Chương 13: Quy tắc Quái Dị ở phòng ngủ 404 (13)

Hai người đều gật gật đầu, tay Viên Kiến Quốc cắm vào trong túi, ánh mắt nhìn Tề Sanh có chút chần chờ, cuối cùng vẫn là không nói gì.

Tề Sanh thu hết những phản ứng này vào đáy mắt, Viên Kiến Quốc rất rõ ràng là có vấn đề.

Cô nói thẳng ra suy luận về sách mà hôm nay đọc được: “Quyển sách kia tên là 《 Giáo trình tẩy não cao cấp 》, nội dung bên trong cũng không có gì đặc biệt, cũng không có bất luận cái gì về “Hắn”, chỉ là thủ đoạn tẩy não của nhân loại.”

Tiểu Minh: “Hắn muốn tiến hành tẩy não nhân loại, nghe hình như cũng hợp tình hợp lý.”

Viên Kiến Quốc cảm khái, “‘Hắn ’ đặt tên còn rất gần gũi với đời sống, giống như đúc chương trình học bán hàng đa cấp.”

“Cái gì?” Tề Sanh đột nhiên lên cao giọng làm Viên Kiến Quốc hoảng sợ.

“Không có gì không có gì, chính là trước đây tôi bị bán hàng đa cấp bắt đi một lần, trong tay đạo sư của chúng tôi cũng cầm một quyển 《 Giáo trình tẩy não cao cấp 》, nhưng mà đó đều là sách cũ, chiêu thức bên trong hiện tại cũng không dùng được gì.”

Tề Sanh cúi đầu tự hỏi, không nói chuyện nữa.

Tiểu Minh: “Tôi xem phòng bếp, bên trong không có đồ vật gì đặc biệt, chỉ có dấu vết nấu ăn, xem ra cơm tối chúng ta ăn chính là tới từ nơi này.”

Dường như phát hiện không khí quá mức khẩn trương, Tiểu Minh trêu đùa: “Phó bản còn rất nhân đạo, nhớ tới người làm cơm cho chúng ta là đạo sư kia liền cảm thấy có ý tứ, thì ra trong lúc chúng ta nghỉ ngơi thì ông ta đang vất vả nấu cơm.”

Nghĩ đến một con quỷ nắm giữ quyền sinh tử to lớn, vậy mà mỗi ngày đều phải ở trong phòng bếp hự hự nấu cơm, đúng thật rất có cảm giác vui sướиɠ, ngay cả Bạch Như đều cười theo.

Không khí rốt cuộc cũng thả lỏng một ít.

Không khí quá mức khẩn trương bất lợi với suy luận, áp lực tinh thần quá lớn càng dễ dàng làm người ta bị “Hắn” xâm lấn, Tiểu Minh dường như rất có kinh nghiệm với chuyện này.

Tề Sanh lại nhìn mắt Viên Kiến Quốc, nếu suy đoán kia chính xác, vậy đồ vật khi Viên Kiến Quốc tìm tòi giường đệm phát hiện, nhất định có chỗ hữu dụng.

Cô nghĩ nghĩ, nói: “Hôm nay đạo sư nhắc tới nếu có tin tức từ bên ngoài, cần phải liên hệ với ông ta, chứng minh ngược lại chúng ta cũng không phải bế tắc, hơn nữa nếu đạo sư sợ hãi tin tức bên ngoài, vậy tin tức bên ngoài rất có khả năng ở trong tay chúng ta bên này.”

Cả người Viên Kiến Quốc run lên, lời Tề Sanh nói ảnh hưởng rất lớn tới ông.

Tề Sanh thừa thắng xông lên: “Chúng ta là một đội, thiết kế của phó bản không có khả năng chỉ cho một người cầu sinh, tôi nghĩ mọi người cũng nhìn ra được tôi có thể phân tích quy tắc nhất, nếu mọi người có tin tức gì, ngàn vạn không được giữ riêng, chúng ta cần phải cùng nhau đạt được thắng lợi.”

Bạch Như “Ừm ừm” gật đầu theo, vô cùng tán thành lời Tề Sanh nói.

Viên Kiến Quốc lại cúi đầu thật lâu không nói gì, Tiểu Minh nhìn ra Tề Sanh có mục đích khác, cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, nghe nói phía trước đã có phó bản, có người lấy được tình báo quan trọng cuối cùng không chia sẻ ra, ai biết tình báo quan trọng là tiêu chí bị ‘hắn’ ô nhiễm, cuối cùng người nọ đã chết.”

Những lời này cực trúng thần kinh Viên Kiến Quốc, ông đột nhiên móc ra đồ vật trong túi áo.

“Khi tôi tìm kiếm trên giường đệm, ở giữa giường phát hiện cái này!”

Trên tay ông là một cái điện thoại cục gạch nhỏ cực kỳ cổ xưa.

Đây là phương thức liên lạc với tin tức bên ngoài!

Tề Sanh trấn an hai câu, lấy di động đi, lập tức lựa chọn khởi động máy, vừa mới khởi động máy một cuỗ điện thoại liền gọi tới.

“Rốt cuộc cũng gọi được, xin thẩm tra đối chiếu thân phận, xin thẩm tra đối chiếu thân phận.” Là một giọng nói của một người đàn ông trung niên.

“Thân phận gì?” Tề Sanh hỏi.

Bên kia điện thoại có chút nóng nảy: “Nếu bạn không thẩm tra đối chiếu thân phận, dựa theo quy tắc tôi liền không thể tiến hành đối thoại kế tiếp với bạn, xin thẩm tra đối chiếu thân phận, một người tùy ý là được.”

Tiểu Minh: “Xin hỏi ngài nói thẩm tra đối chiếu thân phận có tiêu chí gì?”

“Một chiếc điện thoại chỉ có ba phút, xin nhanh chóng thẩm tra đối chiếu thân phận với tôi, bằng không chỉ có thể ngày mai mới có thể nói chuyện lại lần nữa.”

Xem ra nếu không thẩm tra đối chiếu thân phận thì không có cách tiếp tục đạt được bất luận tin tức hữu hiệu gì.

Tề Sanh: “Thẩm tra đối chiếu thân phận thất bại sẽ thế nào?”

“Trò chuyện sẽ trực tiếp kết thúc, cho nên làm ơn bảo đảm thân phận thẩm tra đối chiếu là chính xác.”

Nói cách khác không thể tùy tiện thử.

Thân phận, rốt cuộc là cái gì chứ, Tề Sanh nhớ lại từ khi bắt đầu tiến vào phó bản, rốt cuộc có đồ vật gì chứng minh thân phận của mình.

Nhưng từ đầu tới đuôi, thân phận của cô chỉ có một, đó chính là học viên mà.

“Trò chuyện đã dài chừng hơn một phút, xin mau chóng thẩm tra đối chiếu thân phận, bằng không tôi không thể cung cấp trợ giúp cho các người!”

Tề Sanh không biết đối diện là người nào, nhưng cô biết đây là cơ hội duy nhất, đây tất nhiên là cơ hội cầu sinh của mọi người.

Thân phận này nhất định là phó bản chỉ định, tất nhiên không có quan hệ với tất cả hành động cô làm sau khi vào phó bản.

“Thời gian còn sót lại 30 giây, xin mau chóng thẩm tra đối chiếu thân phận.”

“Thời gian còn sót lại 20 giây, xin mau chóng thẩm tra đối chiếu thân phận, không cần lãng phí một cơ hội của các người!”

Giọng nói thúc giục khiến mỗi cá nhân chịu cảm giác áp bách cực mạnh, làm người ta không thở nổi.