Chương 20.2: Thay đổi ý định

Hà Ly là em họ của Hà Ngọc. Ở trường trung học, Diệp Mặc và những người khác học lớp 7, còn Hà Ly học lớp 5. Mặc dù họ không học cùng lớp nhưng thường chơi cùng nhau.

Hà Ly lúc đó rất béo, cao khoảng 1,6 mét và nặng ít nhất 150 cân. Nếu Hà Ly được xếp vào lớp của Diệp Mặc, Hà Ly chắc chắn sẽ là người béo nhất.

“Cậu thật sự là Hà Ly sao?” Diệp Mặc không thể tin được.

Hà Ly hiện tại có lẽ chỉ hơn 100 cân, dáng người gầy và gương mặt thon gọn, cô ấy đã thay đổi hoàn toàn và trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều. Tuy cô ấy không phải là một mỹ nhân quá xuất sắc nhưng cô ấy có ngoại hình trên mức trung bình và không hề xấu xí.

Và bây giờ Hà Ngọc và Trương Vĩ trở nên béo hơn với chiếc bụng bia lớn.

“Tôi không phải người nổi tiếng, ai muốn giả làm tôi chứ?” Hà Ly mỉm cười, cẩn thận nhìn Diệp Mặc: “Đã nhiều năm như vậy, vẻ ngoài của cậu vẫn không có gì thay đổi.”

“Càng ngày càng đẹp trai, càng tao nhã.” Diệp Mặc nói.

“Quả nhiên là có thay đổi, tôi nhớ trước kia cậu khá dè dặt, nhưng bây giờ… cậu trở nên không biết xấu hổ.” Hà Ly cười nói, kéo một người đàn ông cao lớn đến bên cạnh nói: “Để tôi giới thiệu với cậu, đây là chồng của tôi - Lý Quân Phong.”

“Xin chào…”

“Xin chào.”

Hà Ly tiếp tục: “Nhìn các anh em của cậu đi, ngoại hình của từng người một đều đã thay đổi.”

“Tôi không sao, ngoại hình của tôi không thay đổi nhiều.” Đường Tấn nói.

“Chân mày hơi cao.” Hà Ly cười lớn nói với Diệp Mặc: “Đã nhiều năm không gặp, cậu đang làm gì vậy? Anh họ tôi nói rằng đã nhiều năm cậu cũng không liên lạc với hắn. Chẳng nhẽ vì trở nên giàu có nên quên mất bạn bè của mình?”

“Lúc trước tôi làm việc ở Thâm Quyến, không có cách nào liên lạc với mọi người.”

“Tôi nghe nói rằng cậu chưa kết hôn.” Hà Ly nói: “Cậu không có bạn gái sao?”

Diệp Mặc nhún vai: “Duyên phận của tôi chưa tới. Còn tại sao bây giờ tôi như vậy sao? Trước đây tôi rất ít nói, nhưng bây giờ lại thành người nói nhiều.”

“Cậu có quay trở lại Thâm Quyến không?”

“Không đi nữa.” Diệp Mặc chỉ chỉ các đình cách đó không xa: “Đến đó ngồi nói chuyện.”

“Lại đây ngồi đi.” Hà Ly nói: “Cậu đang làm nghề gì vậy? Lương bao nhiêu một tháng?”

“Sao cậu lại hỏi những vấn đề này?” Diệp Mặc cau mày.

Khi bạn học cũ gặp nhau, việc nhắc đến công việc là tiền lương là điều nhạy cảm. Nếu thu nhập của bạn thấp thì bạn sẽ cảm thấy xấu hổ. Nếu bạn có thu nhập cao và sống một cuộc sống tốt đẹp thì những người khác sẽ ghen tị với bạn… Những chủ đề này, nếu có thể tránh được thì đó là tốt nhất.

Ngày nay, không ai sẽ phải chịu đói miễn là họ có thể chịu đựng gian khổ.

“Tôi muốn giới thiệu bạn gái cho cậu.” Hà Ly nói: “Cậu còn nhớ mối tình đầu của cậu hồi trung học không? Chu Nha, cô ấy cũng về Hoa Thành rồi, còn chưa kết hôn, để tôi giúp anh mai mối.”

“Cô ấy…” Diệp Mặc do dự: “Thôi quên đi.”

Diệp Mặc có mối tình đầu thời trung học, năm nhất trung học.

Chu Nha là bạn gái đầu tiên của Diệp Mặc, học cùng lớp với anh. Năm nhất trung học, cô ấy ngồi trước Diệp Mặc.

Lúc học trung học, Diệp Mặc cao hơn 1,7 mét một chút, Chu Nha cũng cao… Diệp Mặc ngồi ở hàng cuối cùng, cô ấy ngồi ở hàng thứ hai.

Trong trí nhớ của Diệp Mặc, Chu Nha cũng không phải quá xinh đẹp, nước da hơi đen, cao gầy. Cô ấy có tính cách vui vẻ và nói rất nhiều.

Có lẽ vù họ ngồi gần nhau nên Diệp Mặc ngày ngày quan sát cô. Một ngày nọ, Diệp Mặc cảm thấy Chu Nha càng ngày càng xinh đẹp, sau đó trong đầu anh tràn ngập hình bóng của Chu Nha. Anh lấy hết can đảm để đi tới tỏ tình với cô, và họ trở thành một đôi.

Chu Nha là bạn gái đầu tiên của Diệp Mặc, cô có một vị trí không thể thay thế được trong tâm trí anh.

Hai người ở bên nhau được khoảng hai tháng.

Lúc đó Diệp Mặc đang sống trong ký túc xá của trường và được nghỉ ba ngày mỗi tháng. Cuộc hẹn hò duy nhất của họ là cùng nhau đến công viên sau kỳ nghỉ. Tình cờ hai người họ lại gặp phải cô giáo chủ nhiệm.

Hơn mười năm trước suy nghĩ của mọi người chưa được mở rộng như bây giờ.

Diệp Mặc không biết việc yêu đương của học sinh trung học bây giờ có phổ biến không. Khi đó họ bị giáo viên biết được, liền dạy dỗ Chu Nha. Sau đó Chu Nha liền cùng Diệp Mặc chia tay.

Lúc đó Diệp Mặc rất tức giận, dù sao anh ấy cũng còn trẻ…

Diệp Mặc đẹp trai, lại học giỏi, có rất nhiều cô gái thích anh. Không lâu sau, có một cô gái tỏ tình với anh và anh đồng ý.

Diệp Mặc và Chu Nha ở bên nhau nhưng không nắm tay nhau.

Sau khi chia tay, họ thậm chí còn không nói một lời nào với nhau trong suốt những năm học còn lại.

Trong lòng Diệp Mặc chợt run lên khi nghe đến cái tên này, khiến nhiều ký ức trong quá khứ lại ùa về.