Hai tay Nam Tinh ôm lấy đầu, người đã nôn nóng không chịu nổi.
Cô cố gắng khắc chế tính tình sắp bùng nổ của mình, chờ người đại diện của mình tới đón mình.
Thật vất vả mới đuổi được một diễn viên trẻ Bạch Song Song đang nổi tiếng khác, cô mới lấy được người phát ngôn này.
Không nghĩ tới, tại hiện trường quay chụp quảng cáo phim lớn, trợ lý nhỏ của chính mình vậy mà đi đời nhà ma!
Điều này đối với giới giải trí đặc biệt chú trọng phong thủy nhân quả mà nói, đây cũng không phải là dấu hiệu tốt.
Cô dường như đã nhìn thấy quan hệ xã hội của thương hiệu này đang khẩn cấp hủy bỏ hợp đồng, định hủy bỏ quan hệ đại diện thương hiệu với mình!
Nhưng chính mình bây giờ lại cái gì cũng không làm được, bị vây ở bên trong cục cảnh sát này, bị đảo tới đảo lui mấy địa bàn hỏi một ít vấn đề không có ý nghĩa.
“Cô Nam, mời cô phối hợp với công việc của cảnh sát chúng tôi.”
Cảnh sát thật lâu không đợi được Nam Tinh đáp lại, không kiên nhẫn gõ gõ mặt bàn nhắc nhở Nam Tinh nghĩa vụ của một công dân.
“Xin lỗi, xin lỗi, có vấn đề gì có thể hỏi tôi, trợ lý là tôi tuyển, tôi tương đối rõ ràng". Chị Trương, người đại diện của Nam Tinh vội vàng chạy tới.
Chị Trương đưa danh thϊếp và chứng minh thư của mình cho cảnh sát, giọng lộ ra áy náy nói: "Bình thường công việc của Nam Tinh chúng tôi tương đối bận rộn, trợ lý nhỏ này là tôi vừa mới tuyển tới phụ trách quay quảng cáo cho Nam Tinh, còn chưa qua thời gian thử việc, Nam Tinh và cô ấy còn chưa quen thuộc lắm.”
Chị Trương không hổ là người đại diện khéo léo nổi tiếng trong giới, dăm ba câu đã giải cứu Nam Tinh khỏi tình cảnh xấu hổ bị hỏi ra.
Cảnh sát phá án vốn bởi vì Nam Tinh không phối hợp mà sắc mặt nghiêm túc, lúc này mới có một tia hòa hoãn.
Hắn cầm danh thϊếp và chứng minh thư của chị Trương, điền thông tin thân phận của chị Trương vào biên bản hỏi thăm.
“Người mới? Cô ta tên gì, là người ở đâu, bình thường thời gian làm việc là lúc nào, tình trạng sức khỏe như thế nào?" Cảnh sát phá án rốt cuộc buông tha Nam Tinh, quay đầu bắt đầu đặt câu hỏi với chị Trương.
Chị Trương vỗ vỗ tay Nam Tinh trấn an, sửa sang lại bộ đồ có chút nếp nhăn lúc mình lên đường, ngồi ở bên cạnh Nam Tinh.
“Chu Nhuận, người Thành Dương, làm nghề của chúng tôi, khi nào nghệ sĩ thông báo thì chúng tôi mới có thể nghỉ ngơi. Ngày hôm qua Nam Tinh đang quay phim, nhưng bốn giờ chiều đã kết thúc công việc. Hôm nay cũng chỉ quay một quảng cáo, chín giờ sáng Tiểu Chu đến chỗ ở của Nam Tinh đón cô ấy đến trường quay quảng cáo.”
Chị Trương lấy từ trong túi xách ra một phần giới thiệu vắn tắt và ghi chép kiểm tra sức khỏe, đưa cho cảnh sát phá án, nói tiếp:
"Khi Tiểu Chu nhận chức có kiểm tra sức khỏe biểu hiện thân thể đều rất khỏe mạnh, nếu không tôi cũng sẽ không tuyển dụng cô ấy, không phải sao?"
Cảnh sát phá án mở tài liệu ra nhìn vài lần, đăng ký bệnh viện kiểm tra sức khỏe và bác sĩ phụ trách.
"Vậy bình thường cô ta có kẻ thù nào, hoặc là người có quan hệ không tốt?", Cảnh sát trả lại tư liệu, tiếp tục hỏi.
“Không rõ ràng lắm, hình như không có. Cô ấy không phải trợ lý sinh hoạt của nghệ sĩ, cho nên cũng không phải hai mươi bốn giờ ở cùng một chỗ với nghệ sĩ". Chị Trương vén tóc, trang điểm tinh xảo có vẻ đặc biệt giỏi giang.
“Các anh cảnh sát à, không bằng kiểm tra lại bạn bè của Tiểu Chu đi, chúng tôi quả thật không quen lắm.”
——
“Ầm ầm ầm......”
“Sao vừa rồi trời còn nắng gắt, đột nhiên một trận mây đen bay tới, không bao lâu sau trời đổ mưa to". Giang Yến đang ở trên ban công hoảng loạn thu quần áo, ảo não lúc mình phơi quần áo buổi sáng không kiểm tra dự báo thời tiết.
Lần này thì tốt rồi, quần áo lại phải giặt lại lần nữa.
“Người ta nói, thời tiết tháng bảy tháng tám cũng giống như khuôn mặt của đứa trẻ biến hóa khó lường". Minh Kính trong trạng thái một đoàn sương trắng ngồi phịch trên sô pha đang xem phim truyền hình, tùy miệng trả lời.