Chương 12

Trong lòng Giang Yến cường đại nhưng không có nghĩa là cô sẽ nhẫn nhục chịu đựng, cũng không có nghĩa là cô có thể tha thứ cho những nhục nhã này.

Minh Kính nhìn Giang Yến đột nhiên lộ ra biểu tình cô đơn, trong lòng cũng vọt lên một đợt tư vị chua xót.

Cái gì đây? Tâm tình liên hệ sao?

“Chờ Tống Thần Anh tỉnh lại, chúng ta đi hỏi một chút". Minh Kính vỗ về ngực, cảm thụ cảm giác chua xót khó hiểu kia, nhìn Giang Yến đề nghị.

“Được.”

Minh Kính chỉ cảm thấy trong lòng có một luồng khí tích tụ va chạm xung quanh, mà Giang Yến núp ở trong chăn nhắm mắt ngủ say giống như một con thỏ trắng thương tâm cụp tai.

Giang Yến khổ sở đáng thương như vậy đã chọc cho Minh Kính không thèm nhìn ánh trăng sáng ngời lúc nửa đêm, bỏ qua cơ hội hấp thu tinh hoa ánh trăng, tò mò đi vào trong trí nhớ Giang Yến quay cuồng một trận.

——

Vì phòng ngừa đêm thứ hai lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Tống Thần An quyết đoán thay em trai xin nghỉ.

Tống Thần Anh rất là không thể lý giải, anh trai nhà mình từ trước đến nay chú trọng thành tích của mình, sẽ thay mình xin nghỉ vào thời điểm mấu chốt gần tới kỳ thi tốt nghiệp trung học này sao.

Lý do xin nghỉ phép thậm chí còn rất lố bịch.

Anh trai tốt luôn luôn không tin quỷ thần của cậu ta, lại nói với cậu ta rằng cậu ta bị chiêu hồn!

Tống Thần Anh nhìn về phía Tống Thần An vẻ mặt nghiêm túc, ma xui quỷ khiến mà mạo hiểm hỏi một câu: "Anh, đầu óc anh bị lừa đá à?”

Đáp lại cậu ta là một cú đấm mạnh.

Đợi đến khi người gọi là đại sư tới cửa, Tống Thần Anh nhìn cô gái trước mắt còn không cao bằng mình trực tiếp cười khom lưng.

Nhưng cậu ta cười cười một hồi, lại cười không nổi nữa.

Cô gái tiện tay vẽ một vòng tròn, trực tiếp đặt cậu ta lên sô pha.

Giang Yến mặc váy trắng khom lưng nhìn thẳng Tống Thần Anh, mỉm cười lộ ra răng nanh đáng yêu nói:

"Hôm nay Cao Thân sốt cao không hạ, đêm qua hồn phách bị nhốt trong WC bị tẩy rửa nhiều lần, cậu, muốn trở thành mục tiêu trả thù kế tiếp của con quỷ kia sao?"

“Đinh!”

Màn hình điện thoại di động trong tay Tống Thần Anh sáng lên, trong nhóm lớp, mẹ của Cao Thân đang xin nghỉ bệnh với chủ nhiệm lớp.

- Thầy Trần, Cao Thân sốt cao không hạ, xin nghỉ bệnh một tuần.

“Cậu nhớ lại một chút, Cao Thân là người thứ mấy trong lớp xin nghỉ phép?”

Âm điệu khi nói những lời này hoàn toàn bất đồng với vừa rồi.

Trên mặt cô gái xẹt qua một tia tàn nhẫn, mặt của cô một nửa ẩn nấp trong ánh mặt trời buổi sáng, thật giống như khuôn mặt kết hợp giữa thiên sứ và ma quỷ.

Tống Thần Anh giãy dụa một lúc lâu cũng không thể xê dịch một chút bờ mông, cậu ta không phục nói: "Chẳng qua là trong lớp xuất hiện cảm cúm hay phát sốt nên sinh bệnh mà thôi, cô ít nói chuyện giật gân đi!"

Giang Yến phất phất tay giải cấm chế của cậu ta, trực tiếp hỏi: "Nói về Thái Hâm, cậu ta đã trải qua cái gì?"

Tống Thần Anh dừng lại, đột nhiên phát hiện cái tên vừa rồi trong miệng cô gái này nhắc tới là Thái Hâm - - người bạn học nghỉ học giữa chừng.

“Cô, cô hỏi chuyện của cậu ấy làm gì?" Trên mặt Tống Thần Anh rõ ràng xuất hiện bối rối.

Tống Thần An đơn giản giải thích chuyện xảy ra tối hôm qua với em trai một lần, sợ cậu ta không tin, lại lấy ra trang giấy mấy đêm nay cậu ta ngồi ở trước bàn sách bôi loạn.

Đập vào mắt tràn đầy các dòng chữ "thực xin lỗi".

“Các người là nói, Thái Hâm là đầu sỏ gây nên những việc này?” Tống Thần Anh lộ vẻ mặt không tin: "Nhưng lá gan của cậu ấy luôn luôn rất nhỏ, cậu ấy, cậu ấy làm sao dám..."

Giọng nói ngự tỷ của Minh Kính lần nữa từ trong miệng Giang Yến phát ra: "Lúc làm người không dám, nhưng làm quỷ thì chưa chắc!"

Tống Thần Anh lần nữa nghe ra thanh tuyến biến hóa của cô gái trước mặt này, trong lòng cậu ta sợ hãi, cũng không dám che giấu nửa phần: