Tóm tắt
Để tôi ngửi lại lần nữa.
==================================
"Nữ nhân" lùi lại ba mét.
Hắn cúi người, cứng ngắc đứng đó hồi lâu rồi mới từ từ duỗi thẳng thắt lưng như thể đã hoàn hồn trở lại.
Chiếc váy đen dài với phần xương cá biến dạng khiến hắn trông cao hơn hẳn.
Tần Ý không khỏi nghi hoặc.
Quách Khai lấy đâu ra niềm tin rằng gã có thể thu phục được "nữ nhân" này vậy?
" Trên người cậu có mùi rất thơm. "
"Nữ nhân" đánh giá Tần Ý. Sau khi bình tĩnh lại, "nữ nhân" hơi nheo mắt, vẻ mặt dịu đi một chút, hắn hỏi: " Là chất dẫn dụ đúng không? "
Ta cũng thật hy vọng đó chỉ là chất dẫn dụ.
Tần Ý bất mãn nghĩ.
Trước khi cậu mười tám tuổi.
Cậu đã nghĩ rằng mình có thể vui vui vẻ vẻ làm cẩu độc thân suốt đời thẳng cho đến khi một vụ nổ vũ trụ lớn xảy ra hủy diệt hết tất cả các sinh vật sống.
Và khi cậu chết đi, dòng chữ được khắc trên bia mộ của cậu sẽ là "Người này độc thân".
Những người khác cho rằng sự khuyết tật pheromone của cậu là một trải nghiệm kinh khủng khϊếp.
Nhưng cậu lại cho rằng đó là điều tuyệt vời nhất trên thế giới này.
Điều này cho phép cậu dễ dàng thoát khỏi quy luật hấp dẫn bẩm sinh giữa AO ( Alpha và Omega), cậu có thể tùy ý đi du lịch khắp nơi mà không cần lo bị Alpha cưỡng bức trong thời kỳ động dục và trên hết nữa là cậu không cần phải trở thành công cụ để sinh con đẻ cái.
Cậu có quyền tự do hiếm có nhất trên thế giới này.
Nhưng đến khi cậu thành niên thì tất cả những điều này đều đã biến hóa đến nghiêng trời lệch đất.
Đầu tiên, trong kết quả thử nghiệm, có đến sáu Alpha mang độ trùng khớp cao tận 100% với cậu. Và bây giờ lại có thêm một Alpha khác có thể ngửi thấy mùi pheromone của cậu.
Thật không vui chút nào.
Thấy Tần Ý không trả lời.
"Nữ nhân" liền tự cho rằng mình đã đoán đúng.
" Cậu đến từ Mục đế quốc à? Hay từ Liên minh? Hay...từ Viêm Hoàng đế quốc? " Hắn hỏi.
Viêm Hoàng đế quốc là đế quốc mà Tần Ý đang ở bây giờ.
Sở dĩ có cái tên này là vì thần dân ở đây được tương truyền rằng họ đều là hậu duệ của người Trung Quốc vào thời kỳ Trái Đất cổ đại. Vào thời đó, người Trung Quốc được gọi là con cháu của Viêm Hoàng.
Vị hoàng đế đầu tiên của đế quốc, sau khi thống nhất lãnh thổ, đã gây ra một làn sóng điên cuồng theo phong cách retro ( phục cổ) và đặt tên cho đế quốc là "Viêm Hoàng".
Tần Ý bắt gặp ánh mắt của "nữ nhân".
Khi "nữ nhân" đang cẩn thận đánh giá cậu, thì cậu cũng đang tỉ mỉ đánh giá hắn.
Đánh giá từ cách hỏi của đối phương.
Hắn ta không thuộc về bất kỳ đảng nào trong ba đảng này.
Thậm chí...hắn ta còn có vẻ đặc biệt đề phòng với những người đến từ ba đảng này.
Phải là loại người như thế nào mà lại phải cảnh giác với cả hai đế quốc và liên minh cùng một lúc?
Hải tặc?
Tội phạm lừa đảo?
Hay là kẻ sát nhân của một tổ chức khủng bố nào đó?
Tần Ý cho rằng mấy cái khá giống nhau.
Dù sao, trông hắn ta cũng không giống với một người tốt cho lắm.
" Sao lại không trả lời? " "Nữ nhân" khẽ nhướng mày: " Sợ tôi ăn thịt cậu sao? "
Tần Ý lắc đầu, nhìn về phía những người hầu còn lại, nhẹ giọng nói: " Tôi đang nghĩ, nếu như lỡ Quách Khai trở lại, nhìn thấy chuyện này sẽ gϊếŧ anh hay gϊếŧ tôi. "
" Cậu sợ hãi à? "
" Ừm. "
Tần Ý đáp rồi sau đó chậm rãi cất kiếm năng lượng đi.
"Nữ nhân" quan sát loạt hành động vừa rồi của Tần Ý. Có thứ tự đâu vào đấy, nhưng không thể che giấu được sự mới lạ. Hẳn đây là lần đầu tiên cậu ta sử dụng thứ này đi.
" Tên tôi là Kỳ Lợi Á, tôi có thể bảo vệ cậu, nhưng cậu phải nói cho tôi biết cậu đã sử dụng chất dẫn dụ nào và cậu đến từ đâu? Tại sao cậu lại đến đây? Còn có, cậu tên gì? "
" Để bọn họ nghe thấy có sao không? " Tần Ý liếc mắt qua đám người hầu.
" Cậu có thể hỏi bọn họ xem là bọn họ sợ tôi hơn hay sợ Quách Khai hơn." Khi Kỳ Lợi Á nói điều này, hắn ta thậm chí còn không chớp mắt.
Đám người hầu nghe thấy liền cúi đầu run lẩy bẩy, hiển nhiên là bọn họ sợ hãi sẽ dẫm vào vết xe đỗ của tên hầu bị bẻ cổ lúc nãy rồi.
Tên hầu khi nãy đã mềm nhũn ngã xuống đất, chiếc cổ đã bị méo mó gục xuống, ở giữa tạo thành một cái hốc rỗng. Thoạt nhìn rất đáng sợ!
Tần Ý: " A, được rồi. "
Cậu khẽ gật đầu, mang theo một cỗ nhu thuận, đem đến cho người ta một cảm giác nhẹ nhàng ôn nhu.
Cậu nói: " Tôi tên là Chu Nghệ. "
" Chu? " Kỳ Lợi Á rất nhạy cảm với cái họ này.
Tần Ý: " Ừm, thật ra tôi là con hoang của Chu Dịch Kình. " Giọng điệu của cậu rất bình tĩnh, nhưng ở khóe mắt cùng đuôi lông mày lại toát lên một vẻ buồn đau thương.
Kỳ Lợi Á sắc mặt cổ quái cười một tiếng: " Ha. "
" Chu Dịch Kình có con ngoài giá thú sao? "
" Ừm. " Tần Ý nhẹ gật đầu.
Cậu không đi quá sâu vào chi tiết về việc cậu đáng thương như thế nào.
Nhưng ngược lại, Kỳ Lệ Á cảm thấy độ tin tưởng của mình với thiếu niên đã tăng hơn chút.
Cái cách thiếu niên nhìn hắn với sự bình tĩnh và điềm đạm kia thật sự rất giống với Chu Dịch Kình.
" Còn về chất dẫn dụ, anh đã nghe nói đến thuốc thử A723 chưa? " Tần Ý lại lên tiếng.
" Nghe thật giống với chỉ số của pheromone. "
" Ừm. "
Kỳ Lợi Á đem con số này ghi tạc trong lòng.
" Tôi đến từ quốc gia nào, chắc anh cũng đã biết rõ rồi đúng không? Kể cả tại sao tôi lại đến đây... " Tần Ý không nhanh không chậm nói nói.
Quách Khai không thể ngửi thấy mùi pheromone từ cơ thể cậu ta.
Nó có nghĩa rằng cậu ta là một Omega bị khiếm khuyết.
Một người như vậy chắc chắn sẽ là nỗi xấu hổ cho cả một gia tộc lớn như Chu gia.
Nghĩ vậy nên Kỳ Lợi Á liền nói: " Tôi hiểu rồi. "
Lúc này, cánh cửa chính điện đang đóng lại bị gõ, giọng nói lạnh băng của robot dạng trùng tộc từ bên ngoài truyền đến: " Chu Nghệ tiên sinh thân mến, đồ ăn mà chủ nhân tự tay chọn cho ngài đã được đưa đến rồi. "
Con robot duỗi chân trước ra gõ gõ cửa.
Nó không thể tự tiện mở cửa ra.
Tần Ý hỏi: " Có thể để cho bọn họ mở cửa vào không? Tôi đói bụng. "
Lông mày của Kỳ Lợi Á khẽ giật giật. Thiếu niên này trông vô cùng ngây thơ và hồn nhiên, những lúc như thế này mà chỉ lo chính mình bị đói.
" Chờ một lát. " Kỳ Lợi Á nói.
" Hả? " Tần Ý nghi ngờ quay đầu nhìn hắn.
Đôi mắt của thiếu niên rất đẹp.
Ngập nước.
Kỳ Lợi Á: " Để tôi ngửi lại lần nữa. "
Tần Ý:?
Tần Ý cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ trong vòng năm phút, nếu bây giờ dùng cơ giáp gϊếŧ chết Kỳ Lợi Á rồi một mình trốn thoát thì liệu có khả thi không...
Lúc này, Kỳ Lệ Á đã bước tới gần cậu, chỉ còn cách một mét.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng dòng máu trong cơ thể mình, gần như theo bản năng, sôi ào ạt bên trong huyết quản. Ngay khoảnh khắc đó, adrenaline (*1) của hắn tăng lên đến cực hạn.
Mỗi tế bào trong cơ thể hắn như đang nói với hắn rằng.
Ngươi khao khát thiếu niên trước mặt.
Ngươi cần ôm cậu ấy, siết chặt cậu ấy, cắn vào cổ để đánh dấu cậu ấy, chọc thủng tuyến thể rồi rót tin tức tố của ngươi vào đó...
Đồng thời hắn cũng có thể ngửi được hương thơm nồng nàng từ cơ thể thiếu niên.
Đó là mùi thơm tuyệt vời nhất mà hắn đã từng được ngửi khi còn là một thanh niên, thứ mà hắn không cách nào diễn tả kỹ được, thậm chí hắn còn không thể nhớ nổi là nó phát ra từ đâu...
Nhưng mùi thơm đấy khiến hắn cảm thấy thoải mái, dễ chịu và từ đó lại càng sinh ra ham muốn mạnh mẽ hơn.
Kỳ Lợi Á cận lực siết chặt tay chân mình.
Lần này, hắn không nhào đến chỗ cậu nữa.
Ánh mắt hắn thủy chung đặt trên khuôn mặt thiếu niên, thiếu niên đó đang quan sát hắn.
Hắn phát hiện ra, mỗi khi đối mặt với thiếu niên kia, hắn cứ như bị phát điên, không cách nào khống chế lại khát vọng ham muốn đối phương và luôn theo bản năng mà tới gần cậu. Vì thế, hắn liền xuất hiện biểu hiện thất thố mà trước nay chưa từng gặp phải.
Nhưng thiếu niên vẫn bình tĩnh ngồi đó.
Cậu ấy không hề bị ảnh hưởng bởi mùi pheromone của hắn.
Hắn đột nhiên nhớ tới, vừa rồi lúc hắn bị mất kiểm soát lần đầu, thiếu niên có hỏi hắn: Cô là chó sao?
Vẻ mặt của Kỳ Lợi Á trầm xuống.
Trong lòng hắn bỗng nhiên cảm thấy vô cùng bất mãn cùng không cam tâm.
Mà lúc này, biểu hiện của thiếu niên cuối cùng cũng thay đổi.
Các đường nét trên khuôn mặt cậu hơi nhăn lại.
Nhưng dù vậy, cậu trông vẫn rất xinh đẹp. Ngay cả khi cậu cau mày hay nhăn mũi, cậu đều toát ra một loại vẻ đẹp đáng thương đến động lòng người.
Không đợi Kỳ Lợi Á có thêm bất cứ động tác nào.
Tần Ý: " Oẹ. "
Một người chưa bao giờ uống rượu.
Khi đối mặt với pheromone nồng mùi rượu của Alpha.
Tần Ý: " Oẹ ọe ọeeee. "
Kỳ Lợi Á: "... "
Đây chắc chắn là khoảng thời gian khó khăn và đáng xấu hổ nhất trong cuộc đời luôn được đông đảo fans hâm mộ trải dài từ khắp vũ trụ của hắn.
==================================
(*1) Adrenaline: Adrenaline có tên khác là Epinephrine, adrenaline là một hormon được giải phóng khỏi tuyến thượng thận. Adrenaline được phóng thích vào máu và phục vụ như các chất trung gian hóa học, đồng thời truyền tải xung thần kinh cho các cơ quan khác nhau.
Adrenalin là một hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm. Quá trình này xảy ra tương đối nhanh chóng, trong vòng 2 đến 3 phút của sự kiện căng thẳng đang gặp phải.
Translator & Editor: bwijes
Thanks for reading
Enjoy~