Diệp Nhiên mỉm cười và đưa cho cha mình một bì màu đỏ qua Wechat trị giá 50 nhân dân tệ kèm dòng chữ “chắc chắn”.Lâm Tiểu Mạn nghĩ đó là sự thật nên không đặt cược…
“Nhanh lên, tôi sắp bổ dưa rồi.” Cha Diệp cười thúc giục.
Tổng cộng có hơn hai mươi người đặt cược.
Nhiều nhất là năm mươi tệ, ít nhất năm tệ, chỉ để cho vui thôi.
Cha Diệp lấy con dao tự chế từ tay Diệp Mặc, cắt phần chính giữa.
Quả dưa hấu cực lớn nặng tới hơn 200 kg, vỏ dày bằng hai đót ngón tay.
Có một vòng người vây quanh bàn, tất cả đều nhìn chằm chằm vào quả dưa hấu.
“Không rỗng?”
“Không rỗng!” Có người hét lên và mọi người bắt đầu reo hò.
Sau khi cắt dưa hấu, cha Diệp cười lớn: “Ruột dưa chắc chắn rồi.”
Quả dưa hấu này bảo quản đã lâu, quả đã chín nhưng bên trong vãn còn cứng.
“Tôi đặt cược bên trong không rỗng.” Chú hai Diệp cười lớn nói: “Mau trả lại cho tôi một trăm tệ.”
“Tôi cũng đặt cược không rỗng.”
Trong hơn hai mươi người đặt cược, chỉ có bảy người đặt cược ruột không rỗng.
Cha Diệp đưa con dao bổ dưa hấu cho Diệp Mặc, ông dùng điện thoại di động đọc ghi chú trên những chiếc phong bì màu đỏ mọi người gửi tới, căn cứ vào kết quả và số tiền trả lại cho mọi người.
“Lão Quang, ông là một người không thành thật, chúng ta tới đây để giúp ông làm việc, ông cư nhiên lại kiếm tiền từ chúng ta.” Chú Lý cười tức giận nói.
“Tôi chỉ bảo ông đánh cược theo lòng mình thôi.” Cha Diệp cười lớn: “Ăn dưa hấu xong về nhà tắm rửa rồi đi tới biệt thự Phù Dung trong thị trấn để ăn trưa. Mười hai giờ trưa hãy tới, đừng tới muộn làm mọi người phải chờ ông.”
Diệp Mặc cắt dưa hấu.
Quả dưa hấu này rất to, hạt dưa được xếp thành hàng, mọi người chỉ cần bỏ hạt dưa ra và để lại phần thịt dưa cho mọi người.
Mỗi người một miếng lớn.
“Thử xem quả dưa hấu này có ngọt không?”
“Ngọt.” Chú Lý cắn một miếng rồi nói: “Diệp Mặc, con có muốn giữ lại những hạt dưa hấu này để gieo trồng không?”
“Có chứ.” Diệp Mặc gật đầu.
Diệp Nhiên và Lâm Tiểu Mạn cũng cầm dao để chia dưa hấu.
“Năm sau khi dưa hấu ra quả, con có thể cho chú San một ít cây giống được không? Chú sẽ dọn sạch vườn rau bên cạnh và trồng vài quả dưa hấu để ăn.” Chú Lý nói.
“Năm sau sau khi dưa hấu ghép xong, chú có thể tới lấy.” Diệp Mặc nói.
“Dưa hấu giống còn cần ghép sao?” Lý San - người chưa từng trồng dưa hấu bao giờ tò mò hỏi.
“Phải ghép, dùng bí ngô, bầu các loại làm gốc ghép.” Có người biết trồng dưa hấu nói.
Loại dưa hấu ngoại cỡ này ăn cực kỳ ngọt.
Độ ngọt cao hơn nhiều loại dưa hấu nhỏ nhưng để được lâu thì hàm lượng nước ít hơn khi mới hái.
Nói chung, dưa hấu càng lớn càng nhiều xơ. Nhưng chất xơ dưa hấu của Diệp Mặc trồng rất mỏng manh, gần như không có mấy.
Lúc trước Diệp Mặc còn tưởng rằng những quả dưa hấu này là gốc ghép làm từ bí đao hoặc bí ngô. Sau khi bán dưa hấu, Diệp Mặc hỏi ông chủ lúc đó bán dưa hấu giống cho mình thì mới biết tất cả những cây dưa này đều được ghép từ gốc bầu, dưa.
Chắc chắn không phải chỉ cần ghép cây thì sẽ cho quả lớn như vậy, vì Diệp Mặc còn dùng nước Linh Tuyền và hệ thống phun nước được xây dựng.
Chỉ khi được cung cấp đủ nước và được tưới thêm nước Linh Tuyền, những quả dưa hấu này mới có thể phát triển lớn như vậy.
Ăn xong dưa hấu, mọi người lần lượt rời đi.
Cha mẹ Diệp, Diệp Nhiên và những người khác quay lại tắm.
Diệp Mặc rửa sạch hạt dưa hấu, để ở nơi thoáng mát, sau đó anh trở về nhà, lái xe đến biệt thự Phù Dung trong trấn.
Cha Diệp đã đặt 8 bàn tiệc rồi.
Thật tuyệt vời khi có một số người từ làng Hoàng Thổ Pha chuyển vài đội sản xuất.
Như trước đây, khi có việc Diệp Mặc phải thuê người đến làm việc.
Hiện tại mọi người đều không bận lắm, nếu cần chỉ cần thông báo với mọi người tới giúp và mời cơm họ hai bữa.
Nhưng tất nhiên những người khác tới giúp anh y việc, sau này khi họ có việc gì thì anh cũng phải đến đó. Điều này được gọi là có đi có lại…
Không thể để những người khác làm việc cho mình và mình không thể giúp đỡ họ khi họ có việc phải làm. Điều này là không tốt.
Tổng diện tích của Cao Sơn Bình là 2.600 mẫu Anh, thực tế thì rộng hơn một chút.
Rừng dừa chiếm 1052 mẫu Anh.
Vườn Gia Bảo, 35 mẫu Anh.
Quả thần kỳ, 10 mẫu Anh.
Quả mâm xôi, 5 mẫu Anh.
Quả sữa dê, 3ha.
Ngoài ra còn có một số cây xoài, hai hồ chứa có diện tích khoảng 150 mẫu Anh và đường đi lại trong núi.
Diện tích đất còn lại chưa được khai hoang chỉ hơn 1.100 ha.
Hàng chục người trong tổ sản xuất đã đến giúp chặt cây bụi và các loại cây linh tinh, dọn sạch vô số cỏ dại, chỉ trong vài ngày mọi thứ đã được dọn sạch.
Những việc còn lại Diệp Mặc và gia đình sẽ tự mình làm, san bằng đất và đào ruộng bậc thang.
Cha Diệp, Diệp Nhiên, Lâm Tiểu Mạn đã lái máy xúc đến dọn dẹp hiện trường.
Diệp Mặc liên lạc với Cao Cẩm và chuẩn bị xây dựng hồ chứa nước.
“Cao tiên sinh, xin hãy giúp tôi tính toán xem việc xây dựng một hồ chứa nước lớn trên núi sẽ tốn bao nhiêu tiền.” Diệp Mặc dẫn Cao Cẩm lên núi Ngưu Bắc.
Núi Ngưu Bắc giống như lưng một con bò. Đây là đỉnh núi cao nhất ở Cao Sơn Bình, đỉnh núi dài hơn 300 mét và phần rộng nhất là 77 mét.
Có thể làm một bể chứa hình bầu dục dài hoặc chia làm một cái hồ lớn nhưng chi phí quá cao…
Diệp Mặc đã mua tất cả các ống nước, khớp nối… sẽ cần được sử dụng để tưới nhỏ giọt trong tương lai. Về phần khai hoang, người của tổ sản xuất sẽ đến giúp đỡ, họ cũng không tốn nhiều tiền.
Trong tay Diệp Mặc còn có 1,03 triệu nhân dân tệ.
Chỉ cần xây dựng xong hồ chứa trên đỉnh núi và trồng cây sầu riêng thì việc xây dựng toàn bộ Cao Sơn Bình sẽ hoàn thành.
“Ngân sách là bao nhiêu?” Cao Cẩm hỏi.
“Tám trăm nghìn tệ.” Diệp Mặc đành phải giữ lại trong tay một ít tiền.
Cai Cẩm và công ty của ông có kinh nghiệm xây dựng ở khu vực này, dưa trên ngân sách và tình hình thực tế của núi Ngưu Bắc, để chi phí xây dựng rẻ hơn họ đã xây dựng hai hồ chứa hình bầu dục.
Tổng dung tích chứa nước là 21.000 mét khối, tổng chi phí xây dựng là 930.000 nhân dân tệ.
Mặc dù vượt quá ngân sách nhưng vẫn có thể chấp nhận được.
Cha Diệp vẫn có thể hỗ trợ Diệp Mặc với hàng trăm nghìn.
Anh đã ký hợp đồng xây dựng hồ chứa nước với Cao Cẩm và việc xây dựng sữ bắt đầu trong vài ngày tới.
Ba chiếc máy xúc lớn 35 tấn tới và bắt đầu đào. Mặt dưới làm bê tông dày 8 cm.
Tường có ba bậc, mỗi bậc rộng 7 m. Bậc trên cùng chỉ cách mặt đấy 1,2 m.
Độ sâu của hồ chứa sâu nhất là 4,5 mét. Tường được gia cố bằng khung bê tông cốt thép dày 13 cm.
Tất cả mọi thứ được thiết kế để tạo điều kiện thuận lợi cho việc xây dựng và tiết kiệm chi phí.
Hai máy xúc có nhiệm vụ đào đất, một máy xúc có nhiệm vụ chuyển đất. Hơn mười ngày, cả hai ao đều được đào lên…
Ruộng bậc thang trong vườn cây ăn trái vẫn chưa làm xong nên thuê thêm ba máy xúc lớn để hỗ trợ đào. Đến cuối tháng 9, toàn bộ Cao Sơn Bình đã được đào xong.
Diệp Mặc trồng gần 100.000 câu sầu riêng, nhưng chỉ có chưa đến 10.000 cây sống sót.
Tỷ lệ sống của cây con trồng bằng phương pháp giâm cành rất thấp.
Sau khi tính toán, trên mỗi mẫu đất trồng 8 cây, tức là 1.130 mẫu, trên sườn núi và cạnh hồ chứa còn sót lại một số cây thừa, tổng số cây giống mới là 9.857.
Khi hồ chứa được làm xong và tất cả cây sầu riêng được trồng việc xây dựng toàn bộ Cao Sơn Bình sẽ hoàn thành.
Nếu Diệp Mặc kiếm được tiền trong tương lai, anh sẽ cải thiện nó.