Chương 45: Quy tắc Quái Dị ở tàu điện ngầm Hạnh Phúc (11)

Hoắc Nam Nam rụt rè giơ tay lên: “Ừm… tôi có thể đi giành chỗ trong phòng vệ sinh không?”

Đã tiến vào phó bản hơn một giờ, cộng thêm thời gian ở bên ngoài, rất nhiều người đều muốn đi phòng vệ sinh, nhưng mà sự nguy hiểm của phó bản làm rất nhiều người nhịn cảm giác không tốt của sinh lý.

“Nếu lãng phí thời gian thì thôi, tôi có thể nhịn.”

Tề Sanh lại nghĩ tới cái gì: “Vẫn nên đi thôi, rốt cuộc nhịn tiểu chính là hành vi không khỏe mạnh.”

Mọi người đều không hiểu định nghĩa khỏe mạnh lắm, vậy chỉ có thể làm ra tất cả các hành vi khỏe mạnh nhất.

Không khỏe mạnh, vậy chẳng phải là trái với quy tắc!

Trái với quy tắc, vậy không chết cũng tàn phế luôn!

Những người muốn đi vệ sinh, không muốn đi phòng vệ sinh, chuẩn bị lên tiếng răn dạy Hoắc Nam Nam, đều lập tức bừng tỉnh, nối đuôi nhau chạy tới cửa phòng vệ sinh.

Tề Sanh không nhanh không chậm mà đi vào.

Quan sát một vòng, phòng vệ sinh cũng không có gì đặc biệt, phòng vệ sinh nam bên trái, phòng vệ sinh nữ bên phải, từ phía ngoài liền có thể nhìn thấy bồn rửa tay trong phòng vệ sinh và bố cục đại khái, bên trong là kiểu trang trí thường thấy, còn có một ít khẩu hiệu khỏe mạnh vô cùng phổ biến.

Chỉ là....... Khẩu hiệu khỏe mạnh hơi nhiều quá rồi, dán kín toàn bộ khu vực xung quanh bồn rửa tay cũng không có gì không đúng.

Đọc qua khẩu hiệu một lần, không nhìn thấy chỗ nào có chữ giống với “Quy tắc”, Tề Sanh mới đến gần WC.

Nhìn thấy cô đi vào, những nữ sinh khác mới yên lòng, đi vào như một tổ ong.

Tề Sanh thượng WC ra tới, tùy tiện rửa rửa tay, không tìm được hong khô cơ, lắc lắc trên tay vệt nước liền đi ra ngoài.

Có nữ sinh tâm tình bực bội, sau khi ra ngoài không có rửa tay, từ WC ra ngoài liền bay thẳng đến cửa.

Tề Sanh nhíu mi, lại không biết là không đúng chỗ nào, nghĩ có thể là cô quá mức cẩn thận, lắc lắc đầu đi ra ngoài theo cô gái kia.

Bỗng nhiên, bước chân cô dừng lại, mở to hai mắt nhìn, bên tai vang lên các tiếng thét chói tai hết đợt này đến đợt khác.

Da mặt nữ sinh kia như bị bàn ủi đè lên, khi ra ngoài tiếp xúc với phần bên ngoài của phòng vệ sinh đã bị cắt phẳng, hình như cô ta còn chưa phản ứng kịp, xoay người, nheo mắt tò mò nhìn đám người Tề Sanh, dường như đang hỏi mọi người hét cái gì.

Giây tiếp theo, nữ sinh ngã xuống mặt đất, cả người chỉ còn lại có một nửa, chỉnh tề dán trên mặt đất.

Hoắc Nam Nam sợ hãi ôm Tề Sanh không buông tay: “Chẳng lẽ phòng vệ sinh chỉ có thể vào không thể ra?! Có phải chúng ta phải ở lại phòng vệ sinh mãi mãi không!”

Tề Sanh ghé sát vào nữ sinh nhìn nhìn, đã không còn đường sống nào rồi, tuyệt đối là chết bởi vì vi phạm quy tắc.

Chẳng lẽ thật sự có quy tắc không cho đi WC?

Không nên vậy, toàn bộ phó bản tàu điện ngầm rất dài, chỉ cần là con người tất nhiên sẽ có nhu cầu đi WC, quy tắc không cho bài tiết tất nhiên không thể thành lập, “Hắn” không thể nào hy vọng nhìn thấy mọi người bài tiết ở trạm xe điện ngầm, cho nên tất nhiên phòng vệ sinh sẽ mở.

Nhìn vào khẩu hiệu và sách tuyên truyền trên tường, Tề Sanh như đã hiểu ra cái gì.

Cô đã tư duy lầm, cảm thấy không có chữ quy tắc, thủ tục như vậy liền đại biểu chữ trên khẩu hiệu tuyên truyền không bắt buộc.

Trên thực tế ở trong quy tắc Quái Dị, không có bất luận câu chữ nào có thể dễ dàng bị xem nhẹ, là cô sơ suất.

Tuy rằng đa phần khẩu hiệu tuyên truyền là những thứ vô nghĩa như “Bảo trì cuộc sống khỏe mạnh”, còn là có một tấm là có ý nghĩa chỉ đạo, đó chính là: Đề nghị sau khi sử dụng nhà vệ sinh mọi người thực hiện “Bảy bước rửa tay”.

Xuất hiện đề nghị ở quy tắc Quái Dị thì phải tuân thủ như quy tắc, về sau cô vẫn nên cẩn thận hơn.

Tề Sanh mở vòi nước ra, cẩn thận xoa nắn ngón tay theo bảy bước rửa tay, thẳng đến khi ngón tay trắng bệch, mới tắt vòi nước đi.

Cô hô mấy nữ sinh thất thần bên cạnh: “Đừng đơ ra nữa, nhanh chóng rửa tay đi, rửa cho sạch, bảo trì thói quen sinh hoạt khỏe mạnh.”