Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Có Vườn Cây Ăn Quả Trên Núi Cao

Chương 31.1: Mẹ Diệp cằn nhằn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở nông thôn, tuy có bận rộn và làm nông nghiệm chậm rãi, nhưng quanh năm có rất ít thời gian rảnh rỗi thực sự. Giống như bố mẹ Diệp Mặc, họ đang bón phân cho vườn cây ăn trái.

Ở địa phương họ, đó được gọi là phân bón Kai Nian, có nghĩa là phân bón kí©h thí©ɧ cây trồng ra hoa. Quá trình này rất đơn giản và làm việc không mệt mỏi…

Hàng năm, phân bón được sử dụng trước khoảng một tháng trước khi xoài nở hoa, thường là phân ure hoặc amoni sunfat. Một cân phân bón dùng cho mỗi cây ăn quả, cây lớn thì cho nhiều, cây nhỏ thì cho ít.

Vườn xoài cần được bón phân bốn lần một năm.

Lần lượt là phân bón thúc ra hoa, phân bón lúc hoa tàn, phân bón cho trái lớn, phân bón sau khi ra trái.

Trong đó, bón phân khi đậu trái là mệt nhất, thường chủ yếu là bón phân hữu cơ, bón thêm phân đạm, vườn cây phải cày xới sâu để cải tạo đất.

Việc cày sâu và cải tạo đất chủ yếu phụ thuộc vào tình hình thực tế của vườn.

Nhà Diệp Mặc hằng năm không đào đất sâu.

Sau đầu năm mới, khí hậu địa phương đang vào mùa khô, nhiệt độ ban ngày đã tăng cao nên thỉnh thoảng cần tưới nước cho cây để tăng độ ẩm cho đất.



Diệp Mặc hiện tại không có nhiều việc để làm, anh ngủ thẳng tới hơn tám giờ mới dậy.

Diệp Nhiên đã đi ra ngoài khai hoang.

Cha Diệp đang giúp chú hai xây dựng đoàn tàu đi vườn trong vườn cây ăn quả.

Diệp Mặc ngủ đến khi cảm thấy thoải mái, rửa mặt đánh răng xong mới đi vào phòng bếp, trong bếp có thịt xông khói và xúc xích.

Cơm trong nồi cơm vẫn còn nóng.

Đúng lúc Diệp Mặc đặt đồ ăn lên bàn thì mẹ Diệp đội mũ đi vào…

Khi mới trở về, Diệp Mặc được bà chiều chuộng, chăm sóc do đi xa lâu ngày mới về. Còn hiện tại, khi anh đã ở nhà lâu liền bị ghét bỏ.

“Em gái con sáng sớm đã lái máy xúc ra ngoài, bây giờ con mới dậy à?” Mẹ Diệp bây giờ có quá nhiều điểm không ưa thích Diệp Mặc, bà cho rằng anh quá lười biếng và không chăm chỉ. Nguyên nhân quan trọng hơn là do bà đã giới thiệu cho Diệp Mặc xem mắt hơn chục lần nhưng đều thất bại.

Diệp Mặc nhìn mẹ, nở nụ cười bất đắc dĩ: “Con cũng không có việc gì phải làm, dậy sớm như vậy để làm gì?”

“Biệt thự trên núi của con đã xây dựng xong rồi, mau thu dọn đồ rồi chuyển đến trên núi ở đi.”

“Nhà trên núi của con mới hoàn thiện xong thôi, được rồi, phải ăn hết, không được để khô.” Diệp Mặc ăn một miếng thịt ba chỉ, thịt ba chỉ béo béo chỉ có thể nói là thơm.

Mẹ Diệp hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Mặc một cái: “Thím con đang nói giới thiệu cho con một cô bạn gái, hỏi con có đồng ý hay không.”

“Thôi quên đi, thẩm mỹ của thím út có chút vấn đề…” Diệp Mặc nhìn sắc mặt mẹ mình trở nên không vui, anh vội nói: “Con đã có đối tượng muốn theo đuổi rồi.”

Mẹ Diệp ngồi đối diện Diệp Mặc nói: “Là ai? Lúc nào con đưa cô ấy về nhà?”

Vẻ mặt của mẹ Diệp thể hiện rõ bà không hề tin lời anh nói một chút nào.

Diệp Mặc nói: “Là một cô gái ở vườn ươm, con mới đang theo đuổi…”

“Vườn ươm nào?”

“Vườn ươm Hình Vương.”

“Con bé tên gì? Thím út của con quen biết rất nhiều người, ta sẽ nhờ thím út của con hỏi thăm giúp.”

“Mẹ…” Diệp Mặc không nói lên lời: “Việc yêu đương của con mẹ có thể để diễn ra tự nhiên được không ạ?”

Ở những nơi khác có thể thoải mái hơn, nhưng ở nông thôn, việc xem mắt rất phổ biến. Trần Thần chỉ mới 22 tuổi và đã được giới thiệu rất nhiều lần.

Ngay cả Diệp Nhiên cũng có người nói sẽ giới thiệu bạn trai cho cô.

Chỉ là Diệp Nhiên có cá tính mạnh mẽ, lại là một cô gái cực kỳ xinh đẹp… Dù bây giờ làm việc tại vườn cây ăn quả khiến da cô bị rám nắng nhiều nhưng vẫn cực kỳ xinh đẹp.

Cô quyết tâm không yêu ai trong thời điểm hiện tại và cha mẹ Diệp cũng không thể làm gì được.

“Vậy thì nhanh chóng theo đuổi người ta, đừng chậm trễ việc cả đời của mình. Dù sao con cũng không còn trẻ nữa.”

“Con sẽ cố gắng hết sức.” Diệp Mặc không muốn tranh luận với mẹ nữa.

Trong mắt mẹ Diệp, Diệp Mặc cả ngày chỉ quanh quẩn ở nhà, ít tụ tập bạn bè… chỉ hay làm việc loanh quanh mà thôi.

Diệp Mặc vội vàng ăn xong hai bát cơm rồi nói: “Con ra ngoài đây.”

“Đi đâu?”

“Con lên thị trấn chơi cùng bạn bè… tiện thể đi vườn ươm mua cây giống ăn quả.” Diệp Mặc nói.

Việc một số cây ăn quả trồng với số lượng lớn bị chết là chuyện bình thường, Diệp Mặc đang định mua thêm mấy cây dừa về trồng lại…
« Chương TrướcChương Tiếp »