Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Đưa Bạn Trai Lên Bàn Giải Phẫu

Chương 154

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lạc Đình Đình tỉnh táo lại, vội quan tâm hỏi: "Nhạc Dương, anh sao vậy? Anh khó chịu ở đâu, mình đến bệnh viện nhé?"

Cảnh Nhạc Dương sờ sờ đầu mình và gượng cười: “Chắc là bị cảm, không sao đâu, anh nằm một lát là được.”

Lạc Đình Đình vội vàng đứng dậy đỡ cậu ta vào phòng ngủ, sau đó đi vào bếp chuẩn bị nước ấm.

Chờ đến khi Cảnh Nhạc Dương đang mơ mơ màng màng nửa tỉnh nửa mê, Lạc Đình Đình mới đỡ đầu cậu ta và đút một chén nước, ít nhất lần này nước còn ấm, không làm cậu ta bị bỏng.

Thật kỳ lạ, tại sao cậu ta lại có ý nghĩ như vậy.

Huyệt thái dương cậu ta căng tức, từng cơn đau đớn dữ dội ập đến, trong đầu dường như có sợi gân bị kéo căng ra như thể sắp đứt. Cảnh Nhạc Dương không khỏi ôm đầu ra ngoài.

"Nhạc Dương, Nhạc Dương, anh sao vậy, anh đừng làm em sợ?" Lạc Đình Đình chực khóc, cô nhìn mặt Cảnh Nhạc Dương đã lập tức đỏ bừng và nóng khủng khϊếp.

Cô luống cuống chân tay một lúc rồi chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng chạy vào bếp lấy một chậu nước lạnh, sau đó nhúng khăn vào chậu cho ướt, vắt khăn rồi lao về phòng đắp lên trán Cảnh Nhạc Dương để hạ nhiệt.

"Nhạc Dương, cầu xin anh đừng bị gì cả. Nếu không có anh thì em biết phải làm sao đây?" Lạc Đình Đình cầu xin và không ngừng gọi tên cậu ta.

Cảm giác mát lạnh đột ngột trên đầu khiến Cảnh Nhạc Dương đang khó chịu thấy thoải hơn một chút, nhưng trong đầu lại như có người đang gây chiến vậy, vô số hình ảnh tràn vào ồ ạt, lấp đầy trí nhớ của cậu ta.

Có lúc là khi cậu ta còn nhỏ, trong ảnh có một cô bé vô cùng thuần khiết và yếu đuối, cậu ta đã thầm yêu cô và thề rằng khi lớn lên sẽ cưới cô làm vợ. Có lúc là hình ảnh bọn họ ở bên nhau, có rất nhiều người khác cũng thích cô gái mà cậu ta thích khiến cậu ta cực kỳ tức giận; Lại có lúc là khi còn cấp ba, cậu ta tự do, phóng khoáng và làm bất cứ điều gì mình muốn, người cậu ta thích vẫn là cô bé thuở nhỏ, cậu ta gọi cô là chị ‘Thanh Thanh’;

Còn Đình Đình đâu? Đình Đình ở nơi nào, người cậu ta thích không nên là Đình Đình ư?

Cuối cùng thì hình ảnh Đình Đình cũng hiện lên trong đầu cậu ta. Cô lặng lẽ và ngoan ngoãn đi qua khuôn viên trường, Cảnh Nhạc Dương còn chưa kịp vui mừng thì đã thấy chính mình đang nhìn chằm chằm vào cô như đang đánh giá con mồi, sau đó cậu ta đã hung ác cá cược với bạn bè rằng trong vòng một tháng sẽ cưa đổ cô, rồi đá cô, nhìn cô bị giễu cợt ở trường.

Khi thời gian cá cược kết thúc, cậu ta thắng được số tiền cược và vỗ mông chạy lấy người, cậu ta vẫn thờ ơ dù biết rõ Lạc Đình Đình sẽ phải đối mặt với tình cảnh gì.

Cảnh Nhạc Dương nhận ra một sự thật khủng khϊếp, cậu ta hoàn toàn không thích Lạc Đình Đình chút nào.

Đây có phải là một giấc mơ, hay nó thực sự đã xảy ra? Nếu là sự thật thì tại sao lại khác hẳn với những gì Lạc Đình Đình đã nói với cậu ta?

Cảnh Nhạc Dương đau đớn kêu to một tiếng, đầu, đau đầu quá!
« Chương TrướcChương Tiếp »