Chương 14

Trong mắt Diệp Uẩn Ninh tràn ngập chán ghét, cô đưa ngón tay chạm vào khung ảnh, bức ảnh đột nhiên từ từ chuyển từ màu sắc rực rỡ sang đen trắng, dần dần biến thành một khoảng không, mọi thứ trên đó đều biến mất.

Bị lừa dối, bị phản bội và bị bán đứng, mọi thứ liên quan đến Trần Diệp đều là nỗi xấu hổ, Diệp Uẩn Ninh chỉ muốn xóa bỏ mọi dấu vết về mối quan hệ giữa hai người.

Trong mắt Diệp Uẩn Ninh lóe lên một tia sáng, trong phòng bỗng nhiên có một cơn gió thổi qua, những bức tranh trang trí bọn họ cùng nhau lựa chọn, những chiếc cốc họ cùng nhau dùng, bất kỳ thứ gì từng bị Trần Diệp chạm vào hay sử dụng, trong nháy mắt đều biến thành bột và bị xóa sổ khỏi thế giới này.

Cô quay đầu đi, tầm mắt dường như xuyên qua vách tường nhìn đến văn phòng của Trần Diệp. Cô dùng ngón tay nhặt lên một vài ký hiệu thần bí, một làn gió nhẹ nhàng vờn bên tai cô rồi đột nhiên bay về phía đích. Cơn gió vô hình quét qua văn phòng một cách điên cuồng, tất cả những đồ vật mang theo mùi hương của Diệp Uẩn Ninh trong nháy mắt đều biến mất.

Nhìn văn phòng sạch sẽ hơn rất nhiều, lúc này Diệp Uẩn Ninh mới cảm thấy thoải mái một chút và thong thả đi đến ghế văn phòng ngồi xuống.

Sếp Mã đến rất nhanh, khi được mời vào văn phòng, nhìn thấy Diệp Uẩn Ninh đang ngồi trên ghế, anh ta ngây người trong giây lát, người phụ nữ thánh thiện lạnh lùng trên kia có phải là Diệp Uẩn Ninh hiền lành và đoan trang mà anh ta biết không? Khí chất của một người sao có thể thay đổi nhanh chóng đến thế, giống như một người khác vậy.

Đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Diệp Uẩn Ninh anh ta cảm thấy ớn lạnh trong lòng, có một loại cảm giác sợ hãi không dám đắc tội.

Sếp Mã cảm thấy hơi lạnh, đôi mắt gian xảo nheo lại, trên mặt tủm tỉm cười chào đón, lên mặt kẻ cả trìu mến nói: “Uẩn Ninh, không phải cô đang nghỉ phép cùng Trần Diệp ư? Sao lại trở về một mình thế này, Trần Diệp đâu?"

Anh ta không đề cập đến việc mua cổ phiếu mà thay vào đó thử nhắc đến Trần Diệp, cặp đôi này đang có vấn đề gì chăng?

Diệp Uẩn Ninh nhẹ nhàng xua tay: “Sếp Mã, mời ngồi."

Hiện tại đã quyết định bán đi cổ phần của mình, Diệp Uẩn Ninh cũng lười nói chuyện vòng vo mà lựa chọn đi thẳng vào vấn đề: “Người quang minh chính đại không quanh co vòng vèo, những gì tôi nói trong điện thoại đều là sự thật. Như ông biết đấy, tôi có 50% cổ phần công ty Tụ Tinh, ông có muốn mua không?"

Cơ mặt sếp Mã run lên, ánh mắt sáng ngời, xảo quyệt nói: “Nếu tôi nói không muốn thì là nói dối. Suy cho cùng, khả năng phát triển của công ty Tụ Tinh rất rõ ràng, và tôi rất lạc quan về tương lai của công ty. Nhưng tôi không hiểu tại sao cô lại chọn bán cổ phần của mình, Uẩn Ninh. Có vấn đề gì sao? Trần Diệp có đồng ý không?"

"Công ty Tụ Tinh" giống như con gà mái có thể đẻ trứng, anh ta đương nhiên muốn chiếm càng nhiều cổ phần càng tốt, tốt nhất có thể kéo Trần Diệp khỏi vị trí chủ tịch và tự mình thay thế. Tuy nhiên, chính vì triển vọng của "Công ty Tụ Tinh" rất tốt nên giá trị cổ phiếu là một khoản tiền khổng lồ và anh ta không thể không suy xét rủi ro trước khi mua.

Thật là một con cáo già!

Diệp Uẩn Ninh cụp mắt cười khẽ: “Anh không cần hoài nghi có cái gì cạm bẫy, nguyên nhân rất đơn giản, tôi và Trần Diệp đã chính thức chia tay."

“Làm sao có thể?” Sếp Mã buột miệng, đối mặt với ánh mắt liếc xéo của Diệp Uẩn Ninh, anh ta cười khẩy, “Ai mà không biết cô và Trần Diệp có quan hệ rất thắm thiết, Trần Diệp không thể chấp nhận chia tay một người con gái tốt như cô được?"

Anh ta nói thật, không biết có bao nhiêu người ghen tị với Trần Diệp vì có được một người bạn tâm giao không chỉ tài sắc, xinh đẹp mà còn đồng cam cộng khổ với anh ta, ai mà chẳng muốn một người phụ nữ như vậy ở bên.

"Trần Diệp đã lừa tôi, anh ta vẫn luôn yêu em gái cùng cha khác mẹ của tôi." Diệp Uẩn Ninh không ngần ngại nói ra sự thật với tất cả mọi người. "Bởi vì em gái tôi mắc bệnh tim sắp chết nên anh ta thậm chí còn sẵn lòng trao tặng trái tim mình cho cô ta, sao tôi lại phải giữ một người bạn trai đã hy sinh mạng sống của mình vì người khác, như vậy chưa đủ xấu hổ sao?”

“Cô nói thật ư?” Sếp Mã kinh hãi đến mức buột miệng như đang nghe chuyện hoang đường: “Trần Diệp điên à?”

Sao lại có người ngu ngốc đến mức từ bỏ trái tim mình vì một người phụ nữ, có tiền thì tìm người phụ nữ nào mà chẳng được? Thật không thể nào tưởng tượng nổi.

Diệp Uẩn Ninh lặng lẽ ngước mắt, hờ hững mở miệng: "Ồ, có thể bởi vì đó chính là tình yêu đích thực của anh ta!"

Không hiểu sao sếp Mã luôn cảm thấy lành lạnh, có lẽ là do hạ nhiệt độ điều hòa quá thấp chăng.

Nếu những gì Diệp Uẩn Ninh nói là đúng thì cô thực sự rất đáng thương: Người bạn trai luôn hết lòng vì cô lại có một người trong lòng khác, người đó lại là em gái cùng cha khác mẹ của cô, tệ hơn nữa là bạn trai còn dâng trái tim của anh ta cho người khác, không tức chết vì nhục nhã là tốt lắm rồi.

Nghĩ như vậy, Diệp Uẩn Ninh muốn bán cổ phần của mình cũng có thể hiểu, có lẽ cô ấy muốn báo thù Trần Diệp!