Chương 14

“Nhìn cái gì?”

Sau khi phát hiện Lê Tinh Đồng lại nhìn về phía chính mình lần nữa, Lê Tinh Thần lên tiếng dò hỏi.

Bắt đầu từ lúc tan học Lê Tinh Đồng vẫn luôn đang nhìn cậu, ánh mắt còn có chút kỳ quái, hiện tại bài tập còn chưa làm xong mà chỉ biết liên tiếp nhìn chằm chằm cậu.

“Em nghe nói hôm nay anh cãi nhau với anh Dật Thần?” Bởi vì mẹ của hai người nên Lê Tinh Đồng cũng rất quen thuộc Phó Dật Thần, tuy đã không liên hệ thật lâu nhưng vẫn không có sửa miệng.

“Nghe ai nói?” Lê Tinh Thần không ngờ em gái vẫn luôn nhìn cậu là vì đang rối rắm chuyện này.

“Bạn học lớp chúng em.”

Phó Dật Thần là nhân vật phong vân ở cao trung Cẩm Trình, lớn lên soái, gia thế ưu tú, tài nghệ xuất sắc, không biết có bao nhiêu nữ sinh trong tối ngoài sáng quan sát cậu ta.

Ngày thường chỉ ăn ở nhà ăn cũng có thể bị các nữ sinh làm cho trở thành tin tức nghị luận nửa ngày, huống chi động tĩnh của Phó Dật Thần cùng Lê Tinh Thần hôm nay còn không nhỏ.

“Không cãi nhau.” Lê Tinh Thần cũng không cảm thấy cậu cùng Phó Dật Thần cãi nhau: “Chỉ nói chuyện hai câu thôi.”

Còn việc Phó Dật Thần phất tay áo rời đi thì Lê Tinh Thần cũng không có để ở trong lòng.

Dù sao thì trong mắt cậu Phó Dật Thần chỉ như trẻ con, đời trước quốc sư đại nhân sống đến hơn ba mươi tuổi, dựa theo hiện tượng tảo hôn phổ biến ở Nam Nguyên Quốc, quốc sư đại nhân đã dư dả làm cha của Phó Dật Thần.

“Vậy thì tốt rồi.” Lê Tinh Đồng gật đầu, không có nghi ngờ cậu.

Người ngoài chỉ biết Phó Dật Thần cùng Lục Thanh Dã là anh em không rời, nào biết trước kia quan hệ giữa anh trai cùng Phó Dật Thần cũng không kém Lục Thanh Dã.

“Hôm nay trở lại trường học có quen chưa?” Lê Tinh Thần cũng không muốn đề tài vẫn luôn đảo quanh ở trên người Phó Dật Thần.

Đây là lần đầu Lê Tinh Đồng trở lại trường học đi học, Lê Tinh Thần vốn dĩ muốn cho Lê Tinh Đồng đến cao nhị học lại, nhưng Lê Tinh Đồng lại nói không cần.

Sau đó giáo viên trường học cầm bài thi khảo sát Lê Tinh Đồng, phát hiện Lê Tinh Đồng thật sự có thể đuổi kịp tiến độ học tập ở cao tam nên cho phép Lê Tinh Đồng trở lại lớp tiếp tục học.

So sánh mà nói, nếu không phải nguyên thân thường hay trở lại trường học một chuyến thì Lê Tinh Thần ngược lại trở thành người lưu ban.

“Quen rồi.” Lê Tinh Đồng liên tục gật đầu: “Tốt hơn lúc ở bệnh viện rất nhiều.”

“Vậy chú ý đừng để chính mình lại sinh bệnh.” Lê Tinh Thần bật cười.

Hai năm trước Lê Tinh Đồng rời khỏi trường học chính là bởi vì cảm lạnh ở trường học, sau đó vẫn luôn sốt cao không lùi, loại chuyện này nếu đặt ở trên người người khác, nhiều nhất uống hai lần thuốc, lại châm cứu một cái là có thể tốt.

Lê Tinh Đồng lại lăn lộn gần nửa năm mới dần dần hồi phục, sau đó Lê Tinh Thần đã xảy ra một ít việc, tiến vào giới giải trí, Lê Tinh Đồng cũng vẫn luôn ở bệnh viện.

“Anh yên tâm đi, lần này sẽ không như thế nữa!” Lê Tinh Đồng vội vàng vỗ ngực bảo đảm, sau đó cúi đầu, nhỏ giọng nói thầm: “Em không muốn lại vào bệnh viện!”

Lê Tinh Thần chỉ cảm thấy dáng vẻ này của em gái quá mức đáng yêu, lại không có nhận thấy được sau khi Lê Tinh Đồng cúi đầu khóe mắt có một sự lạnh lẽo xẹt qua.

Kế tiếp hai anh em bắt đầu vùi đầu làm bài tập, so với Lê Tinh Đồng nhẹ nhàng, Lê Tinh Thần có vẻ vất vả rất nhiều, dù sao thì muốn trong vòng một năm học tập nội dung người khác đã học 4-5 năm thật sự không phải một việc dễ dàng.

Nhưng cũng may đầu óc Lê Tinh Thần thông minh, trước khi đi học đã dùng thời gian mấy ngày tổng kết lại tất cả nội dung bài học, cuối cùng xé chẵn ra lẻ, tuy nhiệm vụ nặng nề cũng hoàn toàn không khó khăn.

Lê Tinh Đồng làm bài tập xong cũng không có rời đi, mà là ngồi ở một bên khác chơi di động, không biết nhìn thấy nội dung gì, đột nhiên lên tiếng dò hỏi:

“Mấy ngày nay hình như người đại diện kia không có quấy rầy anh?”

“Anh chấm dứt hợp đồng với công ty rồi.” Lê Tinh Thần nhìn bài tập vật lý trước mặt, đầu cũng không nâng lên trả lời.

“Chấm dứt hợp đồng?” Lê Tinh Đồng có chút giật mình.

“Không phải em nói anh nên học tập cho tốt để thi đại học sao?” Động tác tay Lê Tinh Thần không ngừng: “Cho nên dứt khoát chấm dứt hợp đồng.”

Lê Tinh Đồng như suy tư gì đó gật gật đầu, không tiếp tục hỏi nữa.

Nếu đổi là trước kia thì Lê Tinh Đồng nhất định sẽ đánh vỡ nồi lẩu hỏi đến cùng, nhưng trải qua mấy ngày ở chung, Lê Tinh Đồng cũng có thể nhìn ra anh trai mình đã thay đổi.

Trở nên lý trí thông minh hơn trước kia, có chủ kiến, thậm chí càng mạnh mẽ hơn.

Nếu không phải mấy ngày nay cô đã như có như không thử qua rất nhiều lần, Lê Tinh Thần đều có thể nói ra bí mật mà chỉ có hai anh em bọn họ biết, Lê Tinh Đồng có lẽ sẽ hoài nghi anh trai đã thay đổi thành một người khác.

Như vậy cũng tốt, không biết thân thể của cô có thể chống đỡ được đến khi nào, nếu về sau cô chịu không nổi nữa, cũng sẽ không lo lắng anh trai bị người khác bắt nạt.

“Sao đột nhiên hỏi cái này?” Lê Tinh Thần làm xong đề cuối cùng mới nghĩ đến vấn đề này.

Lê Tinh Đồng không thích Chu Cường, mấy ngày nay đều không nhắc đến một câu, không có đạo lý lúc này lại nhắc tới.

“Không có gì.” Lê Tinh Đồng quơ quơ di động: “Chỉ là vừa mới nhìn thấy anh ta ở trên hot search.”

“Hot search?” Lê Tinh Thần cầm di động đặt ở bên cạnh lên, động tác thuần thục mở Weibo, liếc mắt một cái đã thấy được nội dung hot search:

“Người đại diện nổi danh chết đột ngột trong nhà, sau khi điều tra đã loại ra khả năng anh ta bị gϊếŧ.”

Đã chết?

Lê Tinh Thần hơi nhếch mày, nhấn vào nhìn nhìn.

Không có hình ảnh nhưng lại có thể thông qua những hàng chữ tin tức thời sự nhìn thấy được tử trạng của Chu Cường vô cùng thảm thiết, nếu không phải manh mối ở các phương diện đều biểu hiện trong nhà Chu Cường không có người ngoài vào thì sẽ bị kết luận vì báo thù.

“Anh?” Lê Tinh Đồng thấy Lê Tinh Thần vẫn luôn không nói chuyện nên cho rằng anh bị dọa.

“Không có gì.” Lê Tinh Thần nghe ra sự quan tâm trong giọng nói của em gái, cậu đặt điện thoại di động sang một bên, lấy một quyển bài tập hóa học ra: “Chỉ là suy nghĩ thông tin của báo chí lên có chút trễ.”

Cho dù Weibo không có hình ảnh hiện trường sự cố nhưng Lê Tinh Thần cũng có thể đủ nhìn ra là do mấy oán linh kia hành động, còn tàn nhẫn hơn so với tưởng tượng của cậu.

Lê Tinh Đồng vốn dĩ muốn hỏi câu nói kia của Lê Tinh Thần là có ý gì, nhưng thấy bộ dạng Lê Tinh Thần nghiêm túc làm bài thì nuốt câu dò hỏi vào miệng.

Mặc kệ là có ý gì, chỉ cần chuyện của Chu Cường không làm ảnh hưởng đến Lê Tinh Thần thì cũng không có quan hệ gì với cô.

Chỉ cần tưởng tượng đến việc trước kia Chu Cường áp bức anh trai, Lê Tinh Đồng còn muốn hát bài 《 ngày lành 》tại chỗ để chúc mừng, chẳng qua sợ dọa đến anh trai nên chỉ có thể từ bỏ.

Lê Tinh Thần cũng không có để chuyện này ở trong lòng, nói một câu không dễ nghe thì nếu không phải vì thuận theo quy tắc của Hoa Hạ, Lê Tinh Thần sẽ không để Chu Cường vào mắt, nhân vật như vậy, làm chướng ngại vật của quốc sư đại nhân cũng không đủ tư cách.

Nhưng Lê Tinh Thần không ngờ mấy oán linh kia vậy mà lại tìm tới cửa.

“Xuất hiện đi.”

Suy xét đến việc phòng Lê Tinh Đồng ở cách vách, Lê Tinh Thần tùy tay vứt ra mấy lá bùa, bày một âm trận đơn giản, sau đó mới lên tiếng.

Giọng nói Lê Tinh Thần vừa phát ra, ba oán linh bay từ ngoài cửa sổ vào, so sánh với lần trước thì lần này huyết sát trên người ba oán linh đã nhiều hơn.

“Chúng tôi…… Chỉ muốn tới tới cảm ơn anh.” Như là sợ Lê Tinh Thần không vui, ba oán linh có chút thiếu tự tin.

“Chuyện nhỏ không tốn sức gì.” Lê Tinh Thần bật cười, đối với ba oán linh này lại có nhiều thêm một sự kính nể.

So với lần trước, hiện tại Lê Tinh Thần đã hiểu biết oán linh Hoa Hạ nhiều hơn, ở Hoa Hạ, sau khi chết oán khí không tiêu tan, oán linh được gọi là lệ quỷ.

Mà lệ quỷ có oán khí nồng đậm giống như vậy phần lớn đã bị thù hận che hai mắt, bọn họ không chỉ sẽ đoạt lấy tính mạng của kẻ thù mà còn xuống tay với người vô tội.

Nhưng sau khi ba lệ quỷ bọn họ báo thù xong mà vẫn có thể duy trì chân tâm, dùng lý trí đối đãi thế nhân, đủ để thuyết minh ba lệ quỷ này rất đơn thuần.

“Nhưng nếu không phải có anh thì chúng tôi căn bản không báo thù được.” Ba lệ quỷ không tán đồng với câu nói của Lê Tinh Thần, đối với Lê Tinh Thần, bọn họ vô cùng cảm kích.

“Các người là bởi vì tôi nên mới nhẫn nhịn cho tới hôm nay?” Lê Tinh Thần nhìn ba con lệ quỷ, giống như đã hiểu ra cái gì.

Vừa rồi còn đang suy nghĩ không ngờ ba lệ quỷ này có thể nhẫn nhịn nhìn kẻ thù trước mặt, duỗi tay là có thể lấy đi tính mạng nhưng lại nhịn gần nửa tháng.

“Đúng vậy.” Ba con lệ quỷ không có phủ nhận: “Lúc ấy ân nhân cùng Chu Cường đã xảy ra mâu thuẫn, nếu động thủ ngay chỉ sợ sẽ mang đến phiền toái cho ân nhân.”

Đây cũng là quyết định sau khi ba người thương lượng, Hoa Hạ là một xã hội pháp trị, nếu Lê Tinh Thần chân trước mới vừa đi, sau lưng Chu Cường đã xảy ra chuyện thì cho dù có liên quan đến Lê Tinh Thần hay không cậu cũng sẽ bị điều tra.

Chu Cường vẫn là một người đại diện nổi danh, Lê Tinh Thần là nghệ sĩ dưới trướng Chu Cường, nếu bởi vì loại chuyện này bị điều tra sẽ không tốt cho thanh danh của Lê Tinh Thần.

“Hiện tại các người còn muốn tiến vào luân hồi không?” Lê Tinh Thần nhìn ba con lệ quỷ cho dù cả người đầy huyết sát nhưng trên mặt vẫn tươi cười như cũ, cậu trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng mở miệng.

Vốn dĩ sau khi đánh tan linh khí trên bùa hộ mệnh của Chu Cường, Lê Tinh Thần đã không nghĩ lại để ý tới chuyện này.

Tuy Chu Cường không phải do cậu động thủ gϊếŧ chết, nhưng lại là do cậu mà chết, một mạng đổi một mạng, nhân quả Chu Cường thiếu nguyên thân đã tan, nhưng đối mặt với ba con lệ quỷ như vậy Lê Tinh Thần lại có chút không đành lòng.

“Chúng ta còn có thể tiến vào luân hồi sao?” Tuy ba con lệ quỷ vẫn luôn đi theo Chu Cường, nhưng đối với chuyện luân hồi không phải hoàn toàn không biết gì cả.

Có lẽ là bản năng khi thành quỷ, vào thời điểm liên thủ gϊếŧ chết Chu Cường, ba người bọn họ đã biết con đường tluân hồi sẽ không thông thuận.

“Dĩ nhiên có thể.” Lê Tinh Thần gật đầu, mấy ngày nay trừ bỏ học tập ra Lê Tinh Thần cũng không có thời gian nhàn rỗi, cậu đã tìm hiểu rõ ràng đạo pháp giữa Hoa Hạ cùng Nam Nguyên Quốc có gì khác nhau, dù sao thì đây mới là bản lĩnh của cậu.

“Nếu là như thế thì chúng tôi dĩ nhiên nguyện ý!” Ba lệ quỷ vốn dĩ chỉ nghĩ muốn tới biểu đạt cảm tạ, không ngờ sẽ có vui vẻ ngoài ý muốn, liên tục cảm ơn Lê Tinh Thần, nếu không phải Lê Tinh Thần ngăn cản kịp thời thì ba con lệ quỷ đã dập đầu với Lê Tinh Thần.

“Chỉ là huyết sát trên người các người quá nặng, trước khi tiến vào địa phủ có lẽ phải chịu một ít khổ sở.” Lê Tinh Thần quyết định nói rõ lợi hại cho ba lệ quỷ.

“Chúng tôi có thể chịu được!” Tình huống hiện tại của bọn họ nếu rơi vào tay thiên sư khác thì đã bị đánh cho hồn phi phách tán, làm sao còn dám mơ ước cái khác?

Lê Tinh Thần nhận được đáp án khẳng định, tay cậu vừa động, giữa tay đã có nhiều thêm mấy lá bùa, sau khi ném bùa ra, lá bùa tự cháy.

Khi lá bùa thiêu đốt, sát khí trên người ba lệ quỷ cũng bắt đầu dần dần yếu bớt, không bao lâu sau sát khí đã biến mất vô tung vô ảnh, thân hình của ba lệ quỷ cũng không rõ ràng giống vừa rồi, mà là suy yếu phảng phất có thể bay theo gió.

“Quỷ môn mở!”

Không cho thời gian để ba lệ quỷ phản ứng, vào lúc Lê Tinh Thần thấy sát khí tiêu tán thì tay kết ấn, lại đánh ra vài lá bùa, theo tiếng quát khẽ của Lê Tinh Thần, giữa không trung chậm rãi hóa ra một cánh cửa lớn màu đen, không bao lâu sau thì có hai thân ảnh một đen một trắng bay từ trong cánh cửa ra.

“Người nào gọi tôi?” Sau khi Hắc Bạch Vô Thường nói xong mới phát hiện bên cạnh có ba quỷ ảnh cực kỳ suy yếu, không khỏi kinh nghi ra tiếng: “Đây là?”

“Nhờ hai vị đại nhân đưa ba người này tiến vào luân hồi.” Lê Tinh Thần nhìn Hắc Bạch Vô Thường mặc tây trang đeo nơ trước mặt, không ngờ địa phủ cũng rất bắt kịp thời đại.

“Cậu là thiên sư mới sao?” Hắc Bạch Vô Thường chuyển tầm mắt sang người Lê Tinh Thần, ở trong lòng nhanh chóng ghi nhớ thân phận của Lê Tinh Thần.

Có thể tiêu trừ sát khí lệ quỷ, ở Hoa Hạ khi nào lại có nhiều thêm một nhân vật lợi hại như vậy, sao địa phủ không có một chút tin tức nào?

“Đúng vậy.” Lê Tinh Thần không có phủ nhận, vừa đến thế giới này không lâu, cũng coi như là người mới: “Gây thêm phiền toái cho hai vị đại nhân rồi.”

Lê Tinh Thần vừa nói chuyện đồng thời đưa ra mấy lá bùa, quốc sư đại nhân cũng biết đạo đối nhân xử thế.

“Không phiền toái, không phiền toái, sau này có chuyện gì cứ việc gọi chúng tôi!” Lê Tinh Thần khách khí làm Hắc Bạch Vô Thường thụ sủng nhược kinh, sau khi tiếp nhận bùa thì liên tục xua tay, đây chính là nhân vật có thể tiêu trừ sát khí, lúc này không móc nối quan hệ thì đợi khi nào nữa: "Chúng tôi còn có chuyện phải làm, không cùng cậu nói nhiều nữa!”

Hắc Bạch Vô Thường cùng Lê Tinh Thần nói chuyện vài câu, sau đó mang theo ba lệ quỷ đang vô cùng lo lắng ở bên cạnh rời đi.

Nhân gian có nhiều thêm một thiên sư lợi hại, bọn họ phải đi tra xem rốt cuộc người này có lai lịch gì.

Lê Tinh Thần thấy phản ứng của Hắc Bạch Vô Thường như thế thì có chút kinh ngạc, có mấy người ở Hiệp Hội Huyền Học nói tính tình hai vị đại nhân không tốt lắm, hiện tại xem ra đồn đãi không thể tin.