Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Đã Yêu Một Trai Thẳng

Chương 7: Nhật ký của Bạc Văn Du 7: Thư của anh tôi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tôi thừa nhận mọi tốt đẹp đều do tôi tưởng tưởng ra.



Tôi khóc, tôi không biết tại sao tôi buồn đến vậy, nhưng nước mắt không tự chủ được cứ chảy xuống.Du, buổi tối trước khi đi ngủ nhớ khóa cửa lại, nhớ kiểm tra điện nước gas xem đã khóa chưa.Anh tôi là người cẩn thận lại chu đáo như thế, nếu anh ấy thật sự thích tôi, sao có thể thật sự không nhìn ra tôi thích anh.

Anh chỉ yên lặng rời đi, không chọc thủng sự dối trá của tôi, phanh phui sự ghê tởm của tôi.

Là tôi mặt dày hổ cứ muốn dán vào. Là tôi lợi dụng tấm lòng yêu quý của anh kiên quyết buộc anh bên cạnh tôi nhiều năm như thế.

Tôi không trách anh, anh là trai thẳng, anh không thích tôi.Thầm mến là một loại thuốc độc, nó sẽ đắp nặn đối tượng thầm mến của bạn tốt vô hạn, sẽ khiến bạn đau đến nỗi không muốn sống khi mất đi nó. Tôi biết thầm mến không có kết quả, nhưng tôi cam tâm tình nguyện, trúng độc của sư ca tôi.Anh chỉ không muốn biết mà thôi.

Du, em lớn rồi, phải kiên cường, phải tự lập, sau này cuộc sống khó khăn, đừng khóc, khóc xấu lắm.

Là tôi mặt dày hổ cứ muốn dán vào. Là tôi lợi dụng tấm lòng yêu quý của anh kiên quyết buộc anh bên cạnh tôi nhiều năm như thế.Tôi nghiêng người xuống giường, mò mẫm bật đèn, sau đó quỳ trên mặt đất mở tờ giấy kia ra.Anh chỉ yên lặng rời đi, không chọc thủng sự dối trá của tôi, phanh phui sự ghê tởm của tôi.Tôi không trách anh, anh là trai thẳng, anh không thích tôi.

Thầm mến là một loại thuốc độc, nó sẽ đắp nặn đối tượng thầm mến của bạn tốt vô hạn, sẽ khiến bạn đau đến nỗi không muốn sống khi mất đi nó. Tôi biết thầm mến không có kết quả, nhưng tôi cam tâm tình nguyện, trúng độc của sư ca tôi.

Là tôi mặt dày hổ cứ muốn dán vào. Là tôi lợi dụng tấm lòng yêu quý của anh kiên quyết buộc anh bên cạnh tôi nhiều năm như thế.

Du, em lớn rồi, phải kiên cường, phải tự lập, sau này cuộc sống khó khăn, đừng khóc, khóc xấu lắm.Là tôi mặt dày hổ cứ muốn dán vào. Là tôi lợi dụng tấm lòng yêu quý của anh kiên quyết buộc anh bên cạnh tôi nhiều năm như thế.

Trái tim tôi ngừng đập một giây. Tôi luôn cảm thấy, đây là anh tôi để lại cho tôi.

Du, đừng suốt ngày uống rượu, phải ăn cơm đúng giờ, đừng chỉ uống cà phê mà không ăn cơm, bình thường nhớ để mấy viên kẹo vào túi, để tránh khi hạ đường huyết lại khó chịu.

Tôi khóc, tôi không biết tại sao tôi buồn đến vậy, nhưng nước mắt không tự chủ được cứ chảy xuống.Du, em lớn rồi, phải kiên cường, phải tự lập, sau này cuộc sống khó khăn, đừng khóc, khóc xấu lắm.Anh chỉ yên lặng rời đi, không chọc thủng sự dối trá của tôi, phanh phui sự ghê tởm của tôi.

Trên thư không ký tên, chỉ có một dòng ngày, là ngày chúng tôi tan rã trong không vui, tôi uống say nằm ở trên đường.

Nhưng tôi rất nhớ anh tôi.

Du, em đã lớn rồi, anh vẫn cảm thấy em không thể tự lo liệu cuộc sống… Liệu em có cảm thấy anh như mẹ già không.Du, em đã lớn rồi, anh vẫn cảm thấy em không thể tự lo liệu cuộc sống… Liệu em có cảm thấy anh như mẹ già không.Du, đừng suốt ngày uống rượu, phải ăn cơm đúng giờ, đừng chỉ uống cà phê mà không ăn cơm, bình thường nhớ để mấy viên kẹo vào túi, để tránh khi hạ đường huyết lại khó chịu.Anh tôi cho tôi một chút thể diện cuối cùng, tôi nên thu thập xong gói hành lý biến khỏi tầm mắt anh.

Tôi khóc, tôi không biết tại sao tôi buồn đến vậy, nhưng nước mắt không tự chủ được cứ chảy xuống.

Anh chỉ yên lặng rời đi, không chọc thủng sự dối trá của tôi, phanh phui sự ghê tởm của tôi.

Du, thẻ căn cước sổ hộ khẩu và giấy phép lái xe của em để ở trong hộp chứa đồ trên kệ giày ở cửa nhà, ở phía trên cùng, rất dễ thấy, em liếc mắt là có thể nhìn thấy.Nhưng tôi rất nhớ anh tôi.

Tôi không trách anh, anh là trai thẳng, anh không thích tôi.

Tôi không nhịn được nghĩ rằng, nếu như năm đó tôi không chọc thủng lớp giấy cửa sổ kia, liệu hai chúng tôi có thể vẫn sống chung với nhau một cách yêu thương tôn kính như anh em không.

Tôi thừa nhận mọi tốt đẹp đều do tôi tưởng tưởng ra.Tôi không nhịn được nghĩ rằng, nếu như năm đó tôi không chọc thủng lớp giấy cửa sổ kia, liệu hai chúng tôi có thể vẫn sống chung với nhau một cách yêu thương tôn kính như anh em không.

Dù, con đường sau này, em phải tự bước đi, tìm cô gái tốt, kết hôn lập gia đình, sống một cuộc sống yên ổn. Đây mới là con đường đúng đắn của em.

Thầm mến là một loại thuốc độc, nó sẽ đắp nặn đối tượng thầm mến của bạn tốt vô hạn, sẽ khiến bạn đau đến nỗi không muốn sống khi mất đi nó. Tôi biết thầm mến không có kết quả, nhưng tôi cam tâm tình nguyện, trúng độc của sư ca tôi.

Du, đừng suốt ngày uống rượu, phải ăn cơm đúng giờ, đừng chỉ uống cà phê mà không ăn cơm, bình thường nhớ để mấy viên kẹo vào túi, để tránh khi hạ đường huyết lại khó chịu.Du, quần áo phải giặt thường xuyên, bỏ vào trong máy giặt quần áo, bỏ thêm nước giặt quần áo và nửa nắp nước khử trùng là được.Du, em đã lớn rồi, anh vẫn cảm thấy em không thể tự lo liệu cuộc sống… Liệu em có cảm thấy anh như mẹ già không.Thật ra tôi nên nghe lời. Từ nhỏ mẹ tôi đã dạy tôi, chỉ cần tôi ngoan ngoãn nghe lời, thì có thể có được mọi thứ. Tôi không nên có suy nghĩ của mình, tôi nên sống theo dáng vẻ mà họ muốn, như vậy tôi mới có người yêu, cho dù tình yêu đó là tôi trộm được.

?

?

Nhưng một tháng trước tôi vẫn cho rằng, cho dù tôi trở nên như thế nào, anh cũng sẽ không ghét bỏ tôi.

Anh tôi vẫn nghĩ đến tôi, tôi nên cảm thấy vinh hạnh.

Anh tôi cho tôi một chút thể diện cuối cùng, tôi nên thu thập xong gói hành lý biến khỏi tầm mắt anh.

Tôi xoay người xuống giường, kéo ngăn tủ đầu giường ra. Tôi nhớ bên trong có thuốc giảm đau, mỗi lần anh tôi đau thắt lưng đều lấy thuốc ở đó để uống.Thầm mến là một loại thuốc độc, nó sẽ đắp nặn đối tượng thầm mến của bạn tốt vô hạn, sẽ khiến bạn đau đến nỗi không muốn sống khi mất đi nó. Tôi biết thầm mến không có kết quả, nhưng tôi cam tâm tình nguyện, trúng độc của anh tôi.

Nếu em thật sự đến bước đường cùng, quay đầu lại, sư ca mãi mãi là sự tồn tại mà em có thể dựa vào.Nằm một mình trên giường, đầu tôi đau, tim tôi cũng rất đau.

Du, lúc lái xe nhất định phải chú ý an toàn, sau này tối đi ngủ sớm, đừng lần nào cũng vội vàng sắp đến muộn mới đi ra ngoài, trên đường vội vàng, không an toàn.Tôi xoay người xuống giường, kéo ngăn tủ đầu giường ra. Tôi nhớ bên trong có thuốc giảm đau, mỗi lần anh tôi đau thắt lưng đều lấy thuốc ở đó để uống.

Du, thẻ căn cước sổ hộ khẩu và giấy phép lái xe của em để ở trong hộp chứa đồ trên kệ giày ở cửa nhà, ở phía trên cùng, rất dễ thấy, em liếc mắt là có thể nhìn thấy.

Dù, con đường sau này, em phải tự bước đi, tìm cô gái tốt, kết hôn lập gia đình, sống một cuộc sống yên ổn. Đây mới là con đường đúng đắn của em.Du, một vài đồ đạc khác trong nhà khá là quan trọng, anh đã viết danh sách, để trong ngăn kéo đầu tiên của tủ đầu giường trong phòng của chúng ta, sau này muốn tìm gì thì kiểm tra.Tôi không bật đèn, duỗi tay sờ vào, sờ được một tờ giấy.

Tôi thừa nhận mọi tốt đẹp đều do tôi tưởng tưởng ra.

Tôi không trách anh, anh là trai thẳng, anh không thích tôi.

Du, lúc lái xe nhất định phải chú ý an toàn, sau này tối đi ngủ sớm, đừng lần nào cũng vội vàng sắp đến muộn mới đi ra ngoài, trên đường vội vàng, không an toàn.Trái tim tôi ngừng đập một giây. Tôi luôn cảm thấy, đây là anh tôi để lại cho tôi.

Nếu em thật sự đến bước đường cùng, quay đầu lại, sư ca mãi mãi là sự tồn tại mà em có thể dựa vào.



Là một lá thư được gấp lại, viết rất nghiêm túc, kiểu chữ Thảo tôi đã nhìn bốn năm, mang theo nét phóng khoáng chỉ có ở sinh viên y.Tôi nghiêng người xuống giường, mò mẫm bật đèn, sau đó quỳ trên mặt đất mở tờ giấy kia ra.

Nằm một mình trên giường, đầu tôi đau, tim tôi cũng rất đau.

Trên thư không ký tên, chỉ có một dòng ngày, là ngày chúng tôi tan rã trong không vui, tôi uống say nằm ở trên đường.Là một lá thư được gấp lại, viết rất nghiêm túc, kiểu chữ Thảo tôi đã nhìn bốn năm, mang theo nét phóng khoáng chỉ có ở sinh viên y.

Em hạnh phúc, anh cũng hạnh phúc.

Du, em đã lớn rồi, anh vẫn cảm thấy em không thể tự lo liệu cuộc sống… Liệu em có cảm thấy anh như mẹ già không.

Dù, con đường sau này, em phải tự bước đi, tìm cô gái tốt, kết hôn lập gia đình, sống một cuộc sống yên ổn. Đây mới là con đường đúng đắn của em.Du, áo, quần, cà vạt em thường mặc đã được ủi xong để sẵn trong tủ, quần áo không mặc nhớ treo lên, tránh để bị nhăn.?

Nếu em thật sự đến bước đường cùng, quay đầu lại, sư ca mãi mãi là sự tồn tại mà em có thể dựa vào.

Du, đừng suốt ngày uống rượu, phải ăn cơm đúng giờ, đừng chỉ uống cà phê mà không ăn cơm, bình thường nhớ để mấy viên kẹo vào túi, để tránh khi hạ đường huyết lại khó chịu.

Tôi thừa nhận mọi tốt đẹp đều do tôi tưởng tưởng ra.?Em hạnh phúc, anh cũng hạnh phúc.Du, lúc lái xe nhất định phải chú ý an toàn, sau này tối đi ngủ sớm, đừng lần nào cũng vội vàng sắp đến muộn mới đi ra ngoài, trên đường vội vàng, không an toàn.

Tôi nghiêng người xuống giường, mò mẫm bật đèn, sau đó quỳ trên mặt đất mở tờ giấy kia ra.

Nhưng tôi rất nhớ anh tôi.Du, quần áo phải giặt thường xuyên, bỏ vào trong máy giặt quần áo, bỏ thêm nước giặt quần áo và nửa nắp nước khử trùng là được.

Trên thư không ký tên, chỉ có một dòng ngày, là ngày chúng tôi tan rã trong không vui, tôi uống say nằm ở trên đường.

Du, quần áo phải giặt thường xuyên, bỏ vào trong máy giặt quần áo, bỏ thêm nước giặt quần áo và nửa nắp nước khử trùng là được.

Du, một vài đồ đạc khác trong nhà khá là quan trọng, anh đã viết danh sách, để trong ngăn kéo đầu tiên của tủ đầu giường trong phòng của chúng ta, sau này muốn tìm gì thì kiểm tra.

Du, buổi tối trước khi đi ngủ nhớ khóa cửa lại, nhớ kiểm tra điện nước gas xem đã khóa chưa.Dù, con đường sau này, em phải tự bước đi, tìm cô gái tốt, kết hôn lập gia đình, sống một cuộc sống yên ổn. Đây mới là con đường đúng đắn của em.Tôi nghiêng người xuống giường, mò mẫm bật đèn, sau đó quỳ trên mặt đất mở tờ giấy kia ra.?Du, buổi tối trước khi đi ngủ nhớ khóa cửa lại, nhớ kiểm tra điện nước gas xem đã khóa chưa.

Anh tôi là người cẩn thận lại chu đáo như thế, nếu anh ấy thật sự thích tôi, sao có thể thật sự không nhìn ra tôi thích anh.

Tôi khóc, tôi không biết tại sao tôi buồn đến vậy, nhưng nước mắt không tự chủ được cứ chảy xuống.

Nằm một mình trên giường, đầu tôi đau, tim tôi cũng rất đau.Du, quần áo phải giặt thường xuyên, bỏ vào trong máy giặt quần áo, bỏ thêm nước giặt quần áo và nửa nắp nước khử trùng là được.Du, áo, quần, cà vạt em thường mặc đã được ủi xong để sẵn trong tủ, quần áo không mặc nhớ treo lên, tránh để bị nhăn.

Du, áo, quần, cà vạt em thường mặc đã được ủi xong để sẵn trong tủ, quần áo không mặc nhớ treo lên, tránh để bị nhăn.

Du, lúc lái xe nhất định phải chú ý an toàn, sau này tối đi ngủ sớm, đừng lần nào cũng vội vàng sắp đến muộn mới đi ra ngoài, trên đường vội vàng, không an toàn.

Tôi không bật đèn, duỗi tay sờ vào, sờ được một tờ giấy.Du, một vài đồ đạc khác trong nhà khá là quan trọng, anh đã viết danh sách, để trong ngăn kéo đầu tiên của tủ đầu giường trong phòng của chúng ta, sau này muốn tìm gì thì kiểm tra.Du, thẻ căn cước sổ hộ khẩu và giấy phép lái xe của em để ở trong hộp chứa đồ trên kệ giày ở cửa nhà, ở phía trên cùng, rất dễ thấy, em liếc mắt là có thể nhìn thấy.

Du, em lớn rồi, phải kiên cường, phải tự lập, sau này cuộc sống khó khăn, đừng khóc, khóc xấu lắm.

Du, áo, quần, cà vạt em thường mặc đã được ủi xong để sẵn trong tủ, quần áo không mặc nhớ treo lên, tránh để bị nhăn.Du, một vài đồ đạc khác trong nhà khá là quan trọng, anh đã viết danh sách, để trong ngăn kéo đầu tiên của tủ đầu giường trong phòng của chúng ta, sau này muốn tìm gì thì kiểm tra.

Là tôi mặt dày hổ cứ muốn dán vào. Là tôi lợi dụng tấm lòng yêu quý của anh kiên quyết buộc anh bên cạnh tôi nhiều năm như thế.

Du, đừng suốt ngày uống rượu, phải ăn cơm đúng giờ, đừng chỉ uống cà phê mà không ăn cơm, bình thường nhớ để mấy viên kẹo vào túi, để tránh khi hạ đường huyết lại khó chịu.

Du, buổi tối trước khi đi ngủ nhớ khóa cửa lại, nhớ kiểm tra điện nước gas xem đã khóa chưa.

Anh tôi vẫn nghĩ đến tôi, tôi nên cảm thấy vinh hạnh.Nếu em thật sự đến bước đường cùng, quay đầu lại, sư ca mãi mãi là sự tồn tại mà em có thể dựa vào.Anh tôi cho tôi một chút thể diện cuối cùng, tôi nên thu thập xong gói hành lý biến khỏi tầm mắt anh.Du, em đã lớn rồi, anh vẫn cảm thấy em không thể tự lo liệu cuộc sống… Liệu em có cảm thấy anh như mẹ già không.

Du, em lớn rồi, phải kiên cường, phải tự lập, sau này cuộc sống khó khăn, đừng khóc, khóc xấu lắm.

Du, lúc lái xe nhất định phải chú ý an toàn, sau này tối đi ngủ sớm, đừng lần nào cũng vội vàng sắp đến muộn mới đi ra ngoài, trên đường vội vàng, không an toàn.

Trên thư không ký tên, chỉ có một dòng ngày, là ngày chúng tôi tan rã trong không vui, tôi uống say nằm ở trên đường.Anh tôi là người cẩn thận lại chu đáo như thế, nếu anh ấy thật sự thích tôi, sao có thể thật sự không nhìn ra tôi thích anh.Dù, con đường sau này, em phải tự bước đi, tìm cô gái tốt, kết hôn lập gia đình, sống một cuộc sống yên ổn. Đây mới là con đường đúng đắn của em.

Dù, con đường sau này, em phải tự bước đi, tìm cô gái tốt, kết hôn lập gia đình, sống một cuộc sống yên ổn. Đây mới là con đường đúng đắn của em.

Trái tim tôi ngừng đập một giây. Tôi luôn cảm thấy, đây là anh tôi để lại cho tôi.Thật ra tôi nên nghe lời. Từ nhỏ mẹ tôi đã dạy tôi, chỉ cần tôi ngoan ngoãn nghe lời, thì có thể có được mọi thứ. Tôi không nên có suy nghĩ của mình, tôi nên sống theo dáng vẻ mà họ muốn, như vậy tôi mới có người yêu, cho dù tình yêu đó là tôi trộm được.Anh tôi vẫn nghĩ đến tôi, tôi nên cảm thấy vinh hạnh.Em hạnh phúc, anh cũng hạnh phúc.

Anh chỉ không muốn biết mà thôi.

?

Du, thẻ căn cước sổ hộ khẩu và giấy phép lái xe của em để ở trong hộp chứa đồ trên kệ giày ở cửa nhà, ở phía trên cùng, rất dễ thấy, em liếc mắt là có thể nhìn thấy.Nếu em thật sự đến bước đường cùng, quay đầu lại, sư ca mãi mãi là sự tồn tại mà em có thể dựa vào.

?

Tôi không bật đèn, duỗi tay sờ vào, sờ được một tờ giấy.

Du, thẻ căn cước sổ hộ khẩu và giấy phép lái xe của em để ở trong hộp chứa đồ trên kệ giày ở cửa nhà, ở phía trên cùng, rất dễ thấy, em liếc mắt là có thể nhìn thấy.

?Nằm một mình trên giường, đầu tôi đau, tim tôi cũng rất đau.Trên thư không ký tên, chỉ có một dòng ngày, là ngày chúng tôi tan rã trong không vui, tôi uống say nằm ở trên đường.

Tôi khóc, tôi không biết tại sao tôi buồn đến vậy, nhưng nước mắt không tự chủ được cứ chảy xuống.

Thật ra tôi nên nghe lời. Từ nhỏ mẹ tôi đã dạy tôi, chỉ cần tôi ngoan ngoãn nghe lời, thì có thể có được mọi thứ. Tôi không nên có suy nghĩ của mình, tôi nên sống theo dáng vẻ mà họ muốn, như vậy tôi mới có người yêu, cho dù tình yêu đó là tôi trộm được.

Du, đừng suốt ngày uống rượu, phải ăn cơm đúng giờ, đừng chỉ uống cà phê mà không ăn cơm, bình thường nhớ để mấy viên kẹo vào túi, để tránh khi hạ đường huyết lại khó chịu.

Thầm mến là một loại thuốc độc, nó sẽ đắp nặn đối tượng thầm mến của bạn tốt vô hạn, sẽ khiến bạn đau đến nỗi không muốn sống khi mất đi nó. Tôi biết thầm mến không có kết quả, nhưng tôi cam tâm tình nguyện, trúng độc của sư ca tôi.Anh tôi vẫn nghĩ đến tôi, tôi nên cảm thấy vinh hạnh.

***
« Chương TrướcChương Tiếp »