Chương 12: Phát sóng trực tiếp

[ Leng keng! Thân ái ~ Mời bạn đến với phòng phát sóng trực tiếp trên Seven, chúng ta cùng nghe mỹ nhân đàn tỳ bà nào ~]

Phát sóng trực tiếp được liên tục chia sẻ trên Weibo, cộng đồng mạng lục tục tiến vào. Lâm Thanh Hạc còn chưa xuất hiện nhưng mọi người đã vố cùng nhiệt tình tặng quà.

[ Sao Sâm, Sao Thương tặng bạn 30 bông Hoa hồng xanh. ]

[ Tôi Yêu Toán Cao Cấp tặng bạn 50 bông Hoa cúc. ]

[ Cao Nhân Thưởng Trà tặng bạn một chiếc Xe đạp. ]


……

[ Tôi Yêu Thịt Ba Chỉ: Sao vẫn chưa thấy người vậy. ]

[ Trần Bì: Đã nhanh tay chia sẻ cho chị em tốt của tui. ]

[ Tuyết Vịnh: Đã vào rồi, ngồi chờ ~ ]

[ Bánh Sữa Chua: Ngồi chờ. ]

Dần dần có thêm người vào phòng phát sóng trực tiếp, có người từ Weibo lại đây, cũng có người ngẫu nhiên lướt đến cảm thấy hứng thú nên ở lại. Lúc mọi người đang tràn đầy hiếu kỳ, tiếng nói trong trẻo ôn nhuận vang lên: “Chào mừng mọi người vào phòng phát sóng trực tiếp của tôi.”

[ Một Loạt Rau Hẹ: ĐM ĐM, mới vào phòng, thanh âm này cũng quá dễ nghe đi! ]

[ Rắm Cầu Vồng: A a a a a a, mị muốn nổi điên. ]

[ Trần Bì: Lỗ tại tui chịu không nổi, ai hiểu được đây, mặt tui trực tiếp đỏ, tâm hồn nhộn nhạo. ]

[ Sao Sâm, Sao Thương: Huhuhu, anh ơi, anh phạm tội, phạm tội đánh cắp trái tim em. ]

[ Đọc Nghìn Quyển Sách: Mị yêu Seven!! ]

Lâm Thanh Hạc bị một loạt comment làm cho bật cười, đuôi mắt cong cong, làm thủ thế OK với Tịch Niệm. Sau đó camera mở ra, một giây sau nửa người y xuất hiện trên màn hình, y thăm hỏi nói: “Chào buổi chiều.”

Vì để phù hợp chủ đề phong cách cổ phong, trang phục của Lâm Thanh Hạc trang phục hơi khác một chút, Tịch Niệm đã mời chuyên viên trang điểm làm tạo hình cho y.

Quần áo nhạt màu, cũng không có quá nhiều phụ kiện, gần như chỉ có một cây trâm ngọc, đem nét đẹp Trung Quốc phô bày ra hết, giống với câu thơ "Thanh thuỷ xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức". (editor: câu thơ xuất phát từ bài "Luận thi" của Lý Bạch, nghĩa là: Hoa sen mọc lên từ nước trong, thiên nhiên không cần phải bài trí, gia công.)

Giữa trán y chấm một nốt chu sa, vài sợi tóc rũ xuống bên mặt, làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, lúc nhìn xuống có cảm giác như tiên nhân thương xót thế gian.

[ Chị Tiểu Lan: A a a a a a, không được rồi, đây là vị thần tiên nào hạ phàm độ kiếp vậy????? ]

[ Ổ Trục: ĐM ĐM, thịnh thế mỹ nhan bạo kích, như này cũng quá mãnh liệt rồi. ]

[ Khổ Trà Tử Bầu trời Phi: Ta cũng không được rồi, anh trai còn thiếu đồng tử không? Em nguyện ý!!! ]

[ Sức Nổi: A a a a, streamer có cả tài nghệ và nhan sắc luôn, yêu quá đi! ]

[ Hạc Hạc Là Nam Thần Của Mị: Chào buổi chiều nha anh, sao anh lại đẹp như vậy, không hổ là người được chị Nữ Oa nghiêm túc nặn. ]

[ Sao Sâm, Sao Thương: Hôm nay là ngày thứ mười một biết đến Hạc Hạc, cũng là ngày thứ mười một quỳ liếʍ nhan sắc Hạc Hạc. ]

[ Lục Thượng: A a a a, em có thể anh ơi, em có thể!!!!! ]

“Cảm ơn đã khích lệ.” Làn đạn quá nhiều, Lâm Thanh Hạc xem đến hoa cả mắt, y chọn mấy vấn đề tương đối đơn giản trong đó để trả lời.

[ Tóc thật à? Cảm giác rất mượt mà. ]

“Là tóc thật, thiên chân vạn xác.”

[ Phát sóng trực tiếp ở đâu vậy? ]

Lâm Thanh Hạc đáp lại: “Ở trong nhà.”

[ Bao giờ Hạc Hạc lại phát sóng trực tiếp thế, em còn tới xem. ]

Y đọc xong những lời này, buồn cười: “Trước tiên cho tôi cơ hội phát xong nội dung buổi hôm nay được không."

[ Trần Bì: Ha ha ha ha ha ha. ]

[ Nguyên Khí Tràn Đầy: Tui cười chết. ]

[ Tôi Yêu Ferrari: Nội tâm Hạc Hạc: Sao lại vậy? Hắn đang nói cái gì zợ? Mình còn chưa bắt đầu đâu. ]

Có cái nhạc đệm này, khoảng cách của Lâm Thanh Hạc và cộng đồng mạng nháy mắt được kéo gần. Nói chuyện thêm vài phút, người xem trong phòng tăng lên bốn mươi nghìn, leo lên bảng đề cử của Seven, càng hấp dẫn nhiều người tới hơn nữa.

Lâm Thanh Hạc chậm rãi kéo lại đề tài: “Hôm nay chia sẻ cho mọi người một cac khúc, tên là , so với phong cách lần trước, lần này làn điều sẽ nhu hòa và nhẹ nhàng.”

“Chờ một chút, tôi đi lấy tỳ bà.”


Nói xong y đứng lên, lúc này mọi người mới thấy toàn bộ trang phục của y hôm nay. Phong cách phục sức thời Ngụy Tấn, ống tay áo dài rộng, váy màu trắng, đai lưng phác họa vòng eo mảnh khảnh, khí chất lỗi lạc.

Kết quả là một lần nữa phòng phát sóng trực tiếp lại nổ tung. Trong khoảng thời gian ngắn Lâm Thanh Hạc cho bọn họ quá nhiều kinh hỉ, loại cảm giác này làm người ta hưng phấn và có chút tâm ngứa ngáy khó nhịn.

Một lát sau, y trở về, ôm tỳ bà ngồi xuống, ngón trỏ để ở giữa môi: “Mang mọi người cùng du lãm Giang Nam.”

[ Trần Bì: Được nha, chúng em ngoan ngoãn, không nói lời nào. ]

[ Ngắm Hoa: Không nói lời nào, không nói lời nào. ]

[ Bánh Sữa Chua: Khẩn trương xoa tay, mị đã chuẩn bị tốt! ]

Mộng Giang Nam

Giang Nam xuân sắc sớm, hải đường ánh lục eo.

Khói sóng miểu, hơi nước phiêu, thanh sơn cũng xa xôi.

Đình tiền sơ cảnh diệu, bốn huyền đối trường tiêu.

Dư âm niểu, khách nữ kiêu, ngày tốt lại đêm nay.

...

Phòng phát sóng trực tiếp như đã ấn nút tạm dừng, không có ai comment, tất cả đều say mê với ca khúc này.

Lâm Thanh Hạc dường như đưa mọi người vào một giấc mộng, một hồi không thoát ra được.

.

Trần Đông: [Chia sẻ.]

Trần Đông: Tôi đã nói cậu ấy tuyệt đối sẽ trở thành một vì tinh tú của giới giải mà.

Ngoài phòng họp, Chương Hoa cúi đầu xem tin nhắn trên di động, anh ta và Trần Đông vẫn thường xuyên liên lạc. Thật ra không chỉ có Trần Đông, một nhóm các cao tầng của công ty dưới trướng Sầm gia thường ngày đều sẽ liên hệ với anh ta, chủ yếu giao lưu trên phương diện công việc.

Chẳng qua gần đây Trần Đông rất hay gửi tin cho anh ta, có thể là bởi vì Lâm Thanh Hạc có vị trí khá đặc biệt, Trần Đông đang thể hiện sự coi trọng. Mà về phương diện khác, Lâm Thanh Hạc xác thật vô cùng xuất sắc.

Chương Hoa: Cũng không uổng công Lâm tiên sinh chăm chỉ luyện tập, Sầm tổng còn đang họp, chờ hội nghị kết thúc tôi sẽ phản hồi với ngài ấy.

Trần Đông: [Emoji bắt tay] cuối tuần còn tăng ca mở họp, mọi người vất vả quá.

Chương Hoa: [Emoji bắt tay] ngài cũng vất vả rồi.

Một lát sau, cửa phòng họp mở ra, mọi người tốp năm tốp ba đi ra ngoài, Chương Hoa rời khỏi giao diện tin nhắn.

Trong phòng, thư ký đang sắp xếp tư liệu, trên bàn dài trước mặt thả máy tính. Sầm Hàn xem tư liệu, vài giây sau hắn nới với thư ký: “Anh bảo Trương Thần tiếp tục thương lượng với người bên Kỳ Phong. Muộn nhất là thứ sáu tuần sau, tôi muốn xem phương án triển khai chi tiết."

Thư ký lập tức gật đầu đáp lại: “Vâng thưa Sầm tổng.”

“Sầm tổng, buổi tối 6 giờ có một bữa tiệc, đối tác nước ngoài muốn hẹn gặp ngài.”
Tiếng bước chân đến gần, Chương Hoa nói: “Đây là lịch trình cuối cùng của ngày hôm nay.”

Hiện tại là 4 giờ rưỡi, từ giờ đến lúc bữa tiệc diễn ra còn khoảng một tiếng rưỡi, thời gian không nhiều cũng không ít.

Sầm Hàn lên tiếng đáp lại sau đó cũng nói gì nữa.

Chương Hoa còn định mở miệng, bỗng nhiên Sầm Hàn như vừa nhớ ra cái gì, ngẩng đầu hỏi: “Phát sóng trực tiếp kết thúc chưa?”

“Chưa kết thúc.”
Chương Hoa cười cười: “Trần tổng của Tinh Thiên nói là rất thành công.”

Sầm Hàn đan tay vào nhau đặt bên dưới căm: “Hửm, phải không?”

Là một trợ lý đủ tư cách, Chương Hoa nháy mắt hiểu ý. Anh ta mở máy tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, đưa di động cho Sầm Hàn: “Vâng, Lâm tiên sinh làm rất tốt, ngài xem, đứng đầu bảng đề cử của Seven chính là cậu ấy.”

Nghe xong Sầm Hàn cũng nổi lên lòng hiếu kỳ.

Âm thanh trong trẻo dễ nghe vang lên, hắn cầm lấy di động, ánh vào trong mắt chính là ngón tay sạch sẽ thon dài, ống tay áo buông xuống lộ ra một đoạn cánh tay, hướng lên phía trên là gương mặt của Lâm Thanh Hạc. Đối phương khép hờ mắt, nhẹ nhàng phiêu theo điệu nhạc.

Không biết từ khi nào thư ký cũng lại gần, nghiêng đầu nhìn qua.

Tới khúc cao trào, âm điệu tỳ bà càng ngày càng cao, giống như sóng thủy triều đập lên trên vách đá.

Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên xuất hiện một cái thông áo màu vàng kim.

[ Mỗi Ngày Làm Việc Ba Tiếng tặng bạn hai chiếc Ferrrari. ]

Làn đạn ngừng ba giây, sau đó lại xuất hiện [ Chúc mừng Mỗi Ngày Làm Việc Ba Tiếng trở thành bảo hộ gia đứng thứ nhất của streamer~ ]

[ Niệm Niệm Xông Lên tặng bạn năm cái Trực thăng. ]

[ Chúc mừng Niệm Niệm Xông Lên trở thành bảo hộ gia đứng thứ hai của streamer~ ]


Có một thì có hai, chỉ cần có người mở đầu, sau đó sẽ có rất nhiều người đi theo tặng quà. Thông báo tặng quà chiếm hết màn hình, rậm rạp không tìm thấy khoảng trống.

[ Tôi Muốn Thấy Ferrrari tặng bạn 520 bông Hoa hồng champagne. ]

[ Pikachu tặng bạn hai mươi chiếc Xe đạp. ]

[ Sao Sâm, Sao Thương tặng bạn một cái Dương cầm. ]


……

Đầu ngón tay của Lâm Thanh Hạc lướt qua dây đàn, không nhanh không chậm thu âm.

Y nâng mắt nhìn về phía làn đạn, đột nhiên không kịp phòng ngừa thấy cả màn hình đều là thông báo tặng quà, cái này làm y có điểm ngốc, không nghĩ tới buổi phát sóng đầu tiên sẽ kiếm khả quan như vậy.

Thần sắc hơi thu liễm, y cúi người nói: “Cảm ơn mọi người ủng hộ.”

[ Trần Bì: [Emoji vỗ tay] nghe hay quá! ]

[ Hạc Hạc Là Nam Thần Của Mị: [Emoji vỗ tay] Hạc Hạc thật lợi hại quá! ]

[ Một Cây Xúc Xích Nướng: Streamer giỏi quá, trình độ rất cao, khẳng định đã học rất nhiều năm. ]

[ Mỗi Ngày Làm Việc Ba Tiếng: Thích!!! ]

[ Ve Minh: Tuyệt quá, tuyệt quá, cứu mạng với, ai thấy giống nhân vật trong tiểu thuyết thì giơ tay. ]

“Thích là tốt rồi.” Lâm Thanh Hạc phất ống tay áo, trên mặt mang theo ý cười: “Là vinh hạnh của tôi.”

[ Selin Là Lão Bà Của Ta: Trước tiên bấm theo dõi đa, streamer có phát sóng vào giờ này mỗi ngày không? ]

Thấy vấn đề này, y phản ứng trong chốc lát, mở miệng nói: “Không phải, ngày thường khá bận, có khả năng chỉ rảnh cuối tuần."

[ Mỗi Ngày Làm Việc Ba Tiếng: Không cần gấp Hạc Hạc, em tặng Du thuyền nuôi anh~ ]

[ Tôi Yêu Ferrari: Ha ha ha ha, hóa ra bạn là vị phú bà từng nói muốn tặng Ferrrari hả. ]

[ Mị Rất Ngoan:: Ha ha ha ha, may mắn lúc ấy ở hiện trường. ]

Lâm Thanh Hạc biết đây là đang nói giỡn, cũng theo đó mà đùa một chút: “Vậy có phải tôi có thể Phật hệ nằm yên rồi, phải không?"

[ Sao Sâm, Sao Thương: Là thật, là thật. ]

[ Trần Bì: Còn muốn xe đạp làm gì nữa. ]

……

Tắt phát sóng trực tiếp đi, Lâm Thanh Hạc uống liền mấy ngụm nước giải khát, Tịch Niệm lưu lại video, có khẳ năng team hậu kỳ sẽ cắt nối biên tập một bộ vài đoạn để phát lên Weibo.

“Anh Thanh hạc, có khỏe không? Vất vả cho anh rồi.”

Có lẽ vì đây là lần đầu, lúc sau xác thật hơi cảm thấy mỏi mệt, Lâm Thanh Hạc nhấp miếng nói: “Vẫn tốt, quen rồi thì sẽ ổn thôi.”

Tịch Niệm an ủi: “Cũng chỉ trong khoảng thời gian này, kiên trì một chút.”

Nói thật, Lâm Thanh Hạc cảm thấy Tịch Niệm càng mệt hơn so với y. Nào là điều chỉnh thiết bị, nào là canh giữ bên cạnh sợ xảy ra cái gì ngoài ý muốn, lúc nào cũng phải nhìn chằm chằm, bận lên bận xuống. Y mở miệng nói: “Ừ, em cũng mệt mỏi cả buổi chiều rồi, nghỉ ngơi một lát đi.”

Tịch Niệm cảm giác chung quanh bốc lên bong bóng màu hồng phấn, nam thần đang quan tâm cô kìa. Cô lập tức nhiệt tình mười phần: “Không sao, em không mệt, em còn có thể tiếp tục làm việc.”

Lâm Thanh Hạc bất đắc dĩ cười hai tiếng: “Vẫn là nghỉ ngơi một lát đi, không cần sốt ruột, dùng cơm chiều xong lại trở về.”

Tuy rằng y không phải chủ nhân biệt thự, nhưng dì Tô là người rất tốt, khẳng định cũng sẽ mời Tịch Niệm lưu lại dùng cơm.

Tịch Niệm không nghĩ tới hạnh phúc lại đến nhanh như vậy, còn có thể có cơ hội cùng ăn cơm tối với nam thần, cô cũng không ngượng ngùng: “Được ạ, được ạ.”

“Ong ong.”


Bỗng nhiên có âm rung vang lên, hiện ra một cái WeChat. Lâm Thanh Hạc để ly nước xuống nhìn về phía màn hình, là Sầm Hàn nhắn tin đến.

Y chạm nhẹ thông báo, giao diện chuyển đến khung chat.

Sầm Hàn: Phát sóng trực tiếp rất thuận lợi, chúc mừng.

Một câu vô cùng ngắn gọn, không có từ ngữ dư thừa.

Nhưng lời này lại giống như hòn đá ném vào trong hồ, làm mặt nước nổi lên tầng tầng gợn sóng. Niềm vui sướиɠ tràn ra từ trái tim, cảm xúc rất vi diệu cảm xúc, giống như đi học được giáo viên khen ngợi vậy.

Lâm Thanh Hạc nhắn lại hai từ: Cảm ơn.

.

Buổi phát sóng trực tiếp không thể nghi ngờ là rất thành công, mặc kệ là ở Weibo hay là Seven, Lâm Thanh Hạc kiếm được không ít fans.

Biện pháp của Tịch Niệm vô cùng hữu dụng, đăng mấy cái video cắt ra từ livestream lên Seven, hơn nữa còn âm thầm quảng bá, thu được thêm một đợt lưu lượng.

[ Anh trai nhỏ này là ai? Gần đây thường lướt thấy hắn, lớn lên rất dễ nhìn. ]

[ Link Weibo đây, không cần cảm ơn, bạn đáng giá có được thần tiên tiểu ca ca nha. ]

[ Tốt quá, mình qua xem. ]

[ Lớn lên đẹp, tỳ bà cũng chơi tốt như vậy, thượng đế cho anh ấy chui cửa sổ hả? ]

[ Có thể xác định không có cửa sổ, nâng đỡ cũng không có, mình có người bạn cũng chơi tỳ bà, cô ấy nói cây đàn mà cậu ấy sử dụng ít nhất phải tiền triệu trở lên. ]

[ ĐM, không thể nào? Tiền triệu thì còn cần phát sóng trực tiếp kiếm tiền à??? ]

[ Ai nói cậu ấy là vì kiếm tiền, hình như cậu ấy cũng không phát sóng mỗi ngày, nghe nói ngoài đời rất bận, chỉ rảnh cuối tuần. ]

[ Nhưng mà làm sao biết được giá tiền triệu vậy, tui hoài nghi bà đang khoác lác. ]

[ Mình không khoác lác, mặt trên của cây đàn kia có khắc một logo màu vàng kim, có thể tra trên mạng. Logo kia chỉ danh sư chế tác nhạc cụ mới có thể khắc được. Mỗi một tác phẩm của ông ấy đều sẽ có logo này. ]

[ Hơn nữa nhìn chất liệu và nghe âm sắc của tỳ bà cũng có thể đoán được giá trị xa xỉ. ]

[ ĐM, mị đi tra thử, thật đúng là như vậy, vui sướиɠ của kẻ có tiền, mị không hiểu. ]

[ Tui cũng cũng không hiểu, kẻ có tiền có được vui sướиɠ, cũng mất đi phiền não. ]

[ Hóa ra Hạc Hạc có tiền như vậy, ha ha ha ha. 】

[ Du thuyền với Ferrrari, Hạc Hạc cũng có thể tự mua, ha ha ha còn gạt chúng ta nói cái gì mà có thể Phật hệ nằm yên rồi. ]