Văn phòng của Nhϊếp Minh cách phòng khách một khoảng, đã là nửa đêm, trong hành lang không có ai có thể giúp đỡ việc vặt.
May mắn thay, vì viện nghiên cứu chiếm một diện tích rất lớn nên thường xuyên có các máy bán hàng tự động, chúng có thể được sử dụng bằng cách quẹt thẻ căn cước. Nhϊếp Minh tìm đến máy bán hàng tự động gần nhất, ngẫu nhiên lấy một ít đồ ăn.
"Đội trưởng Nhiệp" Một nhà nghiên cứu đột nhiên từ góc hành lang đi tới, "Sao ngài lại ở đây? Thiếu tá Đinh tức giận đến suýt đập vỡ đồ đạc."
“Để hắn đợi thêm một lát, nhớ yêu cầu hắn bồi thường thiệt hại.” Nhϊếp Minh cầm đồ ăn đi đến văn phòng, vừa lúc lại ngược với hướng đi của Đinh Yến.
Thấy thái độ chậm chạp của đội trưởng, nhà nghiên cứu không dám thuyết phục. Dù sao Đinh Yến có thể dựa vào cấp thiếu tá của mình để phô trương thực lực ở viện nghiên cứu, chỉ là Nhϊếp đội trưởng lười tranh luận với hắn ta.
Đinh Yến là người của quân đội phái đi giám sát viện nghiên cứu, ban ngày hắn ta ở trong viện nghiên cứu có địa vị cao có thể gây sự bất cứ lúc nào, chỉ là muốn cho Nhϊếp Minh một đòn mà thôi. Chỉ tiếc rằng Nhϊếp Minh dầu muối không ăn (khó thương lượng, khó lấy lòng) cho dù đã hủy bỏ buổi phẩu thuật của Lương Phỉ cũng không đi tìm Đinh Yến ngay mà kéo dài thời gian tới nửa đêm canh ba, cố ý không để cho Đinh Yến được ngủ ngon.
Nửa giờ trước, chính là thời gian gặp mặt mà Nhϊếp Minh và Đinh Yến đã thống nhất. Tuy nhiên, trên đường đến phòng họp, Nhϊếp Minh gặp được Lương Phỉ lặng lẽ lẻn ra ngoài, Đinh Yến bị Nhϊếp Minh bỏ quên, một mình chờ đợi trong văn phòng hơn nửa giờ.
"Đội trưởng Nhϊếp, Thiếu tá Đinh lần này tới đây, ngoài việc kiểm tra tiến độ nghiên cứu của viện, còn đặc biệt đề cập đến vắc xin ngừa virus H." Nhà nghiên cứu đi theo Nhϊếp Minh từng bước một, liếc nhìn gói đồ trong tay hắn. Nhìn gói đồ ăn trong tay Nhϊếp Minh, vẻ mặt nhà nghiên cứu hơi kỳ quái, rõ ràng có chút khó tin, đội trưởng Nhϊếp lại để mặc thiếu tá Đinh rồi đi ăn vặt một mình vào lúc nửa đêm?
"Hừ, những người trong quân đội không thể đợi được nữa sao?" Nhϊếp Minh cười lạnh, khí chất của hắn hoàn toàn trái ngược với tính tình lạnh lùng và tiết chế thường ngày của hắn. Nhà nghiên cứu giật mình trước sự áp bức, nhanh chóng cúi đầu xuống và im lặng.
Nhưng trong chốc lát, Nhϊếp Minh lại khôi phục vẻ mặt vô cảm, lạnh lùng nói: "Tạm thời đừng tiết lộ tin tức về vắc xin, cậu đi ổn định hắn trước, tôi sẽ quay lại sau."