Chương 22: Lo Lắng Cho Mẹ!

"Bảo Bảo, câu Trương tổng dùng quỷ kế là con học từ ai vậy " Việt Tần hơi nghi hoặc một chút hỏi.

Khang tổng lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác của mấy cấp dưới khi bị cậu gọi vào phòng làm việc, nổi lo lắng bất an không biết phải trả lời thế nào.

Trong đầu của cậu lập tức nhớ lại ngày hôm qua nhìn thấy mấy scandal lá cải kia, danh tiếng Trương tổng tốt đến kinh người, luôn cùng vợ đi dạo phố, cho vợ cổ phần của công ty, xưa nay đều không bao giờ đáp lại oanh oanh yến yến trong công ty.

Nhưng tên đàn ông cũng có mấy scandal cùng loại, tất cả đều giống nhau, có người tung tin Trương Khải quấy rối tìиɧ ɖu͙© mình nhưng đều chỉ là nói miệng không có bất kỳ bằng chứng nào, không chỉ có như vậy, bên phía Trương tổng còn lấy ra lịch sử trò chuyện của mình và đối phương, bên trong lịch sử trò chuyện, lời lẽ Trương tổng nói chuyện với đối phương đều có gai, đồng thời tuyên bố nói rõ lần nữa giúp đối phương đều là vì vợ của mình mà thôi.

Mỗi lần có tin tức như vậy tuôn ra, đều có thể tăng nhiệt độ mới cho công ty Trương tổng, ở trong lòng những người khác, anh ta có thể nói là người đàn ông tốt quốc dân.

Hơn nữa, theo tiết lộ những người phụ nữ này đều là những người phụ nữ hiền lành và đức hạnh đã lấy chồng, rất rõ ràng, Trương tổng luôn hướng về kiểu phụ nữ này, điều này cũng nhất trí với kiểu phụ nữ mà bà Trương nỗ lực muốn biến thành.

Có điều rất thú vị là thái độ bà Trương, mỗi lần chị đều tin tưởng chồng mình, một lần hai lần còn có thể, số lần có thêm làm cho người ta cảm giác quả thực như là mất trí vậy.

Ấn tượng của Khang tổng liên quan với người phụ nữ này cũng không tốt lắm.

Khang tổng xem như là người có kinh nghiệm, cậu liếc mắt là đã nhìn ra Trương tổng có hứng thú với mẹ hời của cậu, hơn nữa khi đối phương nói chuyện, những lời hạ thấp kia, còn hết sức kéo dài khoảng cách, kết hợp với những người phụ nữ ở trong tin tức.

Tất cả đều cạm bẫy, hơn nữa còn là cạm bẫy cực kỳ ác độc.

Không thể bảo người đàn ông này là không độc, anh ta chắc chắn sẽ không chia tay với vợ ban đầu, dù sao anh ta còn muốn đắp nặn hình tượng người đàn ông tốt lên trên người mình.

Khang tổng đại khái tính toán một chút, cứ như vậy, những người phụ nữ kia thật sự bị thiệt thòi, cũng có phần lớn chưa tính đến, dù sao không chứng cớ gì, coi như là thật sự được tuôn ra cũng vô dụng, chỉ là cho Trương Khải một cơ hội hâm nóng nhiệt độ cả thôi.

Khang tổng vẫn luôn cảm giác mình rất tồi rồi, nhưng cậu tồi rõ ràng, cậu chưa từng có che giấu mình cũng sẽ không theo một người lâu dài, sẽ không kết hôn, chỉ thích đồ mới mẻ kí©h thí©ɧ.

Mỗi một bạn gái của cậu đều mang đến mới mẻ kí©h thí©ɧ và được cảm nhận một chút cuộc sống nhà tư bản, mọi người cũng là sớm tụ sớm tan.

"Bảo Bảo, con đang suy nghĩ gì mà vẻ mặt của con thay đổi thật sự rất phong phú như thế."

Khang tổng phục hồi tinh thần lại thì nhìn thấy ba to con lại lấy ra điện thoại di động quay lại vẻ mặt của cậu.

Khang tổng tâm nói, không sao cả, ngược lại sau này mình sẽ trở lại bên trong thân thể mình, đến lúc đó những lịch sử đen tối này sẽ để cho bé Khang Khang thật sự đối mặt vậy.

Mà hiện tại, cậu nhìn về phía ba to con cùng với bề ngoài hiền lành lại nhẹ nhàng bao nhiêu, trên thực tế mẹ hời lại cuồng bạo lực bấy nhiêu.

Khang tổng hiện tại giả đứa nhỏ càng ngày càng thuần thục, nghiêm mặt, nói "Con đã không phải bạn nhỏ nữa, con cũng có việc riêng tư, không thể cái gì cũng nói với ba hết."

Quả nhiên ba to con không xoắn xuýt vấn đề này, trái lại vui cười hớn hở cười nói "Được rồi, con đã không phải trẻ con, ba tôn trọng việc riêng tư của con."

Thật sự hai vợ chồng không tiếp tục hỏi nữa.

Khang tổng ý thức được lúc bình thường, người bình thường đối với tính cách con mình có thay đổi lớn thì sẽ không cảm thấy là linh hồn thay đổi, bởi vì đứa trẻ vốn là sẽ thay đổi mỗi ngày.

Khang tổng không thể tránh khỏi nghĩ đến một cái vấn đề vẫn luôn lảng tránh.

Hiện tại cậu ở trong thân thể con trai của Việt Tần, con trai của Việt Tần hiện tại đang ở nơi nào? Cậu nhất định là phải về bên trong thân thể mình, Khang tổng không định từ nhân viên rồi từ từ thăng cấp lên nhà tư bản, cũng không định sống trong tuổi thơ quan trọng của người khác.

Vì thế, cậu có phải nghĩ cách tìm Khang Việt thật sự.

Cậu có một chút ấn tượng với đứa trẻ này, lúc đó là liên hoan công ty, cậu uống say, chỉ nhớ rõ có bạn nhỏ ở trong l*иg ngực ba của mình.

Cụ thể cậu không nhớ rõ lắm, hình như đối phương thật sự đã nói gì đó.

Bởi vấn đề này, một nhà ba người khi về nhà, Khang tổng im lặng không ít.

Khang tổng đi xuống lầu dưới thì nghe một âm thanh lanh lảnh của đứa trẻ ‘’Con biết nói, con biết nói...."

Cũng không biết là bạn nhỏ nhà ai, hình như mới vừa biết nói, giọng điệu vui vẻ.

Khang tổng thở dài một hơi, đây mới thực sự là dáng vẻ bạn nhỏ nên có, vì một chút việc nhỏ cũng vui như vậy, cậu đã sớm không có tâm thái như vậy.

Trong mấy ngày kế tiếp, hai vợ chồng trẻ đều chuẩn bị cho buổi biểu diễn từ thiện.

"Mẹ phải đi luyện đàn." Khang tổng đeo trên lưng cái cặp nhỏ chuẩn bị cùng Hạ Sanh ra ngoài, kết quả là bị người từ phía sau ôm lên.

"Hôm nay mẹ không phải đi dạy những bạn nhỏ khác, mà là đến nhà dì Đàm luyện đàn."

Bà Trương họ Đàm.

Khang tổng chính là biết chuyện này, cho nên mới muốn cùng đi, bình thường nếu như cậu có thể lựa chọn, xưa nay không đi theo mẹ hời.

"Lúc mẹ luyện đàn cần phải hết sức tập trung, con ở nhà cùng ba có được không" Ba to con dịu dàng dỗ.

Khang tổng nghĩa chính ngôn từ nói, "Không được."

Cậu nhất định phải đi, bởi vì cần dùng nhà tư bản đánh bại nhà tư bản đó.

Hạ Sanh lần đầu tiên nhìn thấy con trai dính mình như vậy, có chút không yên lòng "Hay là cứ để nó đi với em. "

"Không sao." Việt Tần nói. "Nhóc nam tử hán phải từ từ hiểu thế giới này, không phải tất cả mọi chuyện đều phải làm theo ý của nó."

Khang tổng "…." Thỉnh thoảng cảm thấy ba to con này thật sự như ba ruột cậu vậy.

Khang tổng bị ba giả mình giơ tay lên "Tạm biệt mẹ đi nào."

Hạ Sanh cảm thấy cũng lý lẽ này đúng, đúng thực phải để đứa trẻ từ từ hiểu thế giới này không phải tất cả mọi chuyện đều phải theo ý của nó.

Trước đó bác sĩ tâm lý có nói con trai của cô có chút tâm lý tự ái toàn năng.

Hạ Sanh sờ sờ đầu con trai "Chiều mẹ sẽ về, ở nhà phải nghe lời ba đấy."

Khang tổng vừa nhìn liền tình thế không thể cứu vãn, hai vợ chồng căn bản là sẽ không để cho cậu đi theo.

Việt Tần ôm con trai ngồi trên ghế nhi đồng, mở miệng nói:’’Con trai ngoan, xem cái này là cái gì nè."

Khang tổng ngẩng đầu lên, ba to con lấy một miếng bò bít tết đông lạnh từ trong tủ lạnh ra.

Khang tổng sửng sốt một chút, phục rồi cậu thật sự phục rồi

Hai vợ chồng này trông thì nghèo thật, nhưng mà đồ bọn họ ăn thực sự toàn là cực kỳ tốt.

Chẳng trách này hai vợ chồng mỗi ngày đều rất vui vẻ, đại khái cũng là bởi vì ăn ngon cả.

"Hôm nay ba làm cho hai mẹ con món ăn kiểu tây, bò bít tết nướng."

Việt Tần cho con trai của mình xem một miếng bít tết lớn xong thì buộc tạp dề lên, bắt đầu xử lý bò bít tết.

Khang tổng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, cậu đã lâu chưa được ăn bò bít tết rồi.

Bò bít tết còn là tài nấu ăn của ba to con sẽ cho ra một kết quả như thế nào đây.

Nhưng mà, Khang tổng lắc lắc đầu, nói: "Ba, ba, con muốn tìm mẹ."

"Mẹ đi luyện piano, buổi chiều sẽ về, xem ba con làm bò bít tết đi, có được không nào? "

"Không được, con muốn đến xem mẹ luyện đàn."

Một câu nói này Khang tổng lăn qua lộn lại nói lại, ngược lại cậu hiện tại là một đứa trẻ.

Ba to con cũng không tức giận, cúi đầu nghiêm túc xử lý nguyên liệu nấu ăn, thỉnh thoảng còn ngâm nga hát hai câu.

"Tôi có một bạn nhỏ, bạn ấy đang nổi nóng, nhưng xưa nay tôi cũng không để ý tới....."

Khang tổng liền nhìn một mét chín mấy, thể trọng có thể đến 170kg một cái, dùng âm thanh trầm thấp, cất giọng ngâm nga giai điệu nhạc thiếu nhi, đừng tưởng rằng cậu không có nghe được đây là nhạc thiếu nhi bài ‘tôi có một con lừa nhỏ’.

Khang tổng đều cũng đại khái hiểu, to con này không phải quản gia cậu, cũng không phải người hầu nhà cậu, không thể nghe cậu.

Khang tổng thở dài một hơi, cúi đầu, tựa như quả cà rủ xuống vì lạnh.

Việt Tần quay đầu lại thì nhìn thấy dáng dấp tội nghiệp của con trai.

To con không nhẫn tâm hát nữa, ngồi xổm xuống, nhìn con trai:"Hôm nay sao lại muốn đi cùng với mẹ như thế?"

Khang tổng là một cao thủ đàm phán, vừa nhìn tư thế này, trong nháy mắt cảm thấy có hi vọng nên liền đáng thương lắp bắp nói "Trương tổng là người xấu."

Cậu trề miệng, một đôi mắt to trong veo như nước, tội nghiệp mà nhìn ba to con của mình "Mẹ đến nhà ông ta luyện đàn, con muốn bảo vệ mẹ."

Trong đôi mắt to long lanh ánh nước của đứa nhỏ tràn đầy cầu xin, trong giọng nói đều là lo lắng cho mẹ.

Việt Tần vừa nghe lời này, tâm cũng gần như sắp thay dổi, Việt Tần biết vì sao con trai lại cảm thấy Trương tổng là người xấu, vợ nói với anh về chuyện Trương tổng nói với đứa nhỏ con trai quá nhút nhát là không tốt đâu.

"Chú Trương không phải người xấu." Việt Tần sờ sờ tóc mềm mại của con trai, an ủi "Lúc trước chú Trương không nên nói chuyện con nhút nhát, nhưng ông ấy cũng không phải người xấu."

Việt Tần trong nháy mắt chứng kiến, con trai của chính mình từ đứa nhỏ tội nghiệp mềm yếu đã biến thành bị trai đẹp khinh thường như trước đây.

Khang tổng suy nghĩ một chút, không đúng không đúng, không thể đối nghịch, cậu nên dùng lại đôi mắt to tội nghiệp mà nhìn ba to con của mình mới đúng.

"Con là trẻ con, tâm hồn của con thuần khiết, trẻ con nhìn người là tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, trẻ con nói ai là người xấu thì người đó chính là người xấu." Khang tổng lập tức lôi ra chân lý bất biến thiên cổ.

Việt Tần vui vẻ "Con học loại ngụy biện này ở đâu thế? "

Khang tổng cây ngay không sợ chết đứng, trên mặt đứa trẻ cực kỳ buồn: "Hiện tại tim con đập rất nhanh, trong lòng có một loại linh cảm không lành, tim con cũng muốn đau thắt lại luôn rồi."

"Nếu mẹ đến trung tâm nghệ thuật để làm thì con mặc kệ, nhưng con không muốn mẹ đến nhà người xấu kia."

Việt Tần thở dài một hơi, nói là nói. Muốn cho con trai ý thức được thế giới này thì không thể toàn nghe nó.

Vấn đề hiện tại này có chút phức tạp, con trai anh mới 4 tuổi, cũng không thể nói dối đâu.

Việt Tần mở tạp dề màu đen ra, ôm con trai lên "Được rồi, thấy con quan tâm mẹ con như thế, ba dẫn con đi tìm mẹ."

Khang tổng lập tức liếc mắt nhìn bò bít tết "Còn bít tết này? "

" Trước tiên để bò bít tết ở trong nhà ướp muối trước, một lúc chúng ta trở về thì chế biến tiếp."

"Con đang lo lắng mẹ, lo lắng đến tim đau thắt, vậy mà còn nhớ bò bít tết à?" Việt Tần không nhịn được móc con trai của mình.

Khang tổng yên lặng mà liếc ba to con của mình một cái.

Việt Tần phục rồi, con trai tội nghiệp của anh mới vừa nãy đi đâu mất rồi.