Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Cùng Nữ Yêu Ký Tên, Biến Thân Trở Thành Bậc Thầy Huyền Môn

Chương 23

« Chương TrướcChương Tiếp »
Loại kế sách dẫn thiên lôi giá họa người khác này, người nọ nhất định sẽ trốn ở chỗ tối, tận mắt nhìn thấy thiên lôi ứng nghiệm rơi xuống mới có thể yên tâm.

Việc cấp bách, chỉ cần tìm ra người quấy phá sau đó cho đạo sĩ trẻ tuổi kia tận mắt chứng kiến, như vậy có thể quấy rầy đạo sĩ trẻ tuổi công kích nhằm vào Minh Kính.

“Tống Thần......”

Giang Yến vốn muốn gọi Tống Thần An hỗ trợ nhìn xem xung quanh Thái Hâm có chỗ nào khác thường hay không.

Nhưng cô còn chưa hô xong tên Tống Thần An thì đã phát hiện ra một tia không thích hợp.

Từ lúc ba người bọn họ lên sân thượng, Tống Thần An vẫn không lên tiếng, ngay cả thời điểm Tống Thần Anh lao ra ngăn cản Minh Kính và Thái Hâm nguy hiểm như vậy, anh cũng không lên tiếng ngăn lại.

Không thích hợp!

Quá không thích hợp.

Giang Yến nghiêng đầu, Thái Hâm và Tống Thần Anh vòng qua góc tránh né đạo sĩ trẻ tuổi công kích, tầm mắt của mình rơi vào trên người Tống Thần An.

Tống Thần An im lặng nhìn mấy người giằng co, khóe miệng chứa một tia châm chọc không dễ phát hiện.

Đây là......

Cô nhìn về phía bóng dáng bị ánh trăng kéo dài sau lưng Tống Thần An, trong mắt chợt lóe sắc mặt nghiêm nghị, lớn tiếng hô to:

Chị Minh Kính, ở chỗ Tống Thần An!”

Minh Kính rùng mình, không cần nghĩ ngợi đã giơ tay ném một phù chú về phía Tống Thần An.

“Đinh!”

Phù chú của Minh Kính đánh vào trong bóng tối trên mặt đất phía sau Tống Thần An, một đoàn sương đen từ trong bóng tối thoát ra.

Trong nháy mắt sương đen rời khỏi Tống Thần An, Tống Thần An lập tức xụi lơ ngã xuống.

“Anh!" Tống Thần Anh kịp thời tiếp được anh trai.

Minh Kính nhắm chuẩn phương hướng đoàn sương đen kia chạy trốn, từ trong túi lấy ra một nắm tro thơm rải qua.

Tro hương kia quấn quanh sương đen thành từng sợi từng sợi kia hình thành một quả cầu tro, gắt gao vây quanh sương đen ở trong đó không để lại một khe hở.

Sương đen kia xông trái đâm phải biến quả cầu tro thành các loại hình dạng khác nhau, cũng không có chạy thoát ra ngoài.

Dù Giang Yến đã sớm có chuẩn bị nhưng cũng bị luồng lệ khí ác ý tản ra trong sương đen này chấn động tới.

Người ta nói nếu ác ý có hình dạng như vậy nhất định là mãnh hổ dã thú.

Ác ý trong sương đen này, chỉ suýt chút nữa là đâm thủng quả cầu tro, bộc phát ra.

Đạo sĩ trẻ tuổi Huệ Nhiên nhìn sương đen đột nhiên thoát ra trước mắt, cũng ngây ngẩn cả người.

Cũng may Huệ Nhiên còn biết chuyện lớn làm trọng, phát hiện kỳ quặc trong sương đen này, cũng ném ra phù chú gia nhập trận doanh trấn áp sương đen của Minh Kính.

“Đạo sĩ trẻ, cậu mau đưa sinh hồn đi, nơi này giao cho tôi.”

Minh Kính thấy đạo sĩ trẻ tuổi rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, một tay đẩy sinh hồn trong tay cho Huệ Nhiên.

Huệ Nhiên mắt nhìn thấy Thiên Lôi mây đen muốn bổ xuống, cũng đã hiểu được nếu không đem sinh hồn quy về, quỷ hồn học sinh trung học tên là Thái Hâm này sẽ bị trở thành tấm bia đỡ đạn, bị Thiên Lôi bổ thành tro tàn.

"Mi..." Huệ Nhiên do dự nuốt nửa câu sau, sau đó không quay đầu lại dẫn theo sinh hồn rời khỏi sân thượng.

Thấy đạo sĩ trẻ tuổi rốt cuộc đi rồi, hai tay Minh Kính như gông cùm xiềng xích trói buộc sương đen, trong miệng tiếp tục niệm chú vãng sinh.

“Tôi sai rồi". Thái Hâm nhìn tất cả, ngu xuẩn cũng hiểu mình bị người khác lợi dụng.

Thái Hâm hít một hơi thật sâu, từ trong góc đi ra.

Lời nguyền vãng sinh phía sau tỏa ra bốn phía, trên khuôn mặt quỷ dị máu tanh của Thái Hâm hiếm khi xuất hiện một tia dịu dàng.

“Tống Thần Anh, cảm ơn cậu, là tôi làm sai chuyện, em gái này nói tôi phải tiếp nhận thẩm phán của địa phủ, tôi cũng không sợ. Chỉ cầu người tốt có được báo đáp chính đáng.”

"Giang Yến" dừng động tác trong tay lại, kinh ngạc nhìn Thái Hâm một cái.

Minh Kính làm yêu quái lớn vạn năm gặp qua quá nhiều quỷ quái, đây là lần đầu tiên nhìn thấy quỷ hồn biểu thị hối hận nhanh như vậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »