Chương 48: Quy tắc Quái Dị ở tàu điện ngầm Hạnh Phúc (14)

Trái tim điều tra viên kia dần dần to lên theo nhịp nhảy, thẳng đến khi cả người bị trái tim căng ra làm nổ tung, thân thể hoàn toàn biến mất, trái tim lại đột nhiên biến trở về độ lớn bình thường, nhảy nhấp nhô có quy tắc trên sàn nhà.

Cảnh tượng kinh khủng bỗng nhiên làm tim Tề Sanh đập gia tốc, không cần vận động liền nhanh chóng cao đến 100 nhịp/phút trở lên.

Tề Sanh thậm chí còn cần dừng vận động lại để thở, làm mình có thể hô hấp bình thường.

Mấy người bên cạnh cũng không tốt hơn bao nhiêu, mặc dù đã đi qua bao nhiêu phó bản, nhưng cảnh tượng máu me như vậy vẫn có thể dễ dàng khiến cho tim người ta đập nhanh.

Tề Sanh lấy ra thẻ tàu điện ngầm, vòng tròn thứ nhất phía trên đã ảm đạm, nhưng cũng không hoàn toàn biến mất, đại biểu cho tiến vào một cái thùng xe mới là một cửa thẻ tàu điện ngầm cần qua, như vậy tính xuống thì tổng cộng phải qua bốn cửa, chính là tiến vào bốn cái thùng xe.

Nói cách khác, còn có bốn cái thùng xe nguy hiểm như vậy nữa!

Mấy năm nay Tề Sanh đều chết dí ở trong nhà, mặc dù tự mình tập luyện một chút, nhưng điều kiện thân thể cũng không tốt, vận động vừa nãy đã đủ để cho cô thở hồng hộc.

Không được, nếu cứ như vậy, chờ cô nhảy không nổi nữa, cũng chỉ có một đường chết.

Sau một hồi nghỉ ngơi ngắn ngủi, Tề Sanh lại lần nữa vào trạng thái vừa nhảy lên vừa suy nghĩ.

Cũng không biết nhịp tim của mình đang ở trị số nào, làm cô căn bản không dám để thân thể ở trạng thái bình thường, ai biết trạng thái bình thường là 81 hay là 79 chứ!

Hiện tại thể lực cô xói mòn cực nhanh, không biết đã lên tàu điện ngầm thứ nhất này bao lâu, Tề Sanh rất hoài nghi “Hắn” sẽ cố ý kéo dài thời gian trong thùng xe, làm mọi người không có cách nào để duy trì nhịp tim.

Nhịp tim của người bình thường ở khoảng từ 60-100 nhịp/phút, quy tắc kiến nghị bảo trì nhịp tim ở mức trên 100 nhịp/phút, cũng không phải cần thiết, vừa rồi điều tra viên vi phạm quy tắc là do quy tắc nhịp tim không thể thấp hơn 80 nhịp/phút, “Hắn” thiết kế hai điểm là 80 nhịp/phút với 100 nhịp/phút, rốt cuộc là muốn làm cái gì?

Tề Sanh chú ý tới những người dân bản xứ ở một góc khác của thùng xe vẫn luôn không ai vận động, ngẫu nhiên sẽ có người squat hoặc là nhảy lên vài cái, trên cổ tay những người này cũng không có máy đo nhịp tim, An Diễn Tri từng nói dân bản xứ chỉ là nhân loại bình thường, không có thể có dị năng biết nhịp tim của mình, chẳng lẽ bọn họ không sợ quy tắc?Không đúng, nếu không sợ quy tắc, vậy sẽ không xuất hiện hành vi quat ở xe điện ngầm, chỉ là không biết vì sao, dân bản xứ đều rất “Lười”, cũng không muốn nhảy lên quá nhiều.

Dựa theo kinh nghiệm phó bản trước, những dân bản xứ này có đôi khi sẽ hiểu biết về phó bản nhiều hơn bọn họ, có thể thu hoạch càng nhiều tin tức của phó bản.

Lúc này Tề Sanh quy những người này vào trận doanh NPC trung lập, là dân bản xứ bình thường không được quy tắc bảo hộ, cũng không thể phản kháng quy tắc, vậy bắt chước hành vi của bọn họ tất nhiên là có lợi!

Tề Sanh suy đoán, đại khái là bọn họ khống chế nhịp tim ở giữa 80 nhịp/phút với 100 nhịp/phút, nhân loại muốn bảo trì nhịp tim ở 80-100 đúng thật là lâu lâu vận động một chút đã là đủ rồi.

“Hắn” tuyệt đối không tốt bụng như vậy, trong khuôn khổ này không phải là tuyệt đối an toàn, nhưng đối với Tề Sanh thể lực yếu mà nói, xác định nhịp tim ở giữa 80-100 nhịp/phút sẽ không tử vong cũng đã đủ rồi.

Tề Sanh dừng động tác, chờ đợi trái tim nhảy lên dần dần hòa hoãn.

Động tác của vài người khác đều ngừng lại theo cô, bọn họ không biết vì sao, chỉ là muốn bắt chước người biểu hiện ưu dị.

Trái tim dần dần bình ổn, đại khái qua năm giây, Tề Sanh cảm giác trước mắt dần dần trở nên tối tăm, dường như có thể nhìn thấy bên người có ảo ảnh kỳ quái.

Lại mở mắt, cảm giác hình như trong xe nhiều thêm cái gì thì phải?