Chương 22.2: Mua máy xúc

Ngày hôm sau. Đường Tấn và những người khác đến thị trấn Đông Môn để xem khu nghỉ dưỡng cạnh thung lũng nhiệt đới.

Khu nghỉ dưỡng khá đẹp nhưng có nhiều lá vàng rụng dọc con đường đi chưa được dọn dẹp. Căn biệt thự trong khu nghỉ dưỡng đã lâu không có người ở nên nhìn khá hoang tàn.

Diệp Mặc cảm thấy giá chuyển nhượng hơn 4 triệu có hơi cao. Với giá 4 triệu đó, họ có thể tìm một mảnh đất mới, xây một khu nghỉ dưỡng. Ngược lại, căn biệt thự có cao ốc, vị trí của khu nghỉ dưỡng cũng không tệ…

Nếu thực sự muốn xây một khu nghỉ dưỡng mới, hơn 4 triệu chắc chắn không đủ.

“Mua khu nghỉ dưỡng, cải tạo lại,… tổng vốn đầu tư ít nhất cũng năm triệu.” Diệp Mặc kéo mạnh tay Đường Tấn, nhỏ giọng nói: “Các cậu có bao nhiêu người cùng hợp tác?”

Hôm nay có rất nhiều người tới thăm quan khu nghỉ dưỡng, Đường Tấn, Lương Tín, Trương Vĩ, Hà Ngọc và Hà Ly - em họ của Hà Ngọc.

“Nếu tính những người đầu tư thì tổng cộng có năm cổ đông.” Đường Tấn nói.

“Có tận năm cổ đông thì làm sao có thể kiếm ra tiền?” Diệp Mặc không khỏi phàn nàn.

Bọn họ đầu tư vào đây để chuẩn bị cho vay.

“Muốn mở khu nghỉ dưỡng, hãy chọn một địa điểm gần thành phố để kinh doanh. Thị trấn Đông Môn cách thành phố quá xa.” Diệp Mặc khuyên nhủ.

Anh cảm thấy đầu tư 5 triệu vào một khu nghỉ dưỡng là không hiệu quả. Hơn nữa nơi đây cũng không phải là một địa điểm du lịch nổi tiếng…

Nếu nói là bỏ ra 5 triệu để xây một căn biệt thự trên núi hoặc ngoại ô thì đúng hơn.

“Trương Vĩ nói rằng nơi này có rất nhiều khách du lịch.” Đường Tấn cũng thấp giọng đáp lại.

“Dù sao tôi cũng thấy không khả thi, mọi chuyện còn lại cậu tự quyết định. Bây giờ tôi còn có việc bận, tôi phải về trước.” Diệp Mặc trầm giọng nói. Trước kia mối quan hệ của anh với tất cả mọi người đều rất tốt, nhưng hiện tại Diệp Mặc có mối quan hệ tốt nhất với Đường Tấn, còn những người khác anh đã không liên lạc trong nhiều năm.

“Được.”

Diệp Mặc quyết định sẽ mua một chiếc máy xúc và cả máy kéo. Vậy thì trong vườn cây sẽ không làm nhiều đường xi măng nữa.

Diệp Mặc tính quay về sẽ quy hoạch lại đường đi trong vườn.

Con đường mới quy hoạch sẽ có 3,65 km đường xi măng, cộng thêm sàn xi măng cho một số nhà kho… tổng diện tích là hơn 10 nghìn mét vuông.

Có diện tích 5.600m2 là con đường chính từ chân núi lêи đỉиɦ núi, dày 15cm, chiều dài 1,6km…

4.500m2 là đường kéo dài từ vườn cây ăn quả lên đến đỉnh núi, cộng thêm nền xi măng của nhà kho, dày 12cm.

Diệp Mặc thấy đường xi măng làm dày 10cm thì mỏng quá.

Bằng cách này, toàn bộ con đường xi măng có thể được xây dựng với chi phí khoảng 600.000 nhân dân tệ.

Mức đầu tư cho kế hoạch trước đó của Diệp Nhiên và Diệp Mặc là quá lớn. Chỉ để xây dựng một con đường đã mất một triệu. Đồng thời, nếu làm đường xi măng lên trên đỉnh núi quy đổi sẽ thành mẫu đất là hơn 20 mẫu đường xi măng.

Tổng diện tích trên núi chỉ khoảng 220 mẫu đất Anh.

Phải mất 11 ngày mới thông nền đường.

Diệp Mặc do dự hồi lâu, cuối cùng quyết định mua hai chiếc máy xúc. Một máy loại nhỏ và một máy loại siêu nhỏ.

Diệp Mặc đã đọc về máy xúc siêu nhỏ trên mạng từ lâu và máy của hãng Kobuta được đánh giá cao nhất, đặc biệt là máy xúc siêu nhỏ được nhập khẩu nguyên bản.

Nhưng giá thành của nó không rẻ.

Ví dụ Kobuta U15 nặng 1,75 tấn có giá niêm yết khoảng 230.000 tệ (bao gồm cả phí vận chuyển).

Các sản phẩm sản xuất trong nước sẽ có giá rẻ hơn.

Diệp Mặc tìm kiếm rất nhiều thông tin trên mạng, cuối cùng mua được hai chiếc Kobuta U15, một chiếc KX155.

Hai máy U15 được nhập khẩu nguyên chiếc, giá 237.000 nhân dân tệ, có gầu và bảng ủi.

KX155 được sản xuất ở nội địa, nặng 5,2 tấn… có giá hơn 300.000 nhân dân tệ. Nó có 2 xô đào, 1 lớn và 1 nhỏ, ủi ván, kéo cây…

2 xô đào: xô nhỏ 0,2 mét khối, xô lớn 0,33 mét khối.

Xô nhỏ dùng để đào hố, xô lớn dùng để dọn đường, san lấp mặt bằng.

Sau khi đặt mua máy xuc, Diệp Mặc dẫn Diệp Nhiên đi học lái máy xúc và lấy chứng chỉ vận hành.

Máy xúc mini và máy xúc nhỏ vẫn rất phổ biến ở khu vực địa phương của họ. Đặc biệt là trong việc mở vườn cây ăn trái và làm đường.

Địa hình đồi núi và máy xúc nặng trên 20 tấn khiến việc di chuyển của máy xúc lớn trở nên bất tiện.

Vì vậy họ chỉ có thể sử dụng máy xúc siêu nhỏ hoặc nhỏ.

Diệp Mặc mua một lần hai chiếc máy xúc, anh sẽ giữ lại chiếc máy xúc mini để sử dụng trong vườn cây ăn quả của mình. Chiếc máy xúc nhỏ còn lại có thể lái ra ngoài để kiếm tiền. Điều quan trọng nhất là có thể sử dụng nó để làm việc trong vườn cây ăn quả khi có nhiều việc.

Một ngày thuê máy xúc của Lão Vương đển san bằng 200 mẫu đất tốn mất 2.000 nhân dân tệ… đó là một dự án lớn.

Chỉ có nền đường bằng phẳng, tổng diện tích hơn 10.000m2 sẽ mất 11 ngày và tiêu tốn hơn 20.000 nhân dân tệ.

Việc Diệp Mặc khai hoang, cộng với 30 mẫu đất dốc của Diệp Nhiên sẽ tiêu tốn hơn 120.000 nhân dân tệ.