- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Tôi Dựa Vào Học Tập Bành Trướng Giới Giải Trí
- Chương 11
Tôi Dựa Vào Học Tập Bành Trướng Giới Giải Trí
Chương 11
“Bùa bình an kia làm sao vậy?” Sao ba cũng hỏi tới bùa bình an: “Ba làm sao vậy?”
Tật xấu nhan khống của Chu Tuệ Giai có thể nói là hoàn toàn được di truyền từ bà Chu, nên cho dù Chu Giản Minh là một lão già sắp 50 thì ngày thường cũng vô cùng chú trọng hình tượng, quần áo không chút cẩu thả không nói, ngày thường còn chăm sóc da.
Trong trí nhớ của Chu Tuệ Giai, cô chưa từng thấy bộ dạng ba mình lôi thôi lếch thếch như vậy, đối với việc này Chu Tuệ Giai có thể nói là vô cùng tự hào: Cho dù ba cô đã trung niên cũng không có bụng bia, thậm chí còn có cơ bụng.
Nhưng tình huống hiện tại là?
Chu Tuệ Giai quan sát hình tượng lúc này của ba mình, áo dơ, trên quần có không ít vết bẩn, ngay cả giày hình như cũng bị thứ gì đè ép, hiện tại đã hoàn toàn thay đổi hình dạng.
“Không phải hôm nay anh hẹn đi đánh golf với Trương tổng sao? Sao lại biến thành cái dạng này?” Giọng điệu bà Chu cũng rất ghét bỏ, nhưng lại không quên lấy khăn tay lau vết bẩn trên mặt Chu Giản Minh.
“Tôi……” Bị con gái cùng vợ luân phiên đề ra nghi vấn, Chu Giản Minh mới phát hiện bản thân quá mức nóng vội, vậy mà quên đổi một bộ quần áo mới rồi trở về, hiện tại chỉ có thể nhìn con gái, bảo trì trầm mặc.
“Trợ lý Lý, anh nói đi!” Ánh mắt của Chu Tuệ Giai không có dấu diếm được sự quan tâm với Chu Giản Minh , trong lòng lập tức trầm xuống, dứt khoát quay đầu hỏi trợ lý đi theo sau ba mình.
Trợ lý Lý nhìn thoáng qua sắc mặt của ông chủ, vốn dĩ không tính nói chuyện này ra, nhưng vừa đảo mắt đã thấy được ánh mắt uy hϊếp đến từ đại tiểu thư cùng phu nhân, suy nghĩ một chút về thuộc tính thê nô cùng con gái nô của ông chủ, trong lòng trợ lý Lý trợ nhanh chóng lựa chọn: “Xe của chủ tịch bị đυ.ng phải, bởi vì sự cố tương đối nghiêm trọng, cho nên……”
“Sao lại vô duyên vô cớ xảy ra tai nạn xe?” Trực giác của Chu Tuệ Giai cho thấy trợ lý Lý đang che giấu cái gì, nếu thật sự là ngoài ý muốn thì sao ba cùng trợ lý Lý lại ấp a ấp úng như thế?
“Cái này……” Hiện tại trợ lý Lý hoàn toàn không dám nói lời nào.
Muốn hỏi trợ lý Lý đáng cảm thụ gì sao?
Đừng hỏi, hỏi chính là hối hận, sớm biết sẽ như vậy thì anh ta đã không tận chức tận trách đi theo vào, hiện tại còn không phải là thần tiên đánh nhau anh ta gặp tai ương sao?
“ Tiểu Vương.” Cuối cùng vào lúc trợ lý Lý sắp không chống đỡ được Chu Giản Minh cũng bất đắc dĩ mà thở dài, giải cứu trợ lý đáng thương.
Ông ấy phất phất tay, ý bảo trợ lý Lý có thể rời đi trước, trợ lý nghe thấy mệnh lệnh thì thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi ra khỏi nhà.
Tiểu Vương.
Lúc này Chu Tuệ Giai đã hiểu rõ, là tên bạn trai cũ tra nam kia của cô.
“Anh ta làm sao dám? Con muốn đi đánh chết anh ta!” Hốc mắt Chu Tuệ Giai đỏ lên, cắn răng chuẩn bị đi ra ngoài tìm tra nam liều mạng nhưng lại bị Chu Giản Minh kéo trở về.
“Không phải ba đã không có việc gì rồi sao? Đừng xúc động,” Chu Giản Minh ngăn Chu Tuệ Giai lại: “Còn tên tiểu tử kia, hiện tại chỉ sợ không tốt lắm.”
Dưới sự ngăn cản của ba mình Chu Tuệ Giai bình tĩnh lại, nếu hiện tại ba vẫn còn tốt đứng ở chỗ này, vậy thuyết minh thật sự không xảy ra việc gì, nhưng tra nam kia chắc chắc không có ý gì tốt?
“Tốc độ xe của cậu ta rất nhanh, sau khi đυ.ng phải xe của ba thì toàn bộ đầu xe đều thay đổi hình dạng, lúc người được nâng ra cả người đầy máu.” Hiện tại Chu Giản Minh cũng không rảnh lo giấu giếm, ngữ khí có chút tiếc hận, tuy tiểu gia hỏa kia làm người chẳng ra gì nhưng dù sao cũng là một mạng người.
“Bùa bình an kia?” Rất nhanh Chu Tuệ Giai đã nghĩ tới sự liên quan trong đó.
Xe của tra nam là do cô mua, tính năng an toàn của xe không tồi, vậy mà lại bị đâm đến biến hình mà ba cô lại lông tóc không tổn hao gì?
Nói tới đây, biểu tình Chu Giản Minh nghiêm túc lên, lấy bóp tiền của mình ra, nơi đặt bùa bình an ban đầu chỉ còn lại một đống tro tàn: “Xe ba cũng bị đâm không nhẹ, nhưng ba lại không bị gì, hẳn là do bùa bình an này đã cứu ba một mạng.”
Thứ làm Chu Giản Minh không nói ra lời là, lúc đó ông ấy có một loại cảm thụ huyền diệu, như là trên người mình có nhiều thêm một tầng bảo hộ giúp ông ấy hóa giải nguy cơ, chờ khi ông ấy đi từ trong xe ra mới thấy nơi mà ông ấy ngồi đã sụp xuống một chút.
Sau đó lại cảm giác được túi tiền nóng lên, lúc này mới phát hiện bùa bình an đã hóa thành tro tàn.
Nếu không phải như vậy thì Chu Giản Minh cũng sẽ không nhanh chóng nghĩ đến bùa bình an, dù sao thì sinh tử ở trước mặt, ông ấy căn bản không rảnh tự hỏi cái khác.
“Ông đi đổi quần áo đi, chúng ta lập tức ra ngoài!” Sau khi bà Chu nghe được chồng mình nói thì lập tức quyết định.
“Đi chỗ nào?” Chu Tuệ Giai cảm thấy bản thân cô có chút theo không kịp tiết tấu của mẹ mình..
“Đi phố đồ cổ!” Bà Chu vừa nói vừa lôi kéo Chu Giản Minh đi tìm quần áo, không quên giải đáp thắc mắc cho con gái: “Tìm thầy bói kia!”
Vốn dĩ bà Chu cũng không có để Lê Tinh Thần ở trong lòng, ban đầu kêu Chu Tuệ Giai đưa bà đi tìm Lê Tinh Thần cũng chỉ là nhàm chán ôm chút ý tưởng tìm việc vui, nhưng chuyện liên tiếp xảy ra làm bà Chu không thể không coi trọng, thậm chí một khắc cũng chờ không được.
Chu Tuệ Giai cùng Chu Giản Minh không có bất kì dị nghị gì đối với quyết định của bà Chu, không bao lâu sau một nhà ba người đã đến thẳng phố đồ cổ.
Nhưng cả nhà họ Chu có tới cũng như không, bởi vì Lê Tinh Thần căn bản không ở phố đồ cổ, hơn nữa bọn họ còn biết từ trong miệng người bên cạnh, sau ngày đó Lê Tinh Thần không có tới nữa.
Khi biết được tin tức này, tuy cả nhà họ Chu thất vọng nhưng cũng không thể làm gì, chỉ có thể trở về nhà.
Bản thân Lê Tinh Thần cũng không biết chuyện đó, hiện tại cậu đang cùng em gái tới trường học.
“Anh đã nói tình hình bệnh của em cho chủ nhiệm lớp, nếu cảm thấy không thoải mái thì xin nghỉ về nhà.” Lê Tinh Thần không yên tâm dặn dò: “Có gì không thể giải quyết thì tới lớp học tìm anh.”
Mấy ngày trước giải quyết xong chuyện nhà ở, Lê Tinh Thần đã đưa Lê Tinh Đồng từ bệnh viện trở về nhà.
Suy xét đến vấn đề thân thể của Lê Tinh Đồng, Lê Tinh Thần vốn dĩ muốn mời giáo viên về nhà giúp cô ôn tập, nhưng Lê Tinh Đồng lại nói như vậy quá cô đơn, vẫn muốn về trường học tập, Lê Tinh Thần chỉ có thể thay đổi kế hoạch.
Cao trung Cẩm Trình lại phân ban dựa theo thành tích, thành tích Lê Tinh Đồng ưu tú, nhưng Lê Tinh Thần lại đội sổ, dẫn tới hai anh em không ở cùng một lớp.
“Em đã biết.” Lê Tinh Đồng vội vàng gật đầu, giọng điệu có chút bất đắc dĩ: “Anh, hiện tại anh trở nên nói nhiều rồi."
Mới tháng mười nhưng thời tiết thành phố H đã có chút phiếm lạnh, phần lớn mọi người vẫn còn mặc áo ngắn tay, nhưng Lê Tinh Đồng đã mặc áo lông cao cổ, nửa khuôn mặt chôn ở cổ áo, chỉ lộ ra đôi mắt to ngập nước nhìn Lê Tinh Thần, bộ dáng cực kỳ đáng yêu .
"Em thấy anh dài dòng quá sao." Lê Tinh Thần bất đắc dĩ xoa đầu cô: "Vậy chúng ta không nói nữa."
Lê Tinh Thần vốn không phải người lắm lời, những đối mặt với một Lê Tinh Đồng đáng yêu dễ thương, cậu không khỏi nói thêm vài câu, hiện tại đã đi quá xa nên không nói nữa!
Lúc này vừa hay là lúc đến cao trung Cẩm Trình đi học, hai anh em mới bước vào cổng trường đã thu phải phần lớn ánh mắt.
Một đôi anh em có diện mạo bảy phần tương tự đi cùng một chỗ, một người thanh lãnh một người đáng yêu, em gái chỉ cao đến bả vai anh trai, lôi kéo tay anh trai đang nói cái gì đó, biểu tình trên mặt tràn đầy sự lấy lòng, mà vẻ mặt anh trai lại đầy sự sủng nịch nhìn em gái.
“Đôi anh em thần tiên!”
“Tôi cảm thấy ba mẹ thiếu tôi một người anh trai!”
“Tôi thì không giống vậy, tôi cảm giác ba mẹ thiếu tôi một đứa em gái, tuy hiện tại tôi đã mười bảy nhưng tôi cảm thấy bọn họ còn có thể giãy giụa một chút!”
“Cậu là ma quỷ sao?”
“Em gái quá đáng yêu, nho nhỏ mềm mại, đặc biệt rất hợp với bộ quần áo này, lông xù xù, tôi cảm thấy tôi có thể!”
“Em gái không được anh trai cũng có thể, cong rồi, tôi có một suy nghĩ lớn mật!”
“Thu hồi suy nghĩ lớn mật của cậu đi, Hoa Hạ có bộ luật hình sự rất hoàn chỉnh đấy!”
“Nhưng sao trước kia không có gặp qua bọn họ? Là học sinh chuyển trường sao?”
“Tôi biết tôi biết! Nữ sinh kia là Lê Tinh Đồng, cho nên người bên cạnh hẳn là…… Lê Tinh Thần?”
“Lê Tinh Thần? Không thể nào?”
……
So với Lê Tinh Thần thì Lê Tinh Đồng nổi danh ở cao trung Cẩm Trình hơn, thậm chí có thể nói là nhân vật phong vân.
Dáng người cùng bề ngoài không tầm thường, thành tích xuất sắc, tính cách hiền lành……
Không chỉ là học sinh giỏi trong mắt giáo viên, mà còn là bạn gái quốc dân của nam sinh, đặc biệt nhất chính là nhân duyên giữa nữ sinh với Lê Tinh Đồng cũng vô cùng không tồi.
Hai anh em không có nghe thấy những nghị luận cùng giao lưu của người khác, nhưng cho dù có nghe thấy thì bọn họ cũng sẽ không để trong lòng.
Chỉ chốc lát sau Lê Tinh Thần đã đưa Lê Tinh Đồng đến cửa phòng học: “Giữa trưa em muốn ăn cơm với bạn hay là muốn ăn cùng anh?”
“Trưa nay em muốn ăn cơm cùng bạn.” Lê Tinh Đồng đã thấy được mấy chị em đang vẫy tay với cô ở trong lớp học, với tính cách của bọn họ thì trưa nay cô phỏng chừng là chạy không thoát.
“Ăn nhiều một chút, quá gầy.” Lê Tinh Thần cũng không có cưỡng cầu, dù sao thì mấy cô gái hiện tại ngay cả đi vệ sinh cũng phải kết bạn đi chứ đừng nói là ăn cơm.
“Đã biết đã biết, anh còn không đi thì sẽ muộn mất!” Lê Tinh Đồng liên tục gật đầu đồng thời đẩy Lê Tinh Thần, ý bảo cậu nhanh rời đi.
Quốc sư đại nhân bị ghét bỏ nhưng cũng không cảm thấy buồn bực, chỉ là có chút bất đắc dĩ, cuối cùng dưới thanh âm ghét bỏ cùng thân mật của em gái xoay người đi về lớp mình.
“Bạn học, có phải đi nhầm lớp rồi không?”
Lê Tinh Thần vừa mới bước vào cửa phòng học đã nghe thấy nghi vấn đến từ người khác.
Hơn phân nữa người trong phòng học cũng nghi hoặc nhìn Lê Tinh Thần, khác với nam sinh, không ít nữ sinh bắt đầu thấp giọng hét lên: “Đây là ai? Học sinh chuyển trường sao? Thật soái!”
“Cao tam vậy mà còn có thể có học sinh chuyển trường? Thật sự quá soái! Nhưng sao lại tới ban F?”
“Quản nhiều làm gì, soái là được rồi! Không ngờ trừ Phó thiếu cùng Lục thiếu ra chúng ta còn có thể nghênh đón một tiểu soái ca!”
“Tôi biết cậu ta là ai! Vừa rồi cậu ta đi vào cùng Lê Tinh Đồng, cậu ta hình như là Lê Tinh Thần!”
“Lê Tinh Thần? Không phải đâu? Trước kia cậu ta cứ cúi đầu, sao có thể soái như vậy?”
“Nhưng hiện tại tới trường học cũng vô dụng phải không? Thành tích cùa cậu ta không ổn.”
……
Người hỏi chuyện không có nghe được câu trả lời của Lê Tinh Thần mà chỉ nghe được tiếng thảo luận của nữ sinh ở phía sau, trên mặt có chút xấu hổ, vội vàng chỉ chỉ vào một góc trong phòng học: “Cậu ở nơi đó.”
“Cảm ơn bạn học Chu.” Lê Tinh Thần nhìn lướt qua vở bài tập trên bàn của người nọ, sau khi cảm ơn thì đi tới góc bàn không có người ngồi.
Bởi vì mỗi ngày đều được quét tước nên bàn ghế cũng không dơ, Lê Tinh Thần chà lau nhẹ rồi ngồi xuống.
Những người khác nhìn thấy động tác cùa Lê Tinh Thần thì đều bắt đầu châu đầu ghé tai nghị luận:
Từ lúc khai giảng cao trung tới nay Lê Tinh Thần tổng cộng chỉ tới trường học không quá hai tháng, bọn họ còn tưởng rằng Lê Tinh Thần sẽ không trở lại nữa.
“Ai!” Mà ở một góc khác trong phòng học, Lục Thanh Dã chọt chọt vào người bên cạnh: "Vị hôn phu của cậu tới!”
“Cậu muốn chết à?” Phó Dật Thần ngẩng đầu, còn chưa kịp nói chuyện đã nhìn theo tầm mắt của Lục Thanh Dã đến góc không có người ngồi.
Đó là…… Lê Tinh Thần?
Phó Dật Thần híp híp mắt, có chút nghi hoặc.
“Có phải không ngờ tới hay không?” Lục Thanh Dã cười hề hề tiến đến bên tai Phó Dật Thần:“Hiện tại vị hôn phu này của cậu cũng không tệ lắm, hối hận chưa?”
Phó Dật Thần thu hồi ánh mắt, đang chuẩn bị đánh Lục Thanh Dã thì tiếng chuông vào học vang lên, cùng lúc đó giáo viên cũng đi từ ngoài cửa vào.
“Được rồi, mọi người cất hết đồ trên bàn đi, tiết này chúng ta làm kiềm tra.” Dương Hân Nam vừa nói vừa quơ quơ bài kiểm tra trong tay.
Theo động tác, tiếng chim nhạn trong phòng học kêu thảm khắp cánh đồng:
“Không thể nào?”
“Lại kiểm tra?”
“Đừng mà?”
……
Lê Tinh Thần lại cảm thấy khó hiểu với mấy gương mặt u sầu của bạn học: Kiểm tra mà thôi, sao lại có phản ứng này?
Nhưng không lâu sau Lê Tinh Thần cũng trở nên không thoải mái, bởi vì cậu biết điểm kiểm tra trong lớp ở cao trung Cẩm Trình được đưa vào thành tích cuối kỳ, quan trọng nhất chính là người không đạt tiêu chuẩn không chỉ báo thành tích cho phụ huynh, đồng thời cũng sẽ tiến hành thông báo cho cả năm cấp.
Thanh niên 17-18 tuổi đã bắt đầu để ý đến vấn đề mặt mũi, loại chuyện mất mặt như thông báo cho cả năm cấp này ai cũng không muốn rơi xuống trên đầu mình.
Làm Lê Tinh Thần đau đầu nhất chính là —— Dương Hân Nam là giáo viên tiếng Anh, đây cũng là lĩnh vực mà quốc sư đại nhân chưa từng tiếp xúc qua!
Nhưng Dương Hân Nam cũng không có cho quốc sư đại nhân thời gian phản ứng đã bắt đầu phân phát bài kiểm tra.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Tôi Dựa Vào Học Tập Bành Trướng Giới Giải Trí
- Chương 11