Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Đưa Bạn Trai Lên Bàn Giải Phẫu

Chương 175

« Chương TrướcChương Tiếp »
Diệp Uẩn Ninh cười nhạt: "Chính cô phải suy nghĩ cẩn thận. Quyết định của cô là đúng, Vệ Đông không đáng để cô đánh đổi nửa đời người, cô sẽ có một cuộc sống tươi đẹp hơn."

Được cô an ủi, Tiếu Vi Vi lại muốn khóc, nỗi đau trong lòng không thể tiêu tan chỉ trong một sớm một chiều.

Dưới ánh mắt thấu hiểu và an ủi của Diệp Uẩn Ninh, Tiếu Vi Vi đột nhiên có ham muốn nói chuyện mãnh liệt, cô kể lại cho Diệp Uẩn Ninh nghe từng chút một về những việc mà cô đã trải qua trong mấy năm qua.

“Cô nói xem tại sao người ta có thể xấu xa như vậy? Nếu anh ta không yêu tôi, không thích tôi thì có thể nói thẳng với tôi. Không phải không ai cần tôi, tôi cũng sẽ không bám lấy anh ta. Tôi đối xử thật lòng với mọi người, ai mà ngờ được trong mắt người ta sự thật lòng ấy chẳng đáng giá một xu, chẳng lẽ tôi đã sai ư?” Cô hoang mang nói.

Diệp Uẩn Ninh nhẹ giọng nói: “Thật lòng không sai. Chúng ta không bao giờ biết liệu mình có tin nhầm người và sự chân thành của chúng ta có bị phản bội hay không."

Nếu Tiếu Vi Vi sai thì cô cũng sai do nghĩ cho người khác quá nhiều mà nghĩ cho mình quá ít, sai do chịu đựng thiệt thòi để người khác được vui. Trong mối quan hệ, cô đã đặt bản thân ở một vị trí quá thấp, hy sinh quá nhiều, đến mức xem nhẹ việc cẩn thận quan sát sự chân thành của người kia.

"Điều chúng ta có thể làm là không thẹn với lương tâm, rút

ra bài học từ mối quan hệ đã qua và hiểu rằng tình yêu không thể chỉ có một người cống hiến mà cần sự vun đắp từ cả hai phía. Con người phải yêu bản thân mình thì mới được người khác yêu. Nếu một mối quan hệ chỉ mang đến cho cô sự tủi hờn, đau đớn, thì còn cần thiết phải duy trì mối quan hệ ấy nữa không?" Diệp Uẩn Ninh chống cằm, “Cầm được thì cũng buông được, chỉ có thế mà thôi."

Tiếu Vi Vi ngơ ngác lẩm bẩm sáu chữ “cầm được thì cũng buông được”, đột nhiên nói: “Nhưng tôi vẫn không cam lòng buông tha cho Vệ Đông như thế này. Nếu tôi nhất quyết bắt anh ta phải trả giá cho hành động của mình thì cô có cho rằng tôi làm sai không?"

Diệp Uẩn Ninh cười ranh mãnh: “Sao lại sai chứ? Đây cũng là một loại buông tay, xả hết giận thì buông tay. Chỉ cần không phạm pháp thì tôi cảm thấy không có gì đáng trách cả."

Tiếu Vi Vi nhoẻn miệng cười, vẻ mặt tinh quái, như thể cô đã nghĩ ra cách đối phó với Vệ Đông.
« Chương TrướcChương Tiếp »