Chương 2

Sau khi ghi hình xong, Diệp Cầu Tác trở về nhà của mình, cô ngủ một ngày một đêm đến khi tỉnh lại thì đã là năm giờ sáng. Cô không ngủ tiếp mà dậy tắm rửa, uống một cốc nước lạnh rồi ngồi vào bàn, bật máy tính lên.

Tin nhắn liên tục được gửi đến, có một vài tin là của những nghiên cứu sinh mà cô hướng dẫn, Diệp Cầu Tác đã dành một tiếng rưỡi để giải quyết những vấn đề đó, sau đó gửi tin nhắn cho một cậu sinh viên.

Diệp: [Buổi chiều mang bài đến tìm tôi, tôi muốn nói với cậu vài điều. ]

Sau khi gửi xong tin nhắn, Diệp Cầu Tác mới bắt đầu viết luận văn của mình.

Cô đã hoàn thành bằng tiến sĩ tại trường vào năm ngoái, sau khi tốt nghiệp cô đã ở lại làm giáo viên. Cô không chỉ phải viết luận văn, hướng dẫn sinh viên mà còn điều hành một số dự án. Đối với cô mà nói, có thể nghỉ ngơi một ngày một đêm giống như lần này là một điều xa xỉ .

Bên ngoài mặt trời đang mọc lên, những tia nắng len lỏi qua rèm cửa chiếu vào phòng khách, trườn từ sàn nhà đến quầy bar.

Mãi đến một giờ chiều, Diệp Cầu Tác mới gấp tài liệu lại, xem như công việc buổi sáng đã kết thúc, cô lấy ổ bánh mì trong tủ lạnh được mua từ ngày hôm trước ra, lướt qua thấy vẫn chưa hết hạn liền mang nó làm bữa trưa.

Thay vì vừa làm việc vừa ăn như mọi khi, Diệp Cầu Tác ngồi trước ghế sô pha với mẩu bánh mì trên tay, có chút thất thần.

Cô vẫn đang nghĩ về giấc mơ mà hôm đó khi ở trường quay cô đã mơ thấy.

Tiện tay mở TV lên, Diệp Cầu Tác không xem kênh tin tức hàng ngày mà chuyển sang kênh giải trí.

Chỉ là đã nhiều năm cô không xem các kênh khác, cũng không biết nhiều về chúng, bấm mấy kênh đều đang phát quảng cáo, cuối cùng dừng lại ở kênh vệ tinh.

Chương trình mà lần trước cô thu cũng chính là chương trình của đài truyền hình vệ tinh.

Hơn nữa, đài truyền hình vệ tinh đã xuất hiện ở cuốn sách trong giấc mơ của cô rất nhiều lần.

Mười phút sau.

Diệp Cầu Tác cau mày nhìn những nhân vật hoạt hình đầy màu sắc trên TV một lúc lâu, thấy họ nhảy nhót vui vẻ, cô bắt đầu nghi ngờ rằng ngày hôm đó vì bản thân quá mệt mỏi nên mới có giấc mơ đó.

Cô còn chưa kịp suy nghĩ, chuông cửa đột nhiên vang lên, Diệp Cầu Tác đứng dậy rồi đi ra mở cửa, chính là người học sinh mà cô gọi tới.

"Chào cô ạ." Sinh viên đứng ngoài cửa thực ra bằng tuổi với Diệp Cầu Tác, nhưng vẫn gọi ""Cô giáo"" một cách rất chân thành, thậm chí còn có chút ngưỡng mộ.

“Vào đi.” Diệp Cầu Tác tránh sang một bên, đợi các sinh viên đi vào rồi đóng cửa lại, lật xem chồng tài liệu trên tay rồi thản nhiên nói: “Dòng thứ 6 trang 12 có chút vấn đề, em đến phòng thí nghiệm kiểm tra một lượt rồi sửa lại đi.”

Sinh viên có lẽ đã quen với phong cách thẳng thắn của cô nên nhanh chóng đáp: "Thưa cô, em đã trích dẫn dòng số liệu đó từ một bài báo nên có lẽ không có vấn đề gì đâu ạ."

Diệp Cầu Tác liếc nhìn sinh viên: "Có lẽ?"

Sinh viên sửng sốt, tác giả đầu tiên của bài báo mà anh ấy trích dẫn số liệu là một học giả nổi tiếng trong giới, mỗi lần bài báo được đăng, hệ số ảnh hưởng đều rất cao, bài báo này mới đăng không lâu, số liệu và các khía cạnh khác tương đối mới. Nó rất phù hợp để sử dụng trong bài.

“Số liệu có vấn đề, không cần tiếp tục mất thời gian, nhanh chóng tìm lại từ đầu đi.” Diệp Cầu Tác thẳng thắn nói.

Cậu sinh viên do dự một lúc rồi nói: "Nhưng..." Anh ta không tin lắm, dù sao bài báo cũng được đăng ở một khu, tỷ lệ trích dẫn đã tăng vọt trong vòng chưa đầy một tuần, làm sao có thể có sai sót.

Lúc này, điện thoại của cậu sinh viên đột nhiên vang lên, là người cùng nhóm nghiên cứu, cậu len lén nhìn cô giáo, phát hiện cô không để ý đến mình mà đang dán mắt vào TV, cậu mới bắt máy, nhỏ giọng hỏi: "Có chuyện gì?"

“Xuất hiện vấn đề rồi, tác giả bài báo chủ động thu hồi số liệu mà chúng ta đã trích dẫn ở trang 12!"

Sinh viên: "...Lúc nào vậy?!"

“Mới năm phút trước, người ta nói số liệu có gì đó không đúng, sau đó tác giả đã yêu cầu thu hồi bản thảo.” Đối phương cũng là vừa lên trang web tìm kiếm tư liệu nên mới biết được việc này.

"..."

"Nói xong rồi?" Diệp Cầu Tác quay đầu lại, bình tĩnh nhìn cậu sinh viên kia cúp điện thoại, "Mấy ngày nữa bài báo em trích dẫn sẽ được rút lại, nhớ tìm số liệu khác."

Cậu sinh viên xấu hổ cúi đầu: "Đã rút rồi ạ." Rốt cuộc thì cô Diệp vẫn là cô Diệp.

Diệp Cầu Tác không ngờ nó lại nhanh như vậy, có vẻ như tác giả bên kia đã sớm phát hiện ra sai lầm của mình, nhân tài trong giới học thuật rất nhiều, phần dữ liệu này được đặt ở phần trên, kiểu gì cũng có người phát hiện ra lỗi sai, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Diệp Cầu Tác đi đến bàn máy tính, cầm một chiếc USB đưa cho cậu sinh viên: "Trong này có một số tài liệu, em có thể dùng nó để tham khảo."

“Cảm ơn cô ạ!” Cậu sinh viên thấy mình không bị phê bình thì thở phào nhẹ nhõm, khóe mắt liếc nhìn phim hoạt hình trên TV, nhếch mép cười nói: “Cô ơi, cô cũng xem kênh Vệ tinh 2 ạ, cháu gái em cũng thích xem nó."

Diệp Cầu Tác thờ ơ nhìn cậu sinh viên.

Sinh viên:"…"

Để cứu vãn tình thế xấu hổ, cậu sinh viên cố gắng hết sức để chữa lời: "Kênh một và kênh hai của Vệ tinh đều hay, hahahaha."

"Kênh một là gì?" Diệp Cầu Tác đột nhiên hỏi.

Cô giáo Diệp chủ động đặt câu hỏi, cậu sinh viên lập tức trả lời: "Đó là kênh giải trí, em gái em rất thích xem, ở trên đó có rất nhiều ngôi sao mà em ấy yêu thích."

Diệp Cầu Tác suy nghĩ một chút, cầm điều khiển từ xa lên, tìm kiếm một lúc lâu cuối cùng cũng tìm được một kênh tên là Vệ tinh 2, đúng là một kênh giải trí, ngay cả quảng cáo cũng toàn là các ngôi sao trẻ.

Nếu nhớ không nhầm thì chương trình ghi hình lần trước sẽ được phát sóng trên đài này vào thứ Bảy tuần này. Theo cuốn sách, Vạn Ngữ Nhu nhờ chương trình này mà trực tiếp lọt vào top tìm kiếm thịnh hành, theo đó là biệt danh "Học bá mỹ nữ" được mọi người đặt cho cũng giúp cô ta đứng vũng hơn.

Diệp Cầu Tác không xem những gì đang phát trên TV Vệ tinh, cô quá bận để nhớ lại cốt truyện trong sách.

Bây giờ cốt truyện đã thay đổi, cô không biết liệu Hot Search có còn liên quan đến cô ta hay không.

"Cô, không có việc gì thì em xin phép đi về trước ạ..." Cậu sinh viên nhỏ giọng nói.

Diệp Cầu Tác lấy lại tinh thần rồi xua tay: "Nhớ thay đổi dữ liệu, tuần sau trả lại USB cho cô."

Cậu sinh viên vội vàng chạy xuống, vừa đúng lúc điện thoại di động vang lên, là người cùng nhóm hỏi thăm tình hình của cậu.

“Cô giáo phát hiện số liệu có vấn đề, ban đầu mình cũng không tin.” Cậu sinh viên nói một lúc rồi thở dài, “Cô Diệp thật lợi hại.”

Họ là lứa học trò đầu tiên của Diệp Cầu Tác, tổng cộng có năm người, ban đầu bọn họ không vui lắm khi biết rằng người hướng dẫn lại là một giáo viên trẻ.

Dù sao đối với ngành khoa học kỹ thuật này, nếu trình độ của người hướng dẫn thấp, điều đó có nghĩa là người đó không thể nhận được bất kỳ dự án tốt nào và có rất ít tiếng nói.

Trong số năm người có hai người là được Diệp Cầu Tác chọn, còn có một sinh viên giỏi chọn nhầm, vốn dĩ muốn chọn giáo sư Diệp Thu Tô, nhưng không ngờ rằng năm nay trường lại có hai giáo viên họ Diệp, phát âm còn y hệt nhau.

Trước đây, sinh viên chọn nhầm đã từng nghe danh của giáo sư Diệp nhưng chưa từng thấy qua, lúc đó anh ta đã vắt óc suy nghĩ rồi trực tiếp chọn Diệp Cầu Tác, bởi vì cảm thấy cái tên này rất lợi hại.

Người hôm nay bị gọi đến là học sinh được Diệp Cầu Tác chọn, Lâm Lộ.

Hai sinh viên còn lại được các giáo sư khác chọn rồi ném cho Diệp Cầu Tác.

Nói tóm lại, không ai trong số họ là đến đây một cách tự nguyện.

Tuy nhiên, sau khi nhập học, những sinh viên này nhận ra rằng có điều gì đó không ổn, giáo viên của họ thật sự không tệ như họ nghĩ. Cụ thể được thể hiện ở việc cô dễ dàng truy cập vào các tài liệu và dữ liệu khác nhau, quả thật lợi hại, trường học cũng rất coi trọng cô.

“Nhưng cô giáo hình như thích xem phim hoạt hình.” Cậu sinh viên nhỏ giọng nói chuyện, “Khi mình đến, phòng khách nhà cô phát ra tiếng phim ba chú cừu.”

Ai có thể ngờ rằng, cô đường đường là giáo sư mà lại ở nhà xem ba chú cừu con.

Để che giấu chuyện này, còn cố ý chuyển kênh khác, khi các sinh viên nghĩ đến điều này, họ cảm thấy rằng cô giáo Diệp không hề đáng sợ như họ nghĩ.

Cô giáo Diệp, người thích xem phim hoạt hình, vẫn đang chăm chú nhìn vào TV.

Phía trên là chương trình tìm kiếm ca sĩ mới nổi, đây gần như là chương trình có tỷ suất người xem cao nhất trong năm nay, và Tạ Khê người dẫn chương trình trong đó.

—— Tạ Khê là diễn viên phụ duy nhất không thích nữ chính trong toàn bộ chương trình.

Diệp Cầu Tác nhìn Tạ Khê trên TV, nếu cô nhớ không lầm thì tại đây, sự nghiệp của anh bắt đầu xuống dốc, bị nam chính trong nguyên tác coi là tảng đá kê chân.

Đứng trước sô pha, Diệp Cầu Tác lặng lẽ nhìn người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai trên TV rồi trầm ngâm.

...

Thứ bảy, chương trình "Đố vui kiến

thức" đã chính thức ra mắt trên kênh Vệ tinh 1.

Trong đó, Vạn Ngữ Nhu đã thể hiện rất tốt, đặc biệt bởi vì cô ta còn là một minh tinh nên điểm của cô ta thực sự cao hơn những tài năng hàng đầu khác, điều này tự nhiên lại thu hút sự chú ý của mọi người.

Hot search đầu tiên trong chương trình này là về Vạn Ngữ Nhu, dù sao trong lòng khán giả thì người nổi tiếng vẫn có dấu ấn nhất định, màn trình diễn của cô ta thực sự trên cả đẳng cấp ngôi sao, thu hút được sự chú ý của rất nhiều khán giả.

#Vạn Ngữ Nhu đạt điểm cao#

Xu hướng tìm kiếm này có rất nhiều bình luận khen ngợi Vạn Ngữ Nhu, nhiều cư dân mạng còn nói rằng họ đã biết cô ta, nhưng họ không ngờ cô ta lại hiểu biết nhiều như vậy.

Nhưng sau khi chương trình được phát sóng, một tìm kiếm nóng khác đã sớm xuất hiện:

#khách mời của khoa học kỹ thuật Thiên văn học#

Xu hướng tìm kiếm này tiếp tục tăng và thậm chí còn bắt đầu áp đảo mục tìm kiếm của Vạn Ngữ Nhu.

Không nói đến những cái khác, mấy từ ""Công nghệ Kỹ thuật Thiên văn học"" rất thu hút người xem.

Công ty này bình thường rất khiêm tốn, nhưng thực lực lại không thấp, những năm gần đây sản phẩm của hãng đã thâm nhập vào mọi mặt của cuộc sống, chiếc đồng hồ y tế thông minh gần đây đã thu hút được rất nhiều sự chú ý từ trước khi ra mắt.

Nó được cho là đứng đầu thế giới.

Hot search là một đoạn video ngắn được cắt ra, sau khi người dẫn chương trình giới thiệu xong, ánh đèn vừa chiếu vào một trong năm mươi vị khách thì trên video lập tức xuất hiện một loạt gạch đầu dòng:

[Này, số 43 trông khá ưa nhìn.]

[Số 43 cũng là minh tinh ư?]

[Chuyện này với khách mời của khoa học kỹ thuật Thiên văn học thì có liên quan gì chú?]

Một số người trong chương trình nói rằng giao tiếp là một trong những phương pháp được sử dụng bởi dự án Công nghệ Thiên văn học, nhưng vị khách số 43 không đồng ý, lời nói có phần hơi lạnh lùng khiến các vị khách trên sân khấu cảm thấy xấu hổ.

[ Vị khách số 43 cũng hơi ngu ngốc, mọi người đều nói cô ấy có thể là một trong số họ, cô ấy còn cố tình chối.]

[Chắc là vì muốn khoe khoang học thức của bản thân ha? ]

[ Rõ ràng mọi người đều đang ở sân khấu, nhưng cô ấy cứ khăng khăng tiếp tục nói mà không hề chớp mắt. ]

Một giây sau, nam diễn viên Hạ Châu Băng bước ra và hỏi vị khách số 43 tại sao lại chắc chắn như vậy, xem như là hỏi thay tiếng lòng của mọi người. Đợi khi khách mời số 43 trả lời trống không rằng đó là dự án của mình, máy quay quét qua khán giả vừa kịp bắt được khoảnh khắc kinh ngạc của mọi người.

Đến phần bình luận lập tức dừng lại trong vài giây, ngay sau đó là những lượt bình luận điên cuồng.

[Chết tiệt, cô ấy thực sự phụ trách dự án này? ! ]

[Tên thì sao, tại sao vị khách số 43 không có bảng tên, còn những người khác thì có. ]

Tuy nhiên,tổ hậu kỳ của chương trình đã chỉnh sửa phần này, chứng tỏ không thể chắc chắn rằng khách mời số 43 có phải là người phụ trách của Khoa học kỹ thuật Thiên văn học hay không, nhất thời dẫn khán giả qua một hướng khác.

[Số 43 có lẽ mới ngoài 20 tuổi, có thể phụ trách một hạng mục ở Khoa học kỹ thuật Thiên văn học không? Dù sao tôi cũng không tin. ]

[Không phải như này, cũng không sợ làm quá rồi khổ. ]

[Người nghiệp dư này có chút tham vọng, giả bộ kiêu căng cũng không sợ bị bại lộ. ]

Bị tổ chương trình dẫn dắt đủ loại cảnh quay và phụ đề, khán giả từ kinh ngạc chuyển qua nghi ngờ, bắt đầu chỉ trích khách mời số 43 làm mọi cách để nổi tiếng.

Cư dân mạng bắt đầu săn đón dự án Công nghệ Thiên văn học, nhưng cũng giống như trợ lý đạo diễn trước đó, họ không tìm thấy bất kỳ thông tin hữu ích nào, dự án này hiện đang trong giai đoạn bí mật, người phụ trách chỉ có họ, theo sau là một giáo sư.

Cư dân mạng đã lên trang web chính thức để tìm kiếm một giáo sư họ Diệp, chỉ để tìm thấy Diệp Thu Tô.

Tìm kiếm đi tìm kiếm lại, nhiều cư dân mạng cũng đưa ra kết luận giống như nhân viên công tác.

—— Vị khách số 43 này đang giả làm giáo sư Diệp Thu Tô của Đại học Hoa Kinh.

Ngược lại, Vạn Ngữ Nhu đương nhiên là khiến khán giả hài lòng hơn.

Đội ngũ quản lý của Vạn Ngữ Nhu không ngờ rằng sẽ bị so sánh với một vị khách không từ thủ đoạn giả làm giáo sư, điều này càng khiến hình ảnh của Vạn Ngữ Nhu cao hơn, khiến cô ta bắt đầu nổi lên ở các lượt tìm kiếm hot và cuối cùng đứng ở vị trí đầu tiên.

“Tiết kiệm tiền để mua lượt tìm kiếm.” trong phòng thay đồ, người quản lý nói với Vạn Ngữ Nhu.

...

Giáo sư Diệp vẫn đang bận rộn với luận văn của mình, cô thậm chí còn không biết rằng chương trình sẽ được phát sóng vào thứ bảy, cô còn muốn đưa sinh viên đi làm thí nghiệm, hơn nữa, Công nghệ Thiên văn học đã xây dựng một phòng thí nghiệm đường hầm gió mới, cô cần phải nhanh chóng chạy đến để xem xem có vấn đề gì không.

Mỗi ngày đều bận rộn đến mức không có thời gian để nghĩ rằng mình là một người qua đường trong cuốn sách.

“Diệp tử, Chủ nhật này cậu có thể quay lại tập thứ hai của chương trình không?” Một người bạn trong nhóm chương trình đã gọi điện thoại và hỏi.

Tập thứ hai?

Diệp Cầu Tác cuối cùng cũng nhớ ra điều này, cô dùng tay trái lấy chiếc điện thoại đang kẹp trên vai xuống, đứng thẳng lên rồi đặt nó vào tai trái, ra hiệu cho nhân viên phòng thí nghiệm tiếp tục trước khi bước ra ngoài.

“Chương trình phát sóng rồi à?” Diệp Cầu Tác đứng trước lan can kính rồi nhìn xuống, bên dưới là nhân viên công ty đang qua lại.

"...phát sóng rồi."

Nghe giọng điệu của bạn mình, Diệp Cầu Tác hỏi thẳng: "Mình và Vạn Ngữ Nhu đang bị truy lùng ráo riết?" Theo cốt truyện, cô và Vạn Ngữ Nhu đều ở đó, cô đã thực hiện một số thay đổi, nhưng xem ra điều này là vô ích rồi.

"Chà, những cư dân mạng đó nói rằng cậu giả mạo người phụ trách của dự án."

Diệp Cầu Tác suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Bọn họ còn nói Vạn Ngữ Nhu là học bá?"

Nếu cư dân mạng vẫn chọn cô ta thì nữ chính vẫn có thể thiết lập nhân vật này thành công.

Người bạn ở đầu dây bên kia không hề ngạc nhiên, còn nghĩ rằng Diệp Cầu Tác đã đọc lượt tìm kiếm hot trên Weibo, vì vậy đã an ủi cô: "Đừng đọc những bình luận đó, những cư dân mạng đó không biết gì cả."

Trên thực tế, người bạn này không biết rõ Diệp Cầu Tác đang làm gì. Khi họ đang học năm thứ hai ở trường cấp ba thì Diệp Cầu Tác đã nhảy một lớp. Cô ta chỉ thân với cô nửa năm trước khi cô đi, nhưng cả hai đã có một mối quan hệ rất tốt.

Hôm đó trên phố gặp được Diệp Cầu Tác cũng là một sự tình cờ nên cô ta đã nhờ cô giúp đỡ.

Diệp Cầu Tác tiếp tục hỏi cô ta, "Ngày mai mấy giờ?" Trong cuốn sách, cô đã bị loại ngay từ tập đầu tiên, và việc tham gia vào tập thứ hai là do cô đã thay đổi cốt truyện.

"Chín giờ tối, chắc sẽ mất khoảng 3 tiếng để ghi hình, cậu có tới không?"

"Tới."

______________________________

trans: TUyn

beta: Khánh