Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Có Vườn Cây Ăn Quả Trên Núi Cao

Chương 29.2: Ăn mừng năm mới

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mấy năm qua Diệp Mặc vẫn đang làm việc ở bên ngoài, đột nhiên nhặt được bàn tay vàng trở về nhà, anh vẫn có chút chưa quen. Các cây ăn quả được Diệp Mặc lựa chọn tương đối dễ chăm sóc và ở địa phương anh chưa phổ biến. Những người khác không hiểu anh đang nghĩ gì.

Diệp Nhiên cũng thuyết phục Diệp Mặc.

Nhưng Diệp Mặc nghĩ vô cùng đơn giản, nếu bản thân bạn có bàn tay vàng thì tại sao lại không sử dụng nó?

Diệp Mặc đã quyết định về quê quản lý vườn cây ăn quả nên anh muốn trồng những loại trái cây ít phổ biến ở địa phương mình.

Trong vườn của anh có tổng cộng 571 cây sầu riêng.

Diệp Mặc đang chờ đợi xem liệu sang năm sầu riêng có kết quả hay không. Nếu sang năm sầu riêng bắt đầu ra quả với số lượng lớn, Diệp Mặc sẽ chuẩn bị cây giống sầu riêng thông qua phương pháp cắt ghép… và anh sẽ trồng diện rộng trên núi.

Những cây ăn trái do Diệp Mặc trồng đều để lại một khoảng không gian tương đối rộng, có thể áp dụng mô hình trồng hỗn hợp… Khi cây sầu riêng lớn lên, anh sẽ chặt bỏ những cây ăn quả khác.

Đối với cây dừa, điều tương tự cũng sẽ xảy ra. Cây dừa không hiếm nhưng ở địa phương anh trồng rất ít.

Chưa nói đến việc giá sầu riêng rất cao.

Dừa ở quầy trái cây của họ có giá rẻ nhất, chỉ khoảng 10 nhân dân tệ một quả.

Tháng 11 năm ngoái, sầu riêng trên núi nhà anh chín và rụng tự nhiên.

Hương vị của sầu riêng thật khó diễn tả bằng lời, Diệp Mặc không quen được, anh cảm giác như đang ăn phân, có mùi hôi thối khó tả.

Diệp Mặc chỉ nếm được một ngụm, suýt chút nữa đã nôn ra.

Nhưng Diệp Nhiên lại ăn một cách rất thích thú, nói Diệp Mặc là heo rừng, không biết thưởng thức.

Diệp Mặc đã đọc được chủ đề về sầu riêng trên mạng, có người thực sự cảm thấy sầu riêng rất ngon… nhưng có người lại thực sự không ăn được nó.

Cũng giống như có người thích ăn ngò, có người lại không ăn được ngò. Sầu riêng cũng vậy…

Đối với Diệp Mặc, sầu riêng căn bản là không ăn được, anh ăn vào sẽ cảm thấy buồn nôn. Nhưng giá của sầu riêng rất cao, rẻ nhất cũng hơn mười tệ một cân.

Đọc thông tin trên mạng anh thấy sản lượng của sầu riêng cũng khá cao.

Bởi vì khí hậu ở Hoa Thành, mỗi năm sầu riêng có thể ra hoa hai lần, bình thường ở các vùng khác chỉ ra một lần, mỗi cây có thể cho 30 trái sầu riêng.

Diệp Mặc thầm cảm thấy sung sướиɠ, miễn là sầu riêng có thể ra trái đúng mùa.

Nghiêm túc mà nói, chỉ cẩn Diệp Mặc cẩn thận chăm sóc tốt những cây sầu riêng đó thì anh sẽ thu được lợi nhuận cao.

Yêu cầu của Diệp Mặc không quá cao, chỉ cần thu nhập ở vườn cây ăn quả mỗi năm hơn một triệu tệ là đủ, anh cũng muốn có thời gian nghỉ ngơi.

Chỉ cần sầu riêng có thể kết trái với số lượng lớn, sau này Diệp Mặc cũng sẽ không thèm chăm sóc những cây ăn quả khác.

Nhà Diệp Mặc vừa ăn tối xong.

Anh và gia đình đang ngồi trong phòng khách xem gala chào xuân…

“Bố, mẹ, chờ biệt thự của con xây xong, hai người có thể dọn vài ở chung.” Diệp Mặc nói.

“Trên đó xa quá, ở nhà còn vườn cây ăn trái phải chăm sóc…” Cha Diệp lắc đầu: “Từ nay về sau con có thể sống cuộc sống của chính mình, mỗi người đều có cuộc sống riêng.”

“Con nên lập gia đình càng sớm càng tốt.” Mẹ Diệp nói, sau đó quay qua Diệp Nhiên: “Con cũng vậy.”

Diệp Nhiên lè lưỡi, quay qua làm mặt quỷ với Diệp Mặc: “Anh còn lớn tuổi hơn con mà chưa kết hôn, con cũng không vội.”

Diệp Mặc giơ tay lên, định đánh vào đầu Diệp Nhiên.

Xem Gala chào xuân đến tận 12 giờ, nhà Diệp Mặc mới đi ra ngoài đốt pháo đã mua.

Hàng năm, gia đình Diệp Mặc đều thức đến 12 giờ đêm đốt pháo rồi mới vào nhà ngủ.

Những năm gần đây, việc đốt pháo đã bị cấm ở nông thôn nhưng dân địa phương vẫn đốt pháo và dịp lễ tết.

Đốt pháo xong, Diệp Nhiên cười nói với cha mẹ Diệp: “Bố, mẹ, chúc mừng năm mới.”

“Bố, mẹ… chúc mừng năm mới.”

Mẹ Diệp lấy ra hai phong bì màu đỏ, đưa cho hai anh em họ mỗi người một phong bao lì xì, sau đó nhìn Diệp Mặc nói: “Nếu anh muốn chúng tôi hạnh phúc, hãy nhanh chóng kết hôn và sinh cho tôi một đứa cháu.”

Diệp Mặc đã quen với việc bị thúc giục kết hôn mỗi ngày nên vẻ mặt hết sức bất đắc dĩ.
« Chương TrướcChương Tiếp »