Chương 72

Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Chương 72

_________________

Thừa Chí Chu cũng vô cùng lo lắng. Anh một lần nữa nắm chặt chiếc vòng cổ của Joshua với ý định cố gắng kiểm soát con gấu nhưng vào lúc này, anh lại nghe thấy hệ thống thông báo.

Bắt đầu hành vi mất kiểm soát.

Thừa Chí Chu: "??!!" Tại sao vào một thời điểm như thế này???

Anh nhìn con gấu ngày càng gần Kỳ Thần và anh không còn kiểm soát được cơ thể mình nữa. Anh lao tới và bám chặt lấy eo Kỳ Thần. Với khuôn mặt áp sát vào vai, anh ngay lập tức bật khóc và quay lại nhìn con gấu với vẻ mặt kiên quyết và bất chấp.

“Đừng chạm vào chồng tôi. Muốn gϊếŧ người thì gϊếŧ tôi trước đi! ”

——— Mẹ cậu …….. Cái miệng này của tôi đang nói cái gì thế này ………

Thừa Chí Chu sắp sụp đổ. Điều khiến anh tàn tạ hơn nữa là đây vẫn chưa phải là dấu chấm hết. Anh lại quay đầu lại, vươn tay vuốt ve khuôn mặt tuấn tú đang ngấn lệ của Kỳ Thần. Như thể đang nhìn người yêu của mình, anh xúc động nói: “Thân mến, em sẽ đi trước. Sau này hãy chăm lo cho con cái chúng ta nhé ………. ”

"………….?"

Nhìn thấy Thừa Chí Chu che chắn cho Kỳ Thần, chú gấu bối rối và không biết phải làm gì.

Nó lặng lẽ liếc nhìn Bạch Nghiễm nhưng nó hoảng hốt bởi không khí lạnh lẽo và tăm tối tỏa ra từ anh. Thấy vậy, con gấu ngã ngửa ra và run rẩy.

“Rắc rắc ……….”

Những mảnh vỡ của chiếc đèn pin rơi từ kẽ hở giữa các ngón tay của Bạch Nghiễm xuống đất.

Lần này, Bạch Nghiễm đã hoàn toàn bóp nát chiếc đèn pin.

Khoảnh khắc ôm Kỳ Thần và nói ra những lời đó, Thừa Chí Chu đã bị sốc. Anh chỉ có thể cảm thấy toàn bộ máu trong người dồn lên não. Nếu không phải lúc này anh không thể kiểm soát được cơ thể, e rằng anh đã có thể tự sát ngay tại chỗ bằng cách cắn đứt lưỡi của mình để không phun ra những lời vô nghĩa như có cháu nữa.

Vào lúc này, Kỳ Thần vẫn còn trong trạng thái bàng hoàng. Y nhìn sang Thừa Chí Chu đang ôm lấy y với đôi mắt đẹp hơi mở to. Thừa Chí Chu thậm chí còn đặt tay lên mặt Kỳ Thần và y có thể cảm nhận rõ ràng gò má của mình ngày càng ấm lên, cuối cùng tạo thành một vết ửng đỏ mờ nhạt.

Đôi tay mảnh khảnh của y không thể không vòng qua lưng dưới của Thừa Chí Chu và siết chặt nó. Y mở miệng và dường như muốn nói điều gì đó nhưng khi tầm mắt lướt qua con gấu, y lại một lần nữa trở nên cảnh giác.

Y liền đẩy Thừa Chí Chu sang một bên rồi đứng trước che chắn. Với chiếc nỏ, y nhắm nó vào con gấu.

Sau khi nhìn thấy ánh mắt tối đen của Bạch Nghiễm, con gấu ban đầu sợ hãi ngã quỵ xuống đất, nhưng khi thấy Kỳ Thần bước ra từ phía sau Thừa Chí Chu, nó lại một lần nữa đứng dậy. Hoàn toàn khác với vẻ ngoài dễ thương của nó, nó để lộ một hàng răng nanh màu trắng vẫn còn dính máu và lao về phía Kỳ Thần.

Chấm dứt hành vi mất kiểm soát.

Lần này, sự mất kiểm soát cơ thể của anh chỉ kéo dài trong vài giây. Trước khi Thừa Chí Chu có cơ hội phản ứng với sự tự do mới được khôi phục của mình, anh đã thấy con gấu lao đến gần họ. Trong trạng thái ngạc nhiên, anh nâng chiếc vòng cổ của Joshua lên bằng những cử động hoàn toàn trong tiềm thức.

Một ánh sáng màu xanh lá cây mờ nhạt lóe lên, và hoạt động của những con gấu bị đình trệ như thể nó đột nhiên bị trói tại chỗ.

Sức mạnh của nó không lớn và nó có thể dễ dàng thoát ra nhưng khi nhìn thấy vẻ lạnh lùng và thờ ơ của Bạch Nghiễm, nó đột nhiên thay đổi ý định và cho phép bản thân bị ràng buộc.

Vật phẩm bị nguyền rủa có hiệu lực

Bạn có thể ra lệnh cho con thú làm điều gì đó không nằm ngoài khả năng của nó.

Ah? Làm thế nào mà anh…….?

Thừa Chí Chu sững sờ. Sau đó anh nhận ra rằng anh đã vô thức sử dụng chiếc vòng cổ và đã quản lý để đặt con gấu dưới sự kiểm soát của mình.

Trên thực tế, anh thực sự không định sử dụng chiếc vòng cổ. Sau khi thất bại trong việc điều khiển con quái vật ăn thịt người, anh chắc chắn rằng anh sẽ không thể điều khiển con gấu rõ ràng là mạnh hơn con quái vật ăn thịt người. Nhưng trái với những gì anh đã nghĩ, lần này anh đã thực sự thành công. Cách kỳ lạ……

Thấy con gấu đứng yên, Kỳ Thần và hai chị em đã giơ vũ khí lên định tấn công nó. Thừa Chí Chu nhìn thấy điều này và nhanh chóng ngăn họ lại. Anh ấy nói:

“Chờ đã. Có vẻ như tôi đã kiểm soát được nó. Để tôi thử ra lệnh trước đã. ”

Hai chị em nhà Kỳ Liên hơi ngạc nhiên nhưng khi họ xác nhận rằng con gấu thực sự không di chuyển, họ rút vũ khí của mình lại. Vẫn chưa yên tâm lắm, Kỳ Thần mím môi tiếp tục chĩa nỏ vào con gấu. Y nhẹ nhàng liếc qua Thừa Chí Chu và nói: "Hãy cẩn thận."

Bạch Nghiễm nhìn qua con gấu và nở một nụ cười không giống như một nụ cười. Đôi mắt cậu vô cùng sắc bén khi cậu lạnh lùng nhìn con gấu khiến con gấu sợ hãi dựng tóc gáy. Con gấu chỉ có thể ngước đôi mắt tròn xoe nhìn Thừa Chí Chu một cách đáng thương.