Chương 8: Trở về (Thượng)

Tới lúc trở về một chuyến rồi!

Hề Dạ nhìn đám người đang bận rộn bên ngoài căn cứ trong lòng thầm nghĩ, nói.

Căn cứ theo gợi ý của trí năng, bên ngoài có hơn năm trăm nghìn người đang xếp hàng, mà con dân ký hợp đồng bên trong căn cứ cũng có hơn sáu nghìn người, tải trọng của căn cứ hiện này đã gần đến cực hạn rồi.

Kho dinh dưỡng trong căn cứ từ tuần trước đã phải xếp hàng để dùng rồi, quặng mà người khổng lồ xanh đào dần dần không đủ dùng nữa, Hỏa Nghị khoáng vốn là một loại khoáng thạch năng lượng cao, phải dùng loại cuốc đặc biệt mới đào được, hơn nữa quá trình đào khoáng sẽ tạo thành tổn hại nhất định cho cuốc đào khoáng, vậy nên khi lượng tồn khoáng thạch tăng lên, đồng thời cuốc khai thác cũng tiêu hao rất nhiều.

Còn có chỗ nghỉ ngơi nữa, mặc dù người chơi có thể offline, nhưng sau khi offline thể xác của bọn họ sẽ không biến mất, sẽ chất đống trong căn cứ, mới đầu người ít bên trong căn cứ có thể chống đỡ được, nhưng sau này người càng lúc càng nhiều, tất nhiên trong căn cứ cũng không để được nữa.

Người khổng lồ xanh còn ổn, địa điểm offline phần lớn đều chuyển tới bên trong công xưởng, cho dù không để được nữa, người chơi bên trong cũng có thể để ở bên bên ngoài công xưởng, dù sao thứ đồ chơi đó da dày thịt béo lại phơi không chết, nhưng hai chủng tộc khác lại không được.

Người phát hành không cần nói, không có đồ không gian đặc biệt, khi ra ngoài sẽ vì trọng lực quá nhẹ mà nổ thành thịt nát, tinh linh cũng không thể vứt ở bên ngoài dẫn tới mấy ngày nay thường nhìn thấy trong căn cứ cầu tinh linh đầy đất, khiến cho hắn bây giờ muốn đi trong căn cứ cũng phải cẩn thận, sợ rằng không để ý sẽ đạp chết vài con…

Vậy nên vấn đề chỗ ở cũng là vô cùng khẩn cấp!

Sau đó còn có những vấn đề thượng vàng hạ cám, ví dụ như hạt giống cây nông ngiệp thí điểm thành công cần có diện tích đất lớn để trồng và phải đi mua phân bón đặc biệt, giống loài tiêu bản sinh vật thí điểm thành công cũng phải tăng lên, sau đó sân năng lượng cũng phải mua một cái, một vài máy sinh sản sinh vật cơ bản cũng phải đi mua.

Còn tiếp nữa là….rời khỏi nhà mười nghìn năm rồi, cũng đã đến lúc trở về một chuyến.

Phải mang thêm hai tay sai đắc lực và lượng lớn dung tinh Hỏa Nghị khoáng trở về, mua nhiều đồ như vậy chắc chắn phải tiêu tiền, nhưng mà chắc chắn hắn không có tiền, hai ông cụ trong gia tộc đoán chừng cũng thoái vị rồi, muốn lấy chút tiền từ gia tộc đoán chừng là điều không thể, con đường còn lại duy nhất chỉ có vay thôi.

Nhưng vay phải có đủ đồ thế chấp, trong các ngân hàng lớn của liên bang, lãnh chúa tinh tế có con đường vay ưu tiên, không chỉ lãi thấp, tiền về cũng rất nhanh, nhưng tiền đề là anh không thể tay không bắt sói, đầu tiên anh phải chứng minh cho ngân hàng rằng anh sẽ không trở thành một khoản nợ xấu!

Vậy nên hắn phải đêm một vài tư sản có thể chứng minh tiềm lực của hắn, một người khổng lồ xanh phẩm chất cao và Hỏa Nghị khoáng tinh, cộng thêm một sinh mệnh thế chất tinh cầu cấp tám, chắc có thể vay được một khoản không nhỏ.

Sau khi quyết định xong lãnh chúa Hề Dạ trở về căn cứ, chỉ vào mấy tay sai, chọn đối tượng xếp trong top ba bảng xếp hạng vinh dự, lần lượt là tích điểm hạng nhất 【 Vũ Nữ Vô Qua 】, tích điểm hạng hai【Can Vương Chi Vương】, tích điểm hạng ba【 Tiểu Tiên Nữ Đới Cước Khí】, nhưng sau đó suy nghĩ chỉ đem theo người khổng lồ xanh và nhà phát triển, sau này đám người chơi tinh linh đó có thể sẽ lại làm loạn, cuối cùng lại đưa theo tinh linh tích điểm hạng nhất:【 Tổ Tiên Lư Bản Vĩ Ta Không Hack 】.

Mấy người vừa nghe thấy lãnh chúa muốn đưa bọn họ tới đại liên bang, lập tức lộ ra vẻ kích động, thầm nói: cuối cùng cũng có thể gặp được bối cảnh lớn sau lưng trò chơi này rồi ư?

Biểu tình trên mặt những người xung quanh căm tức, hâm mộ, đố kỵ.

“Đây là cái gì? Nhiệm vụ ẩn hả?”

“Đệt, quả nhiên tích điểm cao có lợi, aiz, tại sao tên họ Lư đó cũng được đi? Điểm tích của anh ta còn không cao bằng một nửa ông đây.”

“Đoán chừng là suy nghĩ cho người chơi tinh linh đó, aiz, sớm biết sức cạnh tranh của người chơi tinh linh nhỏ như vậy tôi đã chọn huyết thống người khổng lồ ngốc này rồi, một ngày mệt muốn chết, còn bị một Can Đế không muốn sống chèn ép.”

“Ấy? Lúc cậu ăn tinh linh khô có nói như vậy đâu…”

“Vậy nên nói trò chơi này không thể nạp tiền quả thực là một sự thất bại, ông tây đường đường là phú cửu đại, vậy mà phải đào khoáng tích điểm cùng đám người các người? ĐIều này sao khiến tôi làm màu vui vẻ được?”

“Đúng vậy, game rác rưởi, cả ngày chỉ biết đào khoáng, là minh tinh chơi không vui hay là tôi vung tiền không đủ sảng khoái? Chạy con mẹ nó tới trò chơi này làm khổ công? Đợi lát nữa ông đây sẽ gỡ trò chơi hố người này!”

Người xung quanh lại bày ra vẻ mặt xem thường nhìn hai người này, hai kẻ tên Chàng Trai Phú N Đại này đã kêu gào gỡ game nửa tháng rồi, nhưng mỗi lần đào khoáng lại chăm chỉ hơn ai hết.

Thực ra mọi người đều có thể hiểu, từ sau khi thời đại trí tuệ nhân tạo bắt đầu, thể chất bình quân của nhân loại đang nhanh chóng lao dốc, hơn chín mươi phần trăm người trẻ tuổi đều ở trong tình trạng sức khỏe không tốt lắm, khó có được trò chơi có độ thể cảm chân thực như vậy, ở trong game này bản thân có khí lực mạnh mẽ, sức lực dùng không hết, loại cảm giác này thật sự không thể so với thân thể thận suy kiệt trong hiện thực.

Có lúc thậm chí bọn họ đều nghĩ, nếu thế giới này là thật thì tốt….

-------------------------------------------

Tất nhiên Hề Dạ không thể hiểu được suy nghĩ của người chơi, lúc này trong đầu anh ta toàn là suy nghĩ về việc trở về quê.

Nếu về nhà tất nhiên không thể bay về, trời mới biết nơi này cách liên bang xa thế nào, nếu không phải có lỗ sâu, nói không chừng ban đầu bay trăm nghìn năm cũng chưa chắc đã bay tới nơi này.

Nếu đã không bay về được, vậy tất nhiên chỉ có thể truyền tống về thôi!

Mỗi một học sinh tốt nghiệp học viên tốt đội Thiên Thần đều được tặng một thiết bị truyền tống, tọa độ trở về thiết lập ở bộ phận tiếp đãi của trường học, năng lượng truyền tống là miễn phí, hơn nữa học sinh truyền tống trở về sẽ được tiếp đón nhiệt tình.

Lúc bọn họ còn ở trường học thường nhìn thấy thầy giáo kéo các sư huynh sư tỷ từ trong của truyền tống đó tới chia sẻ trải nghiệm của bọn họ cho mọi người, để cho mỗi một người cảm thấy học phí đắt đỏ, bài vở gian khổ lần nữa xốc lại tinh thần bước tiếp.

Về phần tại sao lại hào phóng như vậy, Hề Dạ cũng là sau khi bắt đầu phiêu bạt mới hiểu, bởi vì hễ là còn có mặt truyền tống trở về, đều là người có triển vọng tương lai có thể góp một viên gạch cho nhà trường!

Nghĩ xem lúc bạn truyền tống trở về, đối mặt với sự nhiệt tình của thầy cô còn có đám học đệ học muôi mặt đầy kỳ vọng, bạn không biết xấu hổ mà nói mình ở bên ngoài phiêu bạt không có thành tựu gì chuẩn bị về nhà ăn bám ư?

Có thể những chuyên ngành khác có thể nghèo túng, có thể mặt dày về nhà ăn bám, nhưng học viên tộc Thiên Thần không thể như vậy!

Từ lúc trường học tộc Thiên Thần mở cửa tới nay, trải qua vô số kỷ nguyên, xuất hiện không phải bá chủ một phương, thì chính là truyền kì của vì sao nào đó ảnh hưởng tới một thời đại, tới hôm nay, lãnh thổ của tộc Thiên Thần trải rộng khắp vũ trụ, gần như không có chủng tộc nào có thể có không gian vùng vẫy, dẫn tới cuối cùng liên bang gần như đều mặc nhận rằng chỉ có tộc Thiên Thần mới có suy nghĩ trở thành lãnh chúa.

Giờ đây ở liên bang, trừ mấy tồn tại cực kỳ cổ xưa ra, tất cả lãnh chúa của tinh tế đều là thiên tộc!

Dưới loại hoàn cảnh này đã dẫn tới học sinh tộc Thiên Thần tốt nghiệp xong chỉ có thể làm vua, không có khả năng làm trâu làm ngựa cho người khác, gần như trong quan niệm của người đời, thiên tộc chính là ông chủ, chính là vua một cõi, là một nhóm người đỉnh cấp nhất vũ trụ này, vậy nên vô số gia tộc táng gia bại sản cũng muốn đưa con mình tới học viên Thiên Thần, chính là hy vọng nhà mình cũng có thể làm hoàng thân quốc thích!

Ngay cả không kiêng nể gì đi làm thêm cũng không được, còn muốn về nhà ăn bám? Sợ rằng sẽ bị nước miếng dìm chết!

Hề Dạ cũng là sau khi tốt nghiệp xong mới biết tộc này không vẻ vang như vẻ bề ngoài….ít nhất không phải tất cả mọi người đều vẻ vang như vậy, một đám bọn họ ở trong đội Thiên Thần, trừ mấy nhà gia sản hậu hĩnh, phần lớn đều giống bản thân trước đó, vẫn còn đang bay trong vũ trụ.

Học sinh chưa lập được thành tựu tuyệt đối sẽ không mặt dày truyền tống trở về, một khi quyết định du hành giữa tinh tế bày ra trước mặt bọn họ thì chỉ có hai con đường!

Hoặc là áo gấm về làng, hoặc là chết nơi tha hương dị quốc…