Sở dĩ đi đến tiệm net, chủ yếu là Lục Thần muốn tìm một chút, những chuyện xảy ra trên người mình hôm nay.
Bệnh nhức đầu nhiều năm của mình, cùng với hệ thống "màu sắc" rốt cuộc có quan hệ gì?
Mặc dù anh biết khả năng tìm ra được không lớn, nhưng vẫn muốn thử một chút.
Mở ra thanh tìm kiếm của Baidu.
Trên thanh tìm kiếm gõ vào các chữ mấu chốt "màu sắc", "màu sắc trên đầu".
Kết quả hiện ra, toàn bộ đều là tóc nhuộm, uốn tóc, thậm chí còn có quảng cáo trồng tóc.
Tiếp tục gõ "nhức đầu", "nhức đầu làm cho chướng ngại thị giác".
Kết quả hiện ra, đều là tin tức liên quan đến đau nửa đầu.
Chẳng qua...
Trong đó có một mục làm cho Lục Thần chú ý --- bệnh tâm thần có liên quan đến nhức đầu làm chướng ngại thị giác.
Bệnh tâm thần?
Má nó!
Lục Thần khịt mũi coi thường, tại sao mình có thể bị bệnh tâm thần?!
Nhưng, tin cuối cùng, liệt kê ra bốn bảng tự trắc nghiệm chẩn đoán bệnh tâm thần.
Theo thứ tự là bảng trắc nghiệm bệnh trạng hạng mục 90 (SCL-90), trắc nghiệm bệnh tâm thần giản lược (BPRS), trắc nghiệm biến thành ngu ngốc (BSSD), trắc nghiệm tỷ lệ ngu ngốc thiếu chức năng xã hội (SDSS).
Ừm, chỉ, chỉ xem một chút thôi.
Lục Thần do dự một chút, quỷ thần xui khiến nhấn vào.
Mười phút sau.
Anh làm xong tất cả bảng trắc nghiệm chẩn đoán của bệnh tâm thần, kết quả đưa ra cũng là bình thường!
"Hô!" Lục Thần hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Mình không có bị bệnh tâm thần!
Quá tốt.
Chu Vĩ vừa chơi trò chơi, còn có thời gian liếc Lục Thần bên này một chút.
"Thần Nhi, gần đây cậu đang nghiên cứu về bệnh tâm thần? Tôi nhớ chuyên ngành mà cậu báo thi là nội khoa tim mạch học mà, bệnh tâm thần này cùng với chuyên ngành sau này của cậu thật không có quan hệ."
Lục Thần ho khan một tiếng, nhanh chóng tắt trang mạng.
"Tôi chỉ tùy tiện xem một chút mà thôi."
"Oh."
Chu Vĩ trả lời một câu, sau đó giống như nhớ ra chuyện thú vị gì đó, quay đầu nói với Lục Thần.
"Thần Nhi, cậu có biết tiệm nét này có một nhân vật truyền kỳ không?"
"Nhân vật truyền kỳ của tiệm net? Chơi game rất lợi hại?" Lục Thần nói.
"Hì hì, người này không chỉ là chơi game lợi hại."
Một khi nói mấy chuyện bát quái này, Chu Vĩ rất có tinh thần.
"Vị truyền kỳ này còn là sinh viên trường chúng ta, nghe nói sau khi người này tốt nghiệp đại học, vẫn luôn ở bên trong tiệm nét Hưng Hân."
"Ở? Ở chỗ này?" Lục Thần kinh ngạc nói.
"Đúng, cậu không nghe lầm. Chính là ở lại tiệm nét! Người này còn có một chỗ ngồi riêng, ban ngày ngủ, buổi tối thì chơi game."
"Tôi nghe nói, vào mùa đông mỗi tháng người này chỉ tắm một lần, mùa hè một tuần tắm một lần. Tiền sinh hoạt ngày thường đều là kiếm trong game."
"Người này tên là Viên Hạo, đã ở tiệm net này hai năm, còn bị các đài truyền hình lớn của Giang thành phỏng vấn."
Sau khi nói xong, Chu Vĩ đứng lên, chỉ vào một góc Đông Nam của tiệm net.
"Thần Nhi, cậu nhìn đi, bây giờ người này đang ngủ trước máy vi tính kìa."
Lục Thần nhìn theo hướng chỉ của Chu Vĩ.
Quả nhiên, ở trong một góc u ám, có một cái đầu tóc lộn xộn đang nằm trước máy vi tính.
Trong lúc bất chợt, con ngươi của Lục Thần hơi trợn tròn.
Màu đỏ!
Màu sắc trên đỉnh đầu của người này, là màu anh chưa từng thấy được!
Là màu đỏ như máu!