chết, hot search thấy tên của Thương Thần, nhanh tay click vào, còn tưởng rằng cậu ta lại làm ra thao tác ác liệt nào chứ.]

Thương Ngôn chột dạ: Bôi nhọ! Chỉ là bôi nhọ!

[Kết thúc? Không drop (tạm dừng) truyện đi? Không quăng đại cương đi? Có người nào muốn thử độc trước không?]

Thương Ngôn không phục: Thử độc? Tiểu thuyết của cậu rõ ràng là "món ngon mỹ vị", như thế nào có thể sử dụng hai từ thử độc để hình dung!!

[Hết rồi á? Ngoại truyện đâu? Ngoại truyện đâu? Ngoại truyện đâu?]

Thương Ngôn nghi hoặc: Ngoại truyện? Đó là cái gì? Không có khả năng, đời này đều sẽ không có!

[Lầu trên là lần đầu tiên đọc truyện của "trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn" à? Không rõ ràng lắm cũng phải, ngoại truyện? Cậu ta không bao giờ viết thứ này, đừng hy vọng quá.]

Thương Ngôn mỉm cười: Ngoan ngoãn.jpg.

[Không phải chứ, mọi người còn không có có né tác giả "trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn" à, cũng không biết cậu ta hot kiểu gì.]

Thương Ngôn cười khẩy: Ha ha.

[Không có cách nào, ai bảo Thương Thần có nhiều sáng ý, hành văn tốt, độc nhất vô nhị cơ chứ.]

Thương Ngôn thẹn thùng: Ai nha, thật tinh mắt.

[Không sai, quả thật vừa yêu vừa hận, tựa như đang nhìn thằng con không biết cố gắng ở nhà.]

Thương Ngôn kinh ngạc: Sống lâu thấy nhiều, cậu cư nhiên còn có mẹ phấn?

Trừ bỏ một ít bình luận mắng cậu, đại đa số bình luận đều rất thú vị, Thương Ngôn xem ngon lành, bất tri bất giác liền ngủ thϊếp đi.

Có thể là do liên tục mấy ngày nay thức đêm để viết truyện, một giấc ngủ này, Thương Ngôn ngủ đến đặc biệt trầm, cậu tựa hồ nghe được một ít hỗn độn thanh âm ồn ào, giống như có người gọi tên cậu.

Cậu cố gắng mở mắt.

Không thành công, quá mệt nhọc, không mở ra được.

Kệ đi, cậu mơ mơ màng màng nghĩ, hẳn là âm thanh bên nhà hàng xóm.

Không biết qua bao lâu.

[Tích... tích...]

Âm thanh vô cơ ầm ầm vang lên bên tai cậu.

[Ký chủ đang trói định.]

Thanh âm này thật sự là quá lớn, giống như vang lên ở trong đầu.

Thương Ngôn bị đánh thức.

Cậu ngáp dài, đầu tóc mềm mại vùi vào gối đầu, một lát sau mới đứng dậy, nhìn quanh không hề phát hiện điều khác lạ.

Kỳ quái, thanh âm từ đâu truyền đến, trí năng âm hưởng hỏng rồi?

Bây giờ là sáng sớm, ánh mặt trời nhu hòa xuyên thấu qua cửa sổ chiếu xuống ở trên người cậu, Thương Ngôn lắc đầu, hai tay sờ soạng giường tìm di động.

Cậu mở ra di động, vốn là muốn xem thời gian, bởi vì tối hôm qua xem Weibo ngủ nên giao diện còn hiện hot search.

Thương Ngôn theo bản năng nhìn lướt qua, tiếp theo chuẩn bị rời khỏi. Đột nhiên, cậu ngây ngẩn cả người, cả người cứng đờ. Cậu chớp chớp mắt, tầm mắt nhìn vào bảng tin hot search, Thương Ngôn cho rằng chính mình còn chưa tỉnh ngủ, xoa xoa đôi mắt, nỗ lực trừng to mắt. Đáng tiếc, chữ trên màn hình di động không hề thay đổi.

Chỉ thấy tối hot search đêm qua đã hoàn toàn bị thay thế, thình lình biến thành...

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn qua đời.]

[Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn chết đột ngột.]