- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Tôi Dựa Vào Giá Trị Vũ Lực Qua Cửa Phó Bản
- Chương 11: Hiện Thực
Tôi Dựa Vào Giá Trị Vũ Lực Qua Cửa Phó Bản
Chương 11: Hiện Thực
Tiêu Linh nhẹ nhàng cong môi, đôi mắt hạnh xanh lam tràn ngập ý cười, lập tức trả lời: Anh, tiến triển nhanh quá à. Bây giờ mới yêu qua mạng được bao lâu chứ, đã muốn gặp mặt nhau rồi sao?
Anh trả lời xong cũng không gấp chờ đáp lại, lập tức rời khỏi giao diện tin nhắn, click mở giao diện cửa hàng Mắt Ma. Tiêu Linh vừa click mở cửa hàng, một cái hộp bí ẩn đã nhảy ra, bên dưới chiếc hộp còn khắc mấy chữ màu sắc rực rỡ, Mắt Ma còn tri kỉ đọc ra giúp.
Vì để cho người chơi cảm nhận được cảm giác "vui sướиɠ", BGM là một chuỗi tiếng cười hi hi ha ha của trẻ con, lại đột nhiên có chút lạnh người.
"Đây là một chiếc hộp may mắn, 10 ngày có thể mở một cái. May mắn này có thể là không khí, có thể là một đạo cụ trò chơi thần kì. Chỉ cần một trăm tích phân là bạn có thể thu một phần may mắn nha!"
Giọng điệu nam không có bất cứ tình cảm nào cứng rắn lạnh lẽo đọc chữ may mắn cuối cùng mà tạo cảm giác y như bất hạnh.
Trên hộp may mắn có khảm đá quý, trông rất phô trương, toàn bộ ngập trong ánh vàng rực rỡ. Dưới đáy lại loang lổ vết máu, trông có chút quỷ dị, người bình thường sẽ không có ai lập tức tiêu hết một trăm tích phân đi mở một cái hộp không rõ xác suất không rõ đồ vật bên trong.
Nhưng hiển nhiên Tiêu Linh không nằm trong phạm vi người bình thường. Dường như anh không do dự chút nào, lập tức nhấn đổi, sau đó rớt từ 190 tích phân xuống 90 tích phân.
Đôi mắt anh nheo lại, ánh mắt chăm chú nhìn hộp may mắn lại lộ ra tia sáng lạnh người.
Thông báo "Đổi thành công" vang lên, hộp may mắn xuất hiện. Nó chậm rãi tự mở ra, còn phát ra âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt, giống như cố ý khiến người ta hồi hộp.
Kẽo kẹt ——
Tiêu Linh: ...Trời đậu cái tính nóng nảy của tôi.
Cho nên anh lập tức bày ra vẻ mặt lạnh lùng, tự mình tiến lên dùng sức mở hộp ra. Không ngờ thế mà mở ra được thật.
Hộp may mắn: ...
Hộp may mắn chưa kịp tạo ra bầu không khí hồi hộp cho người chơi đã bị mở một cách bạo lực không cam lòng hiện lên một món đạo cụ, sau đó tự mình biến mất.
Một bình phun sương trắng nằm lại mặt đất, bên trên có dòng chữ màu đỏ tươi —— Bình xịt đông người.
May quá, không phải là không khí.
Tiêu Linh cầm món đạo cụ lên, đột nhiên cách dùng hiện lên trong đầu, giống như là anh bị nhét kiến thức vào vậy.
"Có thể khiến Boss từ cấp trung bình trở xuống đứng yên trong ba phút? Thôi cũng tạm, coi như dùng được."
Tiêu Linh lầm bầm lầu bầu sau đó cất đạo cụ vào kho Mắt Ma, tiếp tục dạo cửa hàng.
Bên trong tràn ngập sản phẩm rực rỡ muôn màu, ăn uống mặc chơi đều có. Tiêu Linh thử tìm súng, một nhắc nhở nhảy ra: Xã hội hài hòa, cấm súng khói thuốc.
Tiêu Linh: ...
Hài hòa con khỉ.
Đột nhiên anh nhớ hình như mình đã quên gì đó, lập tức rời khỏi cửa hàng, đi xem giao diện tin nhắn với Phong Từ Miên.
Phong Từ Miên chỉ trả lời một dấu chấm hỏi.
Sau khi hắn nhìn thấy câu yêu đương qua mạng kia thì sửng sốt nửa phút, cuối cùng chậm rãi đánh một dấu chấm hỏi gửi sang.
Tiêu Linh cười cười, dường như có thể nhìn thấy dáng vẻ cạn lời của người đàn ông kia qua giao diện tin nhắn. Lần này anh trả lời rất đàng hoàng: Tôi ở thành phố F, bây giờ đã tính đến Thủ đô phía Bắc để tìm người.
Còn cụ thể là ai thì anh không nói. Thủ đô có người bạn duy nhất của anh - Lý Gia Huân. Nhà anh ta ở Thủ đô, anh ta là thiên tài máy tính được tổ chức coi trọng, nhưng bây giờ kĩ thuật hacker đã không thể bảo vệ anh ta. Nể tình anh ta làm người cung cấp thông tin cho mình nhiều năm như vậy, bản thân cần đến Thủ đô một chuyến.
Không ngờ Phong Từ Miên trả lời: Tôi cũng phải đến Thủ đô tìm anh em, tôi ở thành phố kế bên anh, đi cùng nhau không?
Bây giờ không ai biết giây tiếp theo thế giới sẽ xảy ra chuyện gì, tìm một người đáng tin đi cùng quả thật sẽ tiết kiệm sức lực và thời gian. Càng đừng nói tới bây giờ bọn họ đã trở thành đồng đội trong trò chơi, Tiêu Linh không muốn phí thời gian làm quen người ta, cho nên gần như không hề do dự đồng ý, sau đó thu được tọa độ vị trí của Phong Từ Miên.
Nhìn bản đồ xác nhận địa chỉ một chút, anh cũng không trì hoãn nữa. Nhân lúc trời còn chưa tối hẳn bèn lập tức dọn dẹp đồ vật của mình, mang theo một chút đồ vật cần thiết, sau đó đến cửa hàng 4S quang minh chính đại lái một chiếc xe ra, đi thẳng đến thành phố kế bên.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Tôi Dựa Vào Giá Trị Vũ Lực Qua Cửa Phó Bản
- Chương 11: Hiện Thực