Chương 319: Ngoại truyện 1 – Truyện cổ tích đẫm máu (7)

Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn

Ngoại truyện 1 – Truyện cổ tích đẫm máu (7)

_________

"Chỉ vì chiếc gương ma thuật này đã nói rằng một ngày nào đó ta sẽ phá hủy đất nước này."

"……..Nhưng, bây giờ ta nghĩ về nó. Nó không sai. Dự đoán đó thực sự đúng."

Tay hắn hơi buông lỏng, chiếc khăn tay trắng như tuyết nhẹ nhàng rơi xuống đất. Trong phút chốc, nó nhuốm đầy máu.

"An, Kai, vào đi."

Thanh niên uể oải chống đỡ một bên mặt ngồi ở trên ngai vàng. Hắn nhìn cánh cửa cung điện mở ra và hai hiệp sĩ bóng tối giống hệt nhau bước vào. Họ cung kính cúi chào hắn và nói: "Thưa Đức ngài, xin hãy truyền lệnh cho chúng tôi."

"Hãy đi tiễn mẹ tôi trong chuyến hành trình cuối cùng của bà." Thiếu niên câu lên khóe môi. Hắn thản nhiên nói, "Đưa bà ấy đến" Thành phố Giấc ngủ Vĩnh hằng "và để họ biến bà ấy thành vật hiến tế máu. Hãy thả bà ấy ra đấu trường và để những nô ɭệ vui vẻ với bà ấy."

Cặp hiệp sĩ nghe thấy lời chỉ dẫn của hắn và biểu hiện của họ không thay đổi. Họ giữ nguyên vẻ ngoài lạnh lùng và băng giá, cúi đầu và di chuyển để mang đi thi thể của người phụ nữ.

"Không, chờ một chút."

Lúc này, người thanh niên hơi giơ tay ra hiệu cho họ dừng lại. Sau đó, mắt anh chuyển sang hướng của Thừa Chí Chu. Ngăn cách bởi một lớp kính, ánh mắt họ vừa tình cờ chạm nhau, khiến Thừa Chí Chu sửng sốt.

Người thanh niên từ từ bước xuống bậc thềm và cặp kỵ sĩ cũng theo hắn đến tấm gương. Hắn mỉm cười và chỉ dẫn: "Chiếc gương ma thuật này là báu vật yêu thích của mẹ. Bây giờ mẹ đã chết, chiếc gương ma thuật này cũng nên đi cùng với bà ấy... …. ”

Những ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt trên bề mặt gương. Vào một khoảnh khắc nào đó, mắt hắn bỗng tối sầm lại. Hắn lạnh lùng lên tiếng: " Đập nó ra. Những mảnh rơi ra là phải khâu vào cơ thể mẹ để nó luôn đồng hành cùng mẹ".

"Chúng tôi tuân theo mệnh lệnh của ngài."

Hai hiệp sĩ bóng đêm rút kiếm ra và chĩa đầu của nó vào gương. Nhìn thấy điều này, làm sao Thừa Chí Chu có thể không nhận ra anh hiện đang ở trong gương và danh tính hiện tại của anh là linh hồn cư ngụ của gương? Biểu cảm của anh ngay lập tức thay đổi. Anh nói với hệ thống: Mau chuyển tôi đi!!

【Được chứ!】

"Thình thịch!"

Thanh kiếm đập vào gương và chiếc gương lập tức vỡ tan. Thừa Chí Chu vào lúc này đang được chuyển giao bởi hệ thống. Là một tinh linh gương, anh có liên hệ mật thiết với chiếc gương ma thuật một cách tự nhiên. Khi gương vỡ, ngay cả anh cũng bị ảnh hưởng. Cơ thể anh rung lên và anh bị hút qua khe hở trong gương một cách mất kiểm soát. Toàn bộ cơ thể của anh rơi ra khỏi gương và anh đâm thẳng vào một trong những hiệp sĩ.

Hiệp sĩ bóng đêm đang cầm trên tay thanh kiếm đột nhiên nhìn thấy một bóng người xuất hiện từ trong gương. Vẻ mặt lạnh lùng cuả y không thay đổi, và y nâng thanh kiếm lên để cắt hình người đó, nhưng, trước khi mũi kiếm có thể chạm vào người đó, nó đã biến mất cùng với một tia sáng chói lòa. Không có kiếm cản, người đó trực tiếp rơi vào vòng tay của y.

Ngay cả khi trải qua nhiều cuộc chiến, chàng hiệp sĩ cũng chưa bao giờ trải qua điều gì như thế này. Y hơi mở to mắt và lộ ra vẻ ngạc nhiên. Cơ thể của người kia vừa mềm vừa nhẹ, y cũng cảm thấy rất mỏng manh. Nó như thể anh có thể dễ dàng bị bẻ gãy chỉ bằng một tay.

Lúc này, y vô thức cử động cánh tay, ôm chặt lấy người trong lòng. Ngay sau đó y đã phản ứng lại và nhận ra hành động này của mình thật nực cười biết bao. Y nhanh chóng đẩy người kia ra khỏi vòng tay của mình và người kia ngã ngửa ra đất.

Thừa Chí Chu ngã xuống đất, đầu óc còn đang rối bời. Anh không hiểu tại sao dịch chuyển lại đột ngột thất bại. Sau đó anh nghe thấy hệ thống nói một cách run rẩy: 【A không. Lúc nãy không gian bị bóp méo và ta đã chuyển nhầm thứ. Ta đã vô tình chuyển thanh kiếm đi …….】

【Nhưng đừng lo lắng, ta sẽ không để cho ngươi chết. Ngay cả khi ngươi bị Bạch Tuyết cắt đôi, ta vẫn có cách để giữ cho người không chết!】

Câm! Anh thà cứ chết đi sống lại!!

Thừa Chí Chu co ro thành một quả bóng nhỏ trên mặt đất. Đột nhiên, một đôi chân thon thả hiện ra trước mắt. Cằm của anh sau đó được nhẹ nhàng nâng lên và khuôn mặt của một người đàn ông trẻ đẹp được phản chiếu trong mắt anh.

"Ồ? Ngươi là linh hồn sống trong gương sao?"

Thanh niên tuy tươi cười, nhưng trong mắt lại không có cười. Ánh mắt đỏ như máu của hắn vô cùng lạnh lẽo.

"Vì vậy, ngươi là người đã tiên tri rằng ta sẽ phá hủy đất nước này và chỉ thị cho mẹ ta ———-"

Lời nói của hắn đột nhiên dừng lại. Một ánh mắt ngạc nhiên hiện lên trong mắt anh.

Thần gương đột nhiên túm lấy gáy anh và hôn lên môi hắn.

P/s: Tội lỗi! Tội lỗi! Ta phá hỏng truyện cổ tích đọc trước khi ngủ của mấy bạn nhỏ rồi:))