Chương 34

Nhìn đám heo da đen này, đôi mắt Từ Minh Châu sáng ngời, dáng vẻ mạnh mẽ rắn chắc, chất lượng thịt khẳng định rất cao.

Mấy con heo đen vốn đnag trang sủng trước mặt Từ Minh Châu, đột nhiên lui về phía sau vài bước, như đã nhận ra có gì đó nguy hiểm.

“Lão Chu, tôi muốn loại heo này.” Từ Minh Châu chỉ vào mấy con heo da đen trước mặt.

“A, Từ tiểu thư, cô coi trọng loại heo này à. Đây là một loại heo bản địa phía bắc, nghe nói là một giống lai với lợn rừng.” Lão Chu có chút rối rắm, “Cô muốn loại heo này cũng được, nhưng tôi phải nói trước, loại heo này lớn chậm hơn, còn đặc biệt dễ =sinh bệnh.”

Hắn cũng không muốn Từ Minh Châu hối hận, lúc trước hắn cũng coi trọng giống này có chất lượng thịt tươi ngon, nhưng khi mua trở về liền phát hiện giống heo này rất khó nuôi, lúc trước người tới mua heo giống, có không ít người coi trọng mấy con heo này, nhưng khi nghe về khuyết điểm của giống heo da đen này, cuối cùng đều không mua nữa.

Đám heo con này hắn vẫn luôn nuôi, hiện tại có người muốn mua, hắn tất nhiên rất vui, nhưng lương tâm không cho phép hắn không nói rõ ràng khuyết điểm của chúng nó.

Lớn lên chậm? Đối với Từ Minh Châu, đây căn bản không phải vấn đề.

“Không có việc gì, tôi sẽ mua loại này, anh nhìn xem có thể tìm cho tôi thêm mấy con không, tôi muốn khá nhiều, loại heo da trắng tôi cũng muốn một ít.”

Trứng gà không cần đặt cùng một rổ, đạo lý này cô vẫn hiểu. Thêm nữa, heo da trắng lớn nhanh, cũng có thể sớm bán ra một chút.

“Nếu cô đã nghĩ kỹ rồi, chỗ tôi không có vấn đề, cô cứ xác định số lượng, tôi có thể chuẩn bị cho cô. Cô mua nhiều tôi sẽ giảm giá cho cô.”

Vương Chi vội kéo Từ Minh Châu qua một bên, “Châu Châu, em có muốn suy nghĩ lại chút không, hoặc là thương lượng với cha mẹ một chút.”

“Chị, chị còn chưa tin em sao? Nếu không nắm chắc thì em sẽ không làm, chị cứ chờ em nuôi heo kiếm tiền đi.” Từ Minh Châu an ủi vỗ vỗ tay chị dâu mình.

Cô có ký xảo đặc thù trong việc nuôi heo!



Từ Minh Châu quyết định mua hai mươi con heo da đen và mười con heo da trắng.

Vốn dĩ cô định mua nhiều một ít, nhưng Vương Chi bên cạnh gắt gao túm chặt tay áo của cô, hơn nữa cô cũng không xác định cha mình tìm được địa phương lớn chừng nào. Dù sao sau khi xác định được điện tích chuồng trại lại có thể mua thêm.

Trên đường trở về, Vương Chi muốn nói lại thôi nhìn về phía Từ Minh Châu, một hồi nhìn cảnh ngoài cửa sổ, một hồi lại nhìn về phía Từ Minh Châu bên cạnh, cả người đều sốt ruột.

“Chị dâu, em biết chị lo lắng cái gì, bất quá chị cứ việc yên tâm đi, em khẳng định có thể nuôi chúng nó thật tốt, đến lúc đó còn phải làm phiền anh chị bán giúp em đó.” Bất quá đến lúc đó khẳng định không lo không bán được.

Từ Minh Châu nói nhiều lần, Vương Chi cũng dứt khoát không để lộ sự lo lắng của mình nữa, trở về tìm ông chồng nhà mình lnói chuyện đi. Dù sao cô cũng khuyên không được.

Trải qua một trận bôn ba, cuối cùng Từ Minh Châu về đến nhà, khi vào cửa trời cũng đã tối đen. Người trong nhà đều đã cơm nước xong, cha cô đang nhàn nhã xem Bản Tin Thời Sự.

“Châu Châu, thế nào rồi? Có tìm được heo giống thích hợp hay không.” Mẹ Từ cố ý giữ lại đồ ăn cho cô, lau bàn hỏi.

“Mẹ, con đã ra tay, mẹ còn không yên tâm sao? Con đã tìm được heo con, bảo đảm khỏe mạnh nuôi sống.” Vừa nói Từ Minh Châu vừa lùa cơm vào trong miệng, cả nửa ngày cô không uống được một ngụm nước, bây giờ thật sự đói bụng.

Bà nội vốn đang xem TV cũng đã đi tới, nhìn thấy bộ dạng ăn cơm vội vàng của cô, trên mặt nhịn không được lộ ra một tia đau lòng, “Châu Châu của bà, lăn lộn cả một buổi chiều khẳng định mệt mỏi, về sau mấy chuyện này cứ để cha cháu đi làm đi, cháu làm con gái không cần làm mấy chuyện vất vả như vậy, trong nhà lại không phải không có đàn ông.”

“Đúng vậy, bà cháu nói rất đúng.” Ông nội Từ phụ họa.

Cha Từ vốn đang bình tĩnh uống nước trà xem Bản Tin Thời Sự, không khỏi bị sặc một chút, đang nói gì vậy? Rõ ràng ông là con trai ruột của hai người họ đấy, sao trong mắt trong lòng cũng chỉ có cháu gái vậy.

Nào có ai trọng nữ khinh nam như vậy.