Chương 17

Dù đây là một bài đồng dao thiếu nhi nhưng khiến các người chơi khi nghe thấy đều nổi cả da gà.

Giang Tiểu Li xoa xoa cánh tay, nơi buồng tim hơi giật giật, dường như Lê Hồng Anh đang cho thấy sự hiện diện của cô. Không đau lắm, nhưng lại khiến Giang Tiểu Ly bình tĩnh lại một chút. Đi ngang qua lớp học, bọn họ không nhịn được mà nhìn vào bên trong, từng hàng bánh bao trắng đang ngoan ngoãn ngồi trên những chiếc ghế đẩu hình khối bảy màu, lắc lắc đầu nhỏ đồng thanh hát bài này, nhìn qua vô cùng ngoan ngoãn, hoàn toàn không có gì kỳ lạ.

"Những gian phòng này đều là phòng chơi, có đủ loại đồ chơi cùng khối xếp hình, các người muốn chơi cũng có thể tới nơi này chơi." Vương lão sư giới thiệu giọng điệu không chút phập phồng nào, giống như người máy vậy. Hắn nói xong liền dừng bước chân, "Trên lầu đều là phòng bọn nhỏ ngủ, bên cạnh phòng ngủ thì có phòng giải khát và phòng làm việc, thầy cô có thể tới đó nghỉ ngơi, nhưng nơi để thầy cô ở là tòa nhà cách vách, có hơi cũ, một lầu, có phòng tắm riêng có nước nóng.

Bọn trẻ đều đang trong phòng chơi ngoan ngoãn xếp khối hình, tựa hồ không có dị trạng gì. Phó bản này kéo dài trong hai tuần, ngay cả khi NPC bên trong là ma thì cũng sẽ không vào ngày đầu tiên liền ooc*.

OOC: out of character, thoát vai, mất thiết lập nhân vật.

Đi dạo một vòng quanh trường mẫu giáo, Giang Tiểu Li vừa đi vừa lục lọi tên người, móc ra hai trăm đồng. Thấy nàng lấy tiền ra, những người chơi khác cũng xoa xoa trên người mình, phát hiện mỗi người đều có khoảng hơn một hai trăm đồng.

Nơi này có cửa hàng tiện lợi.

Mấy người chơi thương lượng một hồi, Thượng Trì đi vào mua hai chai nước đi ra. Bên trên ngày tháng viết ngày 22 tháng 11 năm 2017. "Hầu như tất cả vật bán bên trong đều là khoảng thời gian này."

Người chơi không có điện thoại di động, cũng không kiếm thấy lịch ở đâu cả. Bọn họ nghĩ nghĩ, định khi gặp lại thầy liền thuận tiện hỏi xem hôm nay đã là ngày bao nhiêu. Nước bọn họ tạm thời cũng không dám uống, sợ là nước cũ, mặc dù trong cửa hàng tiện lợi sạch sẽ, trên đồ vật không có một hạt bụi, nhưng cũng không thể loại trừ đây là một thủ thuật che mắt. Những thứ này đều là do Vệ Thiên Dung nhắc nhở, theo cô ấy nói ở vòng chơi trước đã dùng biện pháp che mắt, có người chơi không nhịn nổi đã ăn thịt trong tủ lạnh do đầu bếp chuẩn bị, kết quả có người gϊếŧ tên đầu bếp quỷ kia nhìn thấy, thịt đó lông vừa dài lại sinh ra sâu bọ, ghê tởm muốn chết.

Bọn họ được sắp xếp ngày mai mới chính thức làm việc, chính thức tiếp xúc bọn trẻ. Đây không tính là tin tức tốt gì, dù sao thì ngày mai sẽ không còn trong thời gian bảo vệ ... Hai tuần chơi, ngày đầu tiên sau khi rời khỏi kỳ bảo vệ, theo lý thuyết sẽ không có ai chết, nhưng ai biết mình sẽ là kẻ xui xẻo kia thì sao? Các người chơi đến chung cư dành cho giáo viên tìm phòng riêng của mình, mỗi người một phòng, một hành lang dài chạy ngang qua, thầy giáo thì ở lầu ba, các cô giáo thì ở lầu bốn.

Đi dọc theo hành lang sẽ là, Giang Tiểu Li vào ở phòng 403, Vệ Thiên Dung ở kế bên nàng phòng 402, Diêu Thấm Vũ chính là phòng 401.

Trong căn hộ tiện nghi rất đơn giản, không gian cũng không lớn lắm, một phòng ngủ một phòng tắm cùng một ban công, cũng không có phòng khách và nơi để nấu ăn. Nhưng xem nhưu vẫn sạch sẽ, Giang Tiểu Li quét dọn một chút, khá hài lòng với nơi này.

"Có quỷ không?" Nàng nhỏ giọng hỏi.

Lê Hồng Anh không phản ứng, Giang Tiểu Li hơi bình tĩnh lại, nếu có quỷ Lê Hồng Anh khẳng định sẽ nhéo tim nàng. Dẫu sao khi nàng lưới Weibo nhìn "chồng Vân" chỉ một xíu mà tên này đã không vui, nếu bây giờ nàng còn trực tiếp ở chung với con quỷ khác thì Lê Hồng Anh không còn cách nào khác ngoài việc dốc toàn lực.

"Cũng may còn có ba người chơi nữ, nếu không mình nếu vào ở phòng 404 thì chắc sẽ luôn cảm giác như một cái Flag (? mình không hiểu lắm, mong cao nhân chỉ giúp)." Giang Tiểu Li không ở trong khu nhà lâu, tiếp theo có lẽ là tự do tìm kiếm thông tin. Nàng không muốn ngồi yên chờ chết, rồi ngày mai hai mắt màu đen*. Khi đi, nàng còn nhìn lướt qua nhà trọ 404, nhìn biển số 404 bình thường kia liền cảm thấy có chút hoảng hốt.

*Hai mắt màu đen: một câu nói thông dụng ý bảo bản thần không biết gì về hoàn cảnh xung quanh.

Nghĩ lúc đó nàng đoán trò chơi, đoán một vòng lại không đoán được là thể loại linh dị thần quái, là một vị vô cùng trung thành với thuyết vô thần, nhưng bây giờ...

Hay là nàng nên đi tìm vài tờ báo, có thông tin hay tin tức gì cũng không quan trọng, chủ yếu là nàng muốn dùng báo che đi gương trên bồn rửa mặt, tránh cho lúc đánh răng rửa mặt lại nhìn thấy thứ gì mà nàng không nên thấy.

Trường mẫu giáo này có sân chơi nhỏ không?

Giang Tiểu Li xoay người đi tới sân chơi nhỏ, chắc là do trồng rất nhiều cây cối nên dù có nắng nhưng sân chơi rất mát mẻ. Sân trường còn có nhiều thiết bị thể dục, cầu trượt, xích đu và các cơ sở vật chất khác, đều là dành cho trẻ em chơi.

"Giang Tiểu Li?" Có người kêu nàng.

Giang Tiểu Li nhìn sang, phát hiện là Vệ Thiên Dung ở cách vách mình, lúc này Vệ Thiên Dung mặc đồ thể thao, nhưng trên tay lại cầm một cái... La bàn?