Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Dựa Vào Những Thứ Lông Mềm Mà Chinh Phục Cả Tinh Hệ

Chương 8: Bé con, em phải kêu "meo", chứ không phải "Awu~".

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi nhìn tiếp vào hệ thống, Đường Hoàn càng thêm kinh ngạc.

Hệ thống này thậm chí còn có các loài sinh vật cổ đại đã tuyệt chủng như khủng long bạo chúa (Tyrannosaurus Rex)và hổ răng kiếm (Smilodon). Tuy nhiên, số điểm cần để sở hữu chúng thì cao ngất ngưởng, tính bằng hàng tỷ điểm. Đường Hoàn hít một hơi thật sâu, nghĩ nếu đã nhìn thấy thì nhất định phải nuôi hy vọng.

Câu nói đó là gì nhỉ? Đúng rồi, con người cần phải có ước mơ, lỡ đâu nó thành hiện thực thì sao?

Mục tiêu đầu tiên là có được một chú gấu trúc!

Vì gấu trúc đáng yêu, cậu có thể bỏ qua cho việc có cả trùng đế giày và giun đất trong danh sách.

Bây giờ công nghệ đã phát triển, không như trước đây khán giả chỉ có thể xem livestream của người khác qua màn hình, tương tác bằng tin nhắn và lời nói.

Hiện tại đã có các tính năng kích hoạt cảm giác xúc giác, vị giác, khứu giác trong một phạm vi nhất định, khi kích hoạt những tính năng này, khán giả có thể cảm nhận được như đang thực sự tham gia vào không gian của livestream.

Ví dụ như khi bạn nấu ăn, khán giả có thể ngửi thấy mùi thơm, thậm chí cảm nhận được nhiệt độ. Nếu bạn đặt một con mèo trong phạm vi livestream, khán giả thậm chí có thể chạm vào lông của nó, cảm nhận được độ mềm mại của lớp mỡ trên cơ thể nó.

Với điều kiện livestream như thế này, chỉ cần Đường Hoàn cố gắng, cậu tin rằng mình sẽ thu hút được nhiều người xem hơn và chắc chắn sẽ mua được một con gấu trúc!

Cảm nhận được khí thế đang bừng bừng từ trên đầu, Tông Hách ngẩng đầu lên, bối rối kêu một tiếng "Awu", không hiểu Đường Hoàn lại bày trò gì nữa.

Đường Hoàn sững sờ nhìn chú mèo nhỏ trước mặt. Đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy Đại Tráng kêu, trước đây cậu vẫn nghĩ rằng giọng của Đại Tráng có vấn đề nhưng tiếng "Awu" này làm Đường Hoàn không thể nhịn được: "Phụt!"

Cậu cười lăn cười bò, vỗ đùi: "Hahaha, một con mèo mà không biết kêu meo meo! Awu là gì vậy? Hahahaha~~"

Đôi mắt Tông Hách càng lúc càng tối lại, dùng móng vuốt ấn lên miệng Đường Hoàn, trong cơn giận dữ đầu móng vuốt lóe lên sắc bén. Hắn là một con hổ, không phải mèo! Kêu "meo meo" là cái quái gì! Ngay sau đó, Tông Hách liền bị Đường Hoàn túm lấy, hai tay nắm chặt vào hai bên nách, nhấc bổng lên khỏi mặt đất.

Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, đôi mắt của Đường Hoàn chứa đầy sự tinh quái, gần sát với khuôn mặt của Tông Hách.

Tông Hách tức giận giơ chân lên, đặt móng vuốt lên miệng Đường Hoàn ngăn cậu cười.

Dám cười à? Cứ cười đi!

Tông Hách giận đến mức lông dựng ngược, hai tai mèo cụp xuống, gần như ép sát vào đầu, trông như một chiếc "máy bay" đáng sợ.

Đường Hoàn lại bị chọc cười, đặt chú mèo nhỏ lên đùi, xoa đầu nó rồi đùa: “Em còn dám cụp tai như máy bay trước mặt anh, được lắm nhóc con. Sao mà em dữ thế? Em dữ thêm cái nữa anh xem nào?”

Phải nói rằng sự ngây thơ thật đáng sợ, Đường Hoàn một con người lạc hậu hơn một ngàn năm, là người đầu tiên dám vuốt ve lông trên đầu Thượng tướng mà vẫn sống yên ổn.

Tông Hách không chút biểu cảm, nhìn Đường Hoàn “tự tìm đường chết”, trong lòng lặng lẽ ghi lại một lần nữa vào sổ đen của mình!

Sau khi cười đủ, Đường Hoàn vuốt ve đầu chú mèo, nhẹ nhàng vuốt thẳng mớ lông rối trên đầu Tông Hách, rồi ân cần dỗ dành: “Bé con, em phải kêu "meo", chứ không phải "Awu~". Mèo nào mà chẳng biết kêu "meo", kêu một tiếng "meo" cho ba nghe nào.”

Thấy Tông Hách không động đậy, Đường Hoàn bóp nhẹ móng vuốt nhỏ của chú mèo: “Dù sao cũng là mèo con nhưng yếu quá rồi đấy, sao đến giờ vẫn chưa biết nói? Thậm chí còn chưa biết kêu nữa. Nào, học theo anh: "meo meo meo meo~".”

Tông Hách không kiên nhẫn, nhe răng đáp lại: "Awu~!"

Trong mắt Đường Hoàn, tiếng “Awu~” non nớt phát ra từ chú mèo nhỏ trong lòng nghe thật ngộ nghĩnh, thật đáng yêu!

“Hahaha~.” Đường Hoàn không thể nhịn được mà ôm chầm lấy chú mèo nhỏ, hôn lên nó vài cái: “Trời ơi! Bé con dễ thương quá đi~~.”

Tông Hách thở dài, quyết định nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ trong lòng Đường Hoàn.

Nếu nhìn kỹ, có thể thấy dưới lớp lông mềm mại của tai hắn đã ửng hồng.

Bị hôn nhiều thế này, tính cách mạnh mẽ luôn coi trọng “nắm đấm là chân lý” của Thượng tướng cũng không chịu nổi nữa, hắn lặng lẽ thu móng vuốt lại, hai chân trước bắt chéo nhau, nghĩ một người đàn ông không nên tính toán với vợ.

Lấy phải một tên ngốc đến loài vật cũng không phân biệt được, đành chịu thôi.

---

Buổi chiều, Đường Hoàn bắt đầu chuẩn bị cho việc livestream. Cậu vốn đã đóng gói tất cả đồ dùng cho thú cưng, còn nhờ quản gia Lâm gửi đi sau khi cậu ổn định nhưng không ngờ cuộc ly hôn không thành, đồ đạc vẫn phải dùng tới.

Đường Hoàn lại bảo người ta chuyển vài món từ nhà kho ra, chỉ là mấy món đồ chơi nhỏ cho thú cưng, những món lớn thì không đυ.ng đến vì sáng mai phải chuyển đến phủ Thượng tướng ở Đế tinh.

Phòng ngủ trước đây của Đường Hoàn đã được dọn dẹp, trên sàn trải một tấm thảm lớn, kèm theo một số đồ chơi nhỏ và bát ăn, như vậy là đủ rồi.

Đã hơn mười ngày cậu chưa livestream, fan hâm mộ không mong đợi điều gì mới mẻ mà chỉ muốn thấy lại các bé cưng.

Đường Hoàn dựa theo ý kiến của mọi người, quyết định tối nay sẽ giới thiệu chú thỏ tai cụp tên là Robbie, anh em chuột hamster Đại Mao và Nhị Mao, cùng với chú vẹt Cockatiel miệng lẻo mép tên là Tiểu Cockatiel. Chú gấu mèo thích chơi nước và con lạc đà có kích thước quá lớn nên để buổi livestream khác giới thiệu sau.

Sau bữa tối, Đường Hoàn đúng giờ lên sóng với buổi livestream mang tên “Trực tiếp thú cưng đáng yêu từ Trái Đất”, tên đơn giản và rõ ràng khiến ai nhìn vào cũng biết nội dung là gì.

Ngay khi Đường Hoàn xuất hiện, lượng người xem trong phòng livestream tăng vọt lên một triệu năm trăm nghìn người trong vòng nửa phút và con số vẫn tiếp tục tăng nhanh chóng.

Đường Hoàn đã dùng công nghệ cao để đeo một chiếc mặt nạ mèo trên khuôn mặt, vừa lên sóng fan đã thi nhau kêu trời: "Cứ tưởng cậu bị đứa nào dụ dỗ đi mất rồi!"

Đường Hoàn cười nhẹ: “Thứ duy nhất có thể dụ được tôi chỉ có thể là một con mèo, đúng không Đại Tráng?”

Chú mèo con đang ngủ ngoài phạm vi livestream ngáp dài một cái rồi thong thả bước ra ngoài, trở về phòng ngủ tiếp. Đường Hoàn nhìn mà không khỏi trề môi, con mèo lười này chẳng bao giờ chịu hợp tác cả!

Sau đó, Đường Hoàn giơ tay lên, lòng bàn tay hướng xuống, làm động tác như sắp triệu hồi dị năng.

Cậu luôn giả vờ mình có dị năng triệu hồi, gọi đến những sinh vật kỳ lạ chưa từng có từ Trái Đất, nếu không sẽ khó giải thích nguồn gốc của chúng và dễ bị những kẻ có ý đồ xấu nhòm ngó.

Giọng nói thanh nhã của Đường Hoàn vang lên dịu dàng: "Bé cưng của bạn sắp online, hãy chú ý đón nhận nhé~"

Người hâm mộ liên tục bình luận:

"Chị gái ơi, hôn một cái đi~ moa!"

"Mỹ nhân ơi, moa!"

"Anh đẹp trai, moa!"

“Dady ơi, người có biết hát bài "Twinkle Twinkle Little Star" không? Con biết nè! Yêu thương quay vòng vòng~."

Một chú vẹt Cockatiel xinh đẹp vừa xuất hiện đã nghiêng đầu ra vẻ ngỗ ngược khiến Đường Hoàn lập tức hối hận vì không để cậu nhóc lắm lời này xuất hiện sau cùng!
« Chương TrướcChương Tiếp »