Cô cầm di động nhìn thoáng qua, phát hiện là tin nhắn trong nhóm cấp ba của nguyên chủ. Bọn họ muốn nhân thời gian nghỉ hè để các bạn học tụ hội cùng nhau, đang dò hỏi người nào tham gia.
Suy nghĩ một chút, Tô Dung gõ chữ trả lời: “Tôi cũng tham gia.”
Giống như những suy nghĩ lúc trước của cô, cô cần hiểu biết hơn về nguyên chủ. Cũng cần để lại dấu vết về sự thay đổi của cô trong lòng những người bạn của nguyên chủ. Chỉ có như thế mới không còn nỗi lo về sau này, nhanh chóng đi về phía trước.
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Dung mặc quần jean và áo trắng tay ngắn đơn giản, sau đó lập tức đến quán ăn mà các bạn học đã hẹn trước. Bản thân cô chính là một cô nhi sống dựa vào sự trợ cấp của chính phủ, ăn mặc đơn giản một chút cũng không sao.
Trong ghế lô đã có không ít người, có khoảng bảy tám người, trên bàn cũng có đồ uống, thuốc lá, rượu và một ít hạt dưa.
“Tô Dung cậu đến rồi!” Một nữ sinh hơi béo ngồi trong bàn vẫy tay với cô.
Người này tên là Lý Thiến Nguyệt, chính là bạn cấp ba của nguyên chủ. Quan hệ cũng không thân thiết lắm, nhưng thật sự chính là người bạn thân nhất của nguyên chủ trong lớp học.
“Đã lâu không gặp.” Tô Dung vừa định đi qua, ánh mắt nhìn thoáng qua những người ngồi trên bàn, lại đột nhiên dừng một chút. Cô chớp mắt, yên lặng ngồi bên trái Lý Thiến Nguyệt.
Ở vị trí bên phải cách cô không xa, chính là người mà nguyên chủ không muốn nhìn thấy nhất—— Tạ Kha Kha
Thành tích của Tạ Kha Kha không tốt, nhưng trong nhà lại có tiền, đúng lúc hoàn toàn tương phản với Tô Dung. Sở dĩ Tô Dung tránh cậu ta còn không kịp là bởi vì khi còn học cấp ba cậu ta đã từng theo đuổi nguyên chủ.
Vấn đề là người như Tạ Kha Kha, đơn giản chính là một tên nhóc ấu trĩ, vì yêu sớm mà thôi. Cô không chán ghét, nhưng tuyệt đối cũng không phải là người thích hợp để yêu đương. Huống chi khi đó vẫn còn đi học, nên không có gì bất ngờ khi cậu ta bị nguyên chủ từ chối.
Lúc này Tạ Kha Kha đã trưởng thành hơn thời cấp ba không ít, vốn dĩ gương mặt giống như búp bê Tây Dương có chút trẻ con, lúc này vì có góc cạnh hơn nên nhìn khá nam tính đẹp trai. Một chùm tóc được nhuộm màu xanh lam nhạt, khiến diện mạo vốn dĩ ngoan ngoãn của cậu ta có thêm vài phần tà khí.
Không mở miệng nói chuyện, thật sự có chút mạnh mẽ.
Nghe thấy tiếng động, Tạ Kha Kha nhìn thoáng qua phía của Tô Dung. Sau đó lại làm ra vẻ ‘Tà mị’ nhếch khóe môi lên, quay đầu đi trò chuyện với người khác. Còn không quên cố ý lớn tiếng nói: “A? Hiện tại tôi vẫn chưa có bạn gái!”
Biểu cảm của Tô Dung lập tức chết lặng, thật rõ ràng tên nhóc này vẫn là tên khờ khạo như trong trí nhớ của nguyên chủ.
Lý Thiến Nguyệt không chú ý đến cơn sóng ngầm mãnh liệt trên bàn ăn, tò mò hỏi Tô Dung: “Nghe nói ở đại học Q, tân sinh viên còn chưa nhập học đã được giao bài tập rồi, có thật không?”
Lời này vừa dứt, sắc mặt Tô Dung lập tức suy sụp. Lý Thiến Nguyệt nói không sai, cô vẫn còn có bài tập, nguyên chủ vẫn chưa làm xong, cô còn phải bổ sung.