Nghe vậy, nhất thời mọi người đều kinh ngạc một chút 《 Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm》, trong đó có một quy tắc chính là [mời bảo đảm bạn có thể biết được thời gian chính xác, nó có thể giúp bạn thanh tỉnh nhận thức.]
Chỉ là bởi vì mọi người đều là lần đầu tiên bị chọn vào trong quái đàm, trong lúc kinh hoàng cũng không có ai nhớ đến quy tắc này.
Bây giờ Vương Kiến Quốc nhắc đến, bọn họ mới đột nhiên nghĩ đến. Nếu như không phải lời của anh ấy, có lẽ lúc đầu bọn họ sẽ nghi ngờ thời gian, từ đó làm cho nhận thức bị lạc.
Rốt cuộc cảm nhận được lợi ích khi trong nhóm có người có kinh nghiệm, tất cả mọi người lại có thêm mấy phần tin tưởng với Vương Kiến Quốc. Ở trong mắt bọn họ, Vương Kiến Quốc là người có khả năng nhất mang bọn họ còn sống rời đi.
Thấy lời mình có được kết quả nhanh chóng, Vương Kiến Quốc hài lòng gật đầu một cái. Anh ấy hiểu rõ bên trong loại nơi tràn đầy nguy hiểm này, nếu như bên mình nội loạn, vậy tất nhiên sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Cho nên có một người nắm giữ quyền lãnh đạo tuyệt đối rất là quan trọng.
"Trong tin tức đã biết, siêu thị này có bảy khu vực: Bây giờ chúng ta đang ở khu tính tiền, khu đồ dùng hàng ngày, khu thực phẩm, khu quần áo, khu thủy sản, nhà vệ sinh và nhà kho. Theo quy tắc thì nhà kho là không phải nhân viên làm việc thì không thể vào đươc, tạm thời loại bỏ. Còn dư lại sáu nơi, vừa vặn sáu người chúng ta đi thăm dò một cái?" Vương Kiến Quốc hỏi.
"Không được." Hoàng Đào nhát gan nhất là người dẫn đầu hét lên phản đối, thấy tất cả mọi người đều nhìn về phía mình, mới yếu ớt nói: "Nếu đi một mình ở loại nơi này, lỡ xảy ra chuyện gì cũng không có người nào biết."
Cô ấy nói rất có đạo lý, cho dù Triệu Bằng chán ghét cô ấy cũng phải gật đầu một cái, gã cũng không muốn đi một mình. Ở nơi nguy hiểm này, theo đoàn là bản năng của loài người.
"Vậy thì hai người một tổ đi."
Nếu như mọi người đều kết nhóm đi, vậy hiệu suất thăm dò sẽ quá chậm. Ở trong quy tắc quái đàm này, thời gian trôi qua càng lâu, ô nhiễm của "nó" sẽ càng mạnh, cũng càng không dễ dàng rời đi.
Vì trưng cầu ý kiến quần chúng, Vương Kiến Quốc nhìn quy tắc một chút: “Sáu nơi này, mọi người cảm thấy chúng ta nên đi thăm dò cái nào trước."
Hai người một tổ, tổng cộng cũng chỉ có thể thăm dò được ba nơi.
"Khu thực phẩm khẳng định phải thăm dò." Bà bác Lý lập tức nói, bà ta tin dân lấy ăn làm trời, trước tiên phải xác nhận rõ ràng quy tắc ở khu thực phẩm.
Suy nghĩ một chút, Tô Dung cho ra hai mục loại bỏ: "Khu đồ dùng hằng ngay và nhà vệ sinh không cần đi, bởi vì cuối cùng chúng ta cũng phải đi đến khu đồ dùng hàng ngày và nhà vệ sinh."
Như vậy ba nơi cần thăm dò lần này lập tức xác định, khu thực phẩm, khu thủy sản và khu quần áo.
Tiếp theo là bước chia tổ, bà bác Lý dùng tốc độ vượt qua người già bình thường, là người đầu tiên chạy đến bên cạnh Vương Kiến Quốc: "Người lớn tuổi như tôi quả thật cần chăm sóc, Kiến Quốc, cậu giúp tôi một tay đi?”