Chương 2

Lúc này Thẩm Phất kéo hành lý đi ra từ thang máy tầng ba, ống kính theo góc nhìn của cô, cuối cùng đã vén lên bức màn bí ẩn của khu tập trung trong chương trình lần này.

Một đám fan hâm mộ đang thích thú lôi kéo đàn áp trên màn hình cũng tạm thời bị thu hút sự chú ý.

[Mẹ ơi, lớn quá vậy!]

[Tổ chương trình thật sự đã bỏ vốn rồi.]

Chỉ riêng huyền quan (1) thôi nhưng đã được thiết kế rất tỉ mỉ, gạch men trắng tinh bóng loáng như mặt nước, phản chiếu ra bình hoa tươi bày trên tủ giày ở huyền quan, bức tranh treo màu xanh khung vàng phục cổ cực kỳ có phẩm vị. Cửa kính gân sọc trắng mờ nửa mở, thoáng thấy ghế sofa bằng da thật cổ điển trong phòng khách cực kỳ lớn và thảm trải sàn mang cảm giác thiết kế tiên phong (3).

[???]

[Chuyện gì vậy?]

Khán giả bình thường đều gãi tai gãi má, thiếu chút nữa thì tức chết, nếu không phải sợ bỏ lỡ thì gần như đã lập tức chuyển trang để đăng ký thành viên rồi.

1. Huyền quan: là khu vực sảnh ngay gần cửa ra vào nơi bước vào phòng khách. Hiểu một cách đơn giản hơn, đây chính là khu vực ngăn cách giữa phòng khách và cửa chính. Huyền quan như một bức bình phong hay bước đệm cho phòng khách.

2. Tiên phong: đi đầu, dẫn đầu trong phong trào.

Ở đây còn có thêm tám gian phòng tắm nước nóng lớn cùng hồ bơi xanh mát rượi, một tầng trệt dành riêng làm phòng tập thể hình và phòng xem phim một máy chiếu, khán giả trong phòng livestream hâm mộ không thôi.

[Tổ tiết mục thêm đùi gà (3), giá cả này chi phí này, đúng là top chương trình yêu đương mà.]

3. Thêm đùi gà: ngôn ngữ mạng Trung Quốc, tương tự với cho 1 like.

[Hhh tò mò tiểu thiên tài nào đứng ra đầu tư ghê, anh Lăng của chúng tôi có hỗ trợ tài chính cho tổ chương trình không vậy?]

[Có suối nước nóng kìa kìa kìa, không biết có phúc lợi đi kèm hay không, thật mong đợi quá điiii, bảo bối nhà tôi sao cậu còn chưa tới.]

Ống kính được chuyển đến phòng ăn lớn cùng quầy bar.

[Cười chết mất, xưa nay phòng bếp trong chương trình yêu đương đều là khu vực giao tranh quân sự, tổ chương trình hiểu rõ thật đấy.]

Lúc nãy Thẩm Phất đi lên thăm quan kiến trúc đã cảm thán rồi nên lúc này cũng không đánh giá nhiều.

Cô đặt vali sang một bên, đi thẳng đến bên cạnh tủ giày, dựng thẳng một tấm ván gỗ trên mặt đất vừa mới nhìn thấy lên, bắt đầu đọc quy tắc chương trình ở trên: "Chào mừng bạn đến với chương trình truyền hình thực tế quan sát ngôi sao "Thời hạn rung động", ở đây, tám vị khách mời sẽ trải qua ba mươi ngày nghỉ lễ vui vẻ không ai quấy nhiễu. Khách mời đầu tiên đến phòng nhỏ có nghĩa vụ giới thiệu các quy tắc sau đây cho khán giả. ”

"Thứ nhất, xin mời để điện thoại di động của bạn vào trong cái rương bên cạnh tủ giày, sau đó chúng tôi sẽ sắp xếp nhân viên thu lại, trong một cái rương khác có để tám chiếc điện thoại di động, trên đó đều có số thứ tự, trong vòng ba mươi ngày ở đây, liên lạc của bạn với thế giới bên ngoài cũng chỉ có chiếc điện thoại này. Xin vui lòng lấy một trong những chiếc thuộc về bạn, nhập một số điện thoại của người thân hoặc bạn bè thân yêu mà bạn cần để được giúp đỡ..."

"Thứ hai, mười giờ mỗi tối là thời gian cố định để gửi tin nhắn nặc danh cho khách mời mà mình đã rung động, xin vui lòng sử dụng điện thoại di động do tổ chương trình cung cấp để nhắn gửi tin nhắn..."

[Thu điện thoại di động? Chơi lớn thật đấy, đây là cách chặn liên lạc riêng tư của các khách mời, chỉ cho phép họ sống dưới máy ảnh.]

[Kí©h thí©ɧ.]

"Thứ tư, chúng tôi đã bố trí rất nhiều trò chơi, trao đổi người yêu, hẹn hò một ngày, chụp tạp chí giới hạn mùa xuân, vân vân, mỗi tối sẽ gửi thông báo sự kiện ngày hôm sau vào hộp tin nhắn của các khách mời, xin vui lòng kiểm tra đúng lúc."

"Thứ năm, để tránh tình trạng dùng hết mỹ phẩm, chúng tôi đã chuẩn bị túi trang điểm cho tám vị khách mời, xin mở tầng một của tủ giày để lấy."

[Còn có túi trang điểm, ý là không có thợ trang điểm sao??? Muốn khách mời tự trang điểm?]

[Cười chết mất, bây giờ là có thể xem ai sống dựa vào bộ lọc và trang điểm rồi, dù sao mặt anh nhà tôi vẫn rất đẹp.]

Đến khi Thẩm Phất đọc xong dòng chữ cuối cùng, trong đầu cô bỗng vang lên một giọng nói của học sinh trung học: “Lần này thời gian có hơi gấp, chị chỉ có hai tháng thôi.”

“Cậu cuối cùng cũng online rồi.” Thẩm Phất vội vàng túm lấy cậu: “Lần này nói cho hết lời đi rồi hẵng chạy, sao cậu lại đồng ý tham gia loại chương trình này? Đầu bị trúng gió rồi hả?”

Cô nhớ tính cách cậu sẽ không thích tham gia vào loại chương trình này.

Có điều cũng không chắc lắm, dù sao bọn họ đã năm năm chưa gặp nhau rồi.

“Ai biết được.” Giọng nói trong đầu cô trả lời cô: “Nghe nói tháng trước Giang gia đã sắp xếp cho anh ta xem mắt với người khác, đối phương là người Cố gia.”

Thẩm Phất: “Cố Thanh Sương?”

Hệ thống đột nhiên im lặng.

Hệ thống rách này xuất hiện vào ba năm trước, khi đó cậu vẫn còn là một học sinh cấp hai, nhưng sau khi lên cấp ba, điện năng thì nhiều chỉ là thời gian lại ít, cậu thường xuyên mới nói được một nửa là đã đi làm bài tập về nhà ngay, Thẩm Phất suốt ngày bị thả bồ câu (4), lúc này không nghe thấy ai trả lời, cũng đã thành thói quen.

4. Thả bồ câu: ngôn ngữ mạng Trung Quốc, có nghĩa là bị lơ, bị thất hứa.

Thẩm Phất lẳng lặng đứng vài giây, trong lòng bỗng nhiên nổi lên chút cảm giác âu lo không rõ ràng.

Xem mắt?

Thì ra người như Giang Thứ mà cũng sẽ chui vào rắc rối vì theo đuổi ai đó như vậy sao?

Bình tĩnh lại, cô mở túi trang điểm có dán tên mình.

Lúc này cửa thang máy mở ra, Tả Mân đẩy vali đi tới, sắc mặt còn có chút mất tự nhiên, có điều vẫn duy trì nụ cười khéo léo.

Cô ta cười hóa giải lúng túng: "Thiết kế kiến trúc của tổ làm chương trình rất mới lạ, đã lâu lắm rồi tôi không tham gia chương trình như vậy, thật đúng là không thích ứng lắm.”

Nói xong, cô ta lắc lắc cổ tay, trên bàn tay rõ ràng có thể thấy được một vết đỏ do bị rương hành lý siết chặt.

Trong màn đạn còn muốn đâm chọc vài câu về chuyện vừa rồi, nhưng nhanh chóng bị tiếng đau lòng của fan Tả Mân đè xuống.

[Vẫn là ảnh hậu rộng rãi, vừa rồi bị Thẩm Phất lừa như vậy mà bây giờ vẫn có thể nói cười vui vẻ.]

“Thẩm Phất, đây là túi trang điểm cô mang theo sao?” Tả Mân đánh giá Thẩm Phất một cái: “Tôi thấy làn da của cô rất tốt, cần mang theo nhiều mỹ phẩm như vậy sao?”

“Tổ chương trình cung cấp, chuẩn bị cho mỗi khách mời một phần.”

Thẩm Phất biết Tả Mân có ý gì, chỉ là cô không muốn phí tinh lực để ứng phó, cô thuận tay lấy túi dán tên Tả Mân đưa cho cô ta: “Đây là của chị.”

Tả Mân thiếu chút nữa lại không thể kiềm chế được biểu cảm trên mặt.

Hơn ba mươi tuổi rồi nên ít nhiều gì cũng có chút nếp nhăn ở đuôi mắt, bình thường cô ta đều phải dựa vào lớp trang điểm tỉ mỉ của chuyên gia trang điểm để che đậy, vì từ khi cô ta mới ra đã nổi ngay nên về sau đều có đội ngũ trợ lý chăm chút đầy đủ, làm sao cô ta dám động tay tự mình trang điểm chứ?



“Trước khi lên chương trình, tổ sản xuất không hề nói tới chuyện sẽ không phân chuyên gia trang điểm.” Tả Mân cười với camera rồi làm động tác bắn cái "đoàng": “Thì ra đã đào hố chúng ta ở chỗ này rồi nha.”

[Áu, chị đáng yêu quá đi mất, trúng một phát vào lòng tôi rồi.]

[Dáng vẻ đoan trang trời sinh của chị gái không cần trang điểm đâu.]

Tả Mân cố nén lo âu, mở túi trang điểm được cung cấp cho mình ra để nhìn.

Có cư dân mạng qua đường nhìn rõ đồ trong túi trang điểm của hai người, lập tức sinh ra nghi vấn: [Tôi không nhìn lầm chứ??? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mỹ phẩm mà tổ chương trình cung cấp cho khách mời hóa ra lại khác nhau sao? Đồ trong túi hai người vừa mở ra hoàn toàn không giống nhau.]

[Đồ của Thẩm Phất không biết là thương hiệu gì, nếu tôi không nhìn lầm thì đồ của Tả Mân đều thuộc loại đắt đỏ, chỉ riêng một lọ kem nền nhỏ kia thôi cũng hơn mấy ngàn (5).]

5. 1000 nhân dân tệ = 3.467.385,07 Đồng.

[Hả?? ... Có sao nói vậy, tổ chương trình có hơi quá đáng rồi đấy, phía trên cũng phân biệt người thành công sao? Dùng sản phẩm ba không (6) thì có mà hỏng mặt.]

6. Sản phẩm ba không: Sản phẩm không ghi ngày sản xuất, không có chứng chỉ chất lượng (hoặc giấy phép sản xuất), không có nhà sản xuất hay không rõ nguồn gốc xuất xứ.

Fan Tả Mân nhanh chóng đánh lại: [Cười chết mất, liên quan gì đến tổ chương trình? Những thứ này đều là đưa cho người đại diện, Thẩm Phất nhà mấy người có đại diện nhãn hàng gì không?]

[Bản thân không có thành tích còn không biết xấu hổ nhớ thương đồ của người khác, ăn mày trên mạng còn không có như vậy đâu.]

Có cư dân mạng nhanh chóng bắt đầu kiểm kê thành tích.

[Nếu tính làm người đại diện thì ảnh đế có mười lăm thương hiệu, có tạp chí bán chạy hàng đầu, nhân khí của Hướng Lăng Vân không thấp, cũng có bảy tám nhãn hàng, Chử Vi, Hứa Điều Điều thì đều có làm đại diện cho các thương hiệu tuyến 2, tuy Cố Thanh Sương chưa có tác phẩm, nhưng cô ấy mới ra mắt nửa năm, có hai đại ngôn không tệ... Ngại thật ấy, tính ra như vậy, ngoại trừ vị ngoài giới kia không nói, thì đúng là chỉ có mình Thẩm Phất có số đại ngôn là 0.]

[Ai nói Thẩm Phất không có đại ngôn? Không phải năm ngoái cô ta có làm đại diện cho thùng ngâm chân à?]

[Cười chết mất.]

Thẩm Phất lấy điện thoại di động ra rồi tắt máy, bỏ vào trong rương do tổ chương trình chỉ định.

Một giây trước khi tắt máy, WeChat bật lên một tin nhắn.

[Tại sao cô ta không xem?]

[Không dám xem trước máy quay chứ gì, nói không chừng lại liên lạc với vị "phóng viên" nào đó thích tung tin tức đấy, quên tác phẩm ra mắt của cô ta là "dây dưa" rồi sao?]

[Bên trên nói chưa đúng, còn có một khả năng khác, là kim chủ góp vốn để giúp cô ta vào tổ.]

Bất kể Thẩm Phất làm cái gì, ác ý trong màn đạn vẫn cứ như muốn chảy ra khỏi màn hình.

Trong số tám vị khách mời, fan của Chử Vi coi Thẩm Phất là kẻ thù truyền kiếp, ngay cả fan mới được phổ cập khoa học cũng nghĩ là "người phụ nữ này đã ra oai ở bên anh nhà tôi vào năm đó", "cô ta lên show là muốn tiếp tục hút máu anh trai chúng tôi, chúng tôi đến muộn lâu như vậy rồi, lần này nhất định phải bảo vệ anh trai thật tốt. ”

Hứa Điều Điều vốn chưa từng gặp Thẩm Phất, không muốn tự ép mình giả tạo hòa nhã với bình hoa tuyến mười tám, nhưng từ sau khi Chử Vi và Hứa Điều Điều quay chung một bộ phim cổ trang kia, hai bên coi như đã cùng thuyền. Bất kể bên các cô có để ý Chử Vi hay không, nếu đã tới đây rồi thì việc xem Thẩm Phất là đối thủ là không thể thiếu, có thể nhân cơ hội giẫm hai chân thì sẽ giẫm hai chân.

Fan ảnh hậu với ảnh đế thì càng không cần phải nói, tự cho mình là thanh cao.

Fan Hướng Lăng Vân với Cố Thanh Sương đều chỉ chuyên tâm vào nhà mình, không hề chảy theo dòng nước đυ.c của mấy nhà này.

Có thể nói chương trình lần này của Thẩm Phất hoàn toàn rơi vào trạng thái trước sau có địch.

“Đã như vậy thì tại sao cứ phải lên chương trình này để bị bắt nạt?”

Fan của Thẩm Phất không nhiều lắm, nhưng cô ra mắt được ba năm, vô cùng cưng chiều fan nhà mình, mỗi lần có fan đến thăm cô thì cô nhất định sẽ mời mọi người uống trà sữa đắt nhất, cho dù là lúc mới ra mắt không kiếm được bao nhiêu tiền vẫn sẽ để cho công ty quản lý đưa fan về tới khách sạn an toàn, bởi vậy có một số fan trung thành vẫn luôn ở bên cô.

Dung Hiểu Trăn còn đang học đại học A là trưởng đoàn hậu viện của cô, chính là một người trong số đó.

Nhưng lúc này Dung Hiểu Trăn đặt hai tay trên bàn phím, hoàn toàn không thể chống lại được màn đạn trào phúng khinh thường như vậy liền cảm thấy vô lực một hồi.

Cô rất thích Thẩm Phất, nhìn thấy những lời trên màn đạn, khó chịu đến mức sống mũi chua xót.

Những fan hâm mộ như bọn họ đừng nói là làm gì đó cho Thẩm Phất, ngay cả liều mạng bắn rơi những lời nói buồn nôn này cũng không làm được.

Cô gần như đã dự đoán được hướng đi tiếp theo của chương trình.

Nghe nói ngày mai mỗi khách mời nữ sẽ công khai chọn một địa điểm, do khách mời nam lái xe đến mời hẹn hò. Không cần phải nói, Thẩm Phất nhà các cô chắc chắn không có ai chọn.

Chỉ tưởng tượng trước một chút thôi, Dung Hiểu Trăn đã sầu đến nỗi lấy ngón chân lau sàn nhà.

Tuy Dung Hiểu Trăn 100% cho rằng Thẩm Phất là người đẹp nhất trong mấy khách mời nữ, nhưng giá trị nhan sắc của minh tinh có thể chiếm được bao nhiêu phần trăm? Không phải mọi người đều để ý đến giá trị thành công và nhân duyên thôi sao?

Vốn Dung Hiểu Trăn cùng một số fan đều đặt hy vọng vào vị khách nam thứ tư, nhưng lại không biết có tin tức nhỏ từ đâu xuất hiện, nói vị thái tử của tập đoàn niêm yết kia có quan hệ rất xấu với Thẩm Phất.

Không thể trông cậy vào việc anh ta có thể giải cứu Thẩm Phất trong chảo nước sôi lửa bỏng, anh ta không cố ý dùng việc công để trả thù riêng khiến Thẩm Phất thấy khó xử trong chương trình là đã tốt lắm rồi.

Đặt điện thoại di động xuống xong, vị khách thứ ba vẫn chưa tới, màn hình tối đen hiển thị tin nhắc nhở hai người có thể đi chọn phòng trước.

Thẩm Phất mở tủ giày ra, bên trong có tám đôi dép lê.

Kích thước bốn nam bốn nữ, bốn hoa văn.

Điều này có nghĩa là tám người sẽ được chia thành bốn nhóm và đeo đôi dép tình nhân ngẫu nhiên.

Không thể không nói tổ chương trình thật sự rất biết cách chơi.

Tả Mân đứng trước tủ giày một lúc lâu.

[Chị gái thật đáng yêu, có phải chị mắc chứng do dự trước lựa chọn không.]

Thẩm Phất thì không hề do dự, thẳng tay cầm một đôi dép lê nữ thêu chữ “bỗng giàu” rồi đi vào phòng khách.

[Cười chết mất, tầm thường thật đấy, cô ta yêu tiền hơi nhiều thì phải?]

Tả Mân cuối cùng cũng chọn một đôi dép không có bất cứ hoa văn nào.

Tính cách Ôn Tranh Hàn nho nhã, không thích khoe khoang, xác suất chọn loại xép này khá lớn.



Sau khi vào phòng khách là chọn phòng. Bốn phòng của nam và bốn phòng của nữ sắp xếp theo hình chữ đinh (7), mỗi bên đều có một phòng vừa rộng nhất vừa có ánh sáng tốt nhất.

7. Hình chữ đinh: 丁,giống chữ T.

Tả Mân vốn có ý khách sáo một chút để Thẩm Phất chọn trước, ai ngờ sau khi Thẩm Phất đồng ý là thẳng tay chọn phòng có ánh sáng tốt nhất.

Màn đạn nhất thời im lặng: [Phục rồi, đúng là không khách sáo tí nào.]

Tả Mân chọn một căn phòng vắng vẻ nhất lại nhỏ nhất, cười cười với camera:

“Mấy năm trước tôi có quay phim ở trên núi hoang, đã từng nằm giường trải trên đất rồi, tôi không sao đâu.”

Trong lúc nhất thời, màn đạn lại đồng loạt trào phúng Thẩm Phất.

[Một số người không có EQ, không có đạo đức chuẩn mực, khó trách lại không nổi tiếng.]

Thẩm Phất hoàn toàn không biết gì về màn đạn, cô mở vali ra, sau khi thu dọn xong quần áo cần dùng trong ba mươi ngày này, lập nhảy lên giường, cởi mũ lưỡi trai ra che camera, cởϊ qυầи áo rồi xoay người đi tắm.

Khuôn mặt của cô đột nhiên đến gần, khán giả trong livestream đều bị kinh hãi.

Nhan sắc càng xinh đẹp thì có lực sát thương càng lớn, những lời này mãi mãi không bao giờ thay đổi.

Có một số khán giả qua đường nhìn người ta xinh đẹp đến mức hít sâu một hơi, nhịn không được mở điện thoại ra tìm xem cô có làm đại diện nhãn hàng nào không.

Người vốn đang trào phúng cũng dừng lại một chút.

[Mẹ nó, thật sự luôn đấy, cố ý chứ gì?]

Có điều màn đạn nhanh chóng bị dời sự chú ý, bởi vì những khách mời hạng nặng khác cuối cùng đã lục tục đến.

Ôn Tranh Hàn là người thứ ba đến nơi, sự nhiệt tình của màn đạn trực tiếp tăng vọt đến độ thét chói tai kinh người.

Sau khi anh ta tới đã thẳng tay chọn một gian phòng cách Thẩm Phất xa nhất, cũng gặp mặt bạn lâu năm là Tả Mân, hai người cùng tới vườn hoa phía trước để đun một ấm trà chiều.

Fan CP của hai người này quả thực vui mừng giống như ăn tết, kích động đến mức rơi lệ.

[Hai người bọn họ chọn cùng một đôi dép kìa, đây chắc chắn là thần giao cách cảm, đúng không đúng không, tôi nào có tài đức gì mà lại đu được một CP như này chứ.]

Tuy fan Ôn Tranh Hàn không vui khi bị fan Tả Mân cố tình ghép đôi, nhưng cũng lười gây mất hứng vào lúc này, dù sao địa vị thành công của Tả Mân không thấp, sức chiến đấu của fan cũng vô cùng dũng mãnh.

Người tiếp theo xuất hiện chính là Chử Vi và Hứa Điều Điều, hai người này xuất hiện khi đang cười cười nói nói với nhau, Chử Vi kéo vali giúp Hứa Điều Điều.

Cư dân mạng đã bắt đầu lôi kéo gọi tên: [Trực tiếp kết hôn luôn đi, hai vị này ơi.]

[Đúng là hiện trường thê thảm, Thẩm Phất còn đang ngủ trên tầng, vẫn chưa biết hai người này đi với nhau, chờ mong biểu cảm của cô ta lát nữa quá.]

[Cười chết mất, tôi cực thích kiểu thiếu đạo đức của chương trình này đó nha.]

[Nhắc tới Thẩm Phất, sao cô ta vẫn chưa dậy? Cô ta đã ngủ được hai tiếng rồi đó.]

[Đợi chút nữa ăn tối là sẽ gặp hết mà.]

Hướng Lăng Vân với Cố Thanh Sương thì một trước một sau kéo vali bước vào.

Hướng Lăng Vân vừa trở về từ nước ngoài sau khi quay phim xong, còn đang mệt vì chênh lệch thời gian, đeo kính râm không chào hỏi bất cứ ai, trực tiếp bước vào phòng nghỉ ngơi.

Anh ta vẫn luôn đi theo con đường anh trai ít nói lạnh lùng, trong màn đạn không chỉ không có ai ngoài ý muốn, còn đều đồng loạt thương xót anh trai.

Cố Thanh Sương và Thẩm Phất bằng tuổi nhau, nhưng danh tiếng lại hoàn toàn trái ngược nhau, trong nhà cô ta có tiền, vào giới giải trí để làm nhạc sĩ, cô ta mặc váy dài tua rua dệt kim, lễ phép ôn hòa khiến người ta yêu thích.

Cô ta vừa tới đã tặng cho mọi người một món quà nhỏ, cửa phòng Thẩm Phất với phòng Hướng Lăng Vân đều không mở cửa nhưng cô ta vẫn cầm quà theo, im lặng không quấy rầy, đặt ở cửa.

Hành động này rất dễ kéo thiện cảm.

Bởi vậy tuy fan của cô ta không nhiều lắm, nhưng nhân duyên qua đường rất tốt, trong màn hình đều khen ngợi, thậm chí còn bắt đầu tự chủ trương kéo cô với Hướng Lăng Vân ra thành CP.

Mắt fan hâm mộ của Hướng Lăng Vân cao hơn đầu, đương nhiên có chút không tình nguyện, phản bác vài câu ở trong màn đạn.

Fan Cố Thanh Sương không dám đắc tội với fan nhà đỉnh lưu (8), lại bắt đầu dời mục tiêu: [Nói đi, khách mời thứ tư sao còn chưa tới?]

8. Đỉnh lưu: là từ để chỉ những ngôi sao sở hữu lưu lượng lớn, hàng đầu làng giải trí Cbiz trong từng giai đoạn.

Quý công tử nhà giàu phối hợp với nhạc sĩ ôn nhu, chẳng phải quá xứng đôi sao?

Trong lúc màn đạn đang thảo luận thì bên dưới biệt thự kiểu Pháp bỗng nhiên truyền đến tiếng động cơ xe thể thao.

Cố Thanh Sương với Tả Mân ngồi trong phòng khách quay đầu lại theo bản năng.

Chương trình này có vô số vị trí máy ảnh để tạo ra mánh khóe gây cười và kí©h thí©ɧ tính giải trí, các thành viên VIP xem livestream có thể tự mình chuyển đổi ống kính và vị trí máy, chọn vị trí mà mình muốn xem.

Khán giả bình thường xem livestream đều dựa theo kế hoạch của tổ chương trình.

Giờ phút này, phần lớn khán giả đều đột nhiên nhìn thấy trên màn hình có rất nhiều tài khoản VIP màu vàng điên cuồng quét “mẹ nó”, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Ống kính bọn họ nhìn thấy vẫn là ở phòng khách có Cố Thanh Sương với Tả Mân đang khách sáo nói chuyện phiếm.

[?]

[Có chuyện gì vậy, mấy người mẹ nó cái gì thế?!!]

Khung VIP màu vàng không thể che giấu sự phấn khích.

[Mẹ nó, thấy chưa???]

[Thấy rồi.]

[Trời ơi, đúng là không ngờ, trước đây chưa từng thấy loại người này trong giới đó...]

[Vị khách mời nam còn lại này, nguy hiểm.]