Chương 14

...

Khi mở mắt ra, Giang Tiểu Li đang ngồi trong lớp học. Nàng kinh ngạc phát hiện một số nam sinh đang chơi đùa đứng trước bàn của Lê Hồng Anh nói xin lỗi, đặt lon Coke lên bàn của cô, sau đó đang chuẩn bị quay lại chỗ ngồi.

—— Gần như không kịp suy nghĩ, chờ Giang Tiểu Li định thần lại, Coca đã bị nàng hất xuống đất. Nàng nhìn nhóm con trai đang quay lại hung ác nhìn cô chằm chằm, thì mới phản ứng được mình đã theo phản xạ có điều kiện mà làm ra cái gì.

Nhưng nàng không hối hận.

Tất cả bọn chúng đều là lũ khốn nạn cặn bã! Khốn kiếp!

Khi nàng đứng trước mặt Lê Hồng Anh, lớp học đột nhiên tối sầm lại từng chút một, màu máu dần dần nhuộm trong không khí. Những sợi máu bám vào bức tường trắng như tuyết, tựa như mạch máu đập trong da thịt vậy. Tất cả học sinh trong lớp đều đứng dậy nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt trống rỗng lạnh lùng, biểu tình của mỗi người đều nhất trí nở một nụ cười quái dị, khóe miệng càng giương càng cao, thậm chí khóa mẹ bị xé rách chảy máu, nhưng bọn họ đều ở đây mà cười, cười không một tiếng động.

Khương Tiểu Li toàn thân phát lạnh, da đầu tê dại, nhưng vẫn là giơ tay muốn bảo vệ Lê Hồng Anh. Nhưng nàng chợt nhận ra Lê Hồng Anh là một con lệ quỷ áo đỏ, không cần nàng bảo vệ, thậm chí...

Máu lan tràn ra trước mắt, Giang Tiểu Li chậm một nhịp mới cảm thấy đau đớn. Nàng đờ đẫn cúi đầu, một bàn tay xuyên qua bóp trái tim còn đang đập của mình, nhuộm, đau nhói, làm người ta choáng váng.

Tại sao. Giang Tiểu Li thực sự nghĩ đến cái này đầu tiên, nhưng nàng lại cảm thấy thư thái ngay sau đó. Trò chơi trốn gϊếŧ, nàng thật sự nghiêm túc. Tất cả quỷ quái, tất cả đều là quỷ quái mà thôi. Đám người kia quá đáng nhưng Lê Hồng Anh cũng không phải là người tốt lành gì... Bây giờ, họ đều là quỷ.

Đôi môi lạnh lẽo áp lên tai nàng, Lê Hồng Anh từ phía sau Giang Tiểu Li nhẹ nhàng ôm lấy nàng, cẩn thận mà giữ trái tim đang đập này, “ Không có việc gì.”

Tia máu cẩn thận bao phủ trái tim, Lê Hồng Anh khoát tay, hàng cửa sổ cuối cùng liền biến thành một cánh cửa màu đỏ, mở ra. Tất cả quỷ quái đều trở nên kích động, đồng thời, những tia máu kia cũng vội vàng trải rộng khắp phòng học, bắt đầu điên cuồng mà thắt lấy cổ của các bạn học trong lớp, Giang Tiểu Lệ hoảng hốt thất thần vẫn có thể nghe thấy những lời chửi rủa ác độc bẩn thỉu.

Lê Hồng Anh ôm lấy Giang Tiểu Li, nhảy xuống từ cửa sổ màu đỏ, vực thẳm vô tận bao quanh các nàng, cánh cửa màu đỏ cách càng lúc càng xa, càng lúc càng nhỏ cho đến khi biến mất. Lê Hồng Anh hóa thành một làn sương đỏ chui vào trái tim của Giang Tiểu Li, vô số tia máu bám vào, trái tim trở lại vị trí cũ, vết thương khép lại...

[ Đing! Chúc mừng vượt ải: Sân chơi áo đỏ~]

[Xác định cấp độ...]

[Vượt ải hoàn mỹ! Phần thưởng: Lệ quỷ áo đỏ· 1]

[Bước vào thời gian nghỉ ngơi, chúc người chơi sinh hoạt vui vẻ ~ Bảy ngày sau gặp lại ~]

Đau.

Đau muốn chết.

Giang Tiểu Li đột nhiên tỉnh lại, phát hiện mình nằm trên mặt đất bên ngoài nhà vệ sinh. Nàng cố gắng đứng dậy, nhưng đau nhói nơi trái tim khiến nàng không thể dùng lực.

Không, nàng vẫn còn sống? Vượt ải? Tại sao? Vượt ải hoàn mỹ? Trò đùa? Ngày Cá tháng Tư?

--Nằm mơ?

Sự hiểu biết của Giang Tiểu Li về "cơn ác mộng" đó vẫn dừng lại ở việc Lê Hồng Anh đã đào trái tim nàng, sau đó nàng liền đau đến bất tỉnh nhân sự. Giang Tiểu Li ôm tim hồi lâu, cơn đau nhói như xẻo thịt kia mới giảm đi một chút, khiến cảm giác mắc tiểu của nàng trước khi tiến vào phó bản cũng dần dần xông tới. Nàng chật vật đứng trước vách tường, đẩy cửa toilet đi vào.

May mắn, lần này không có gì xảy ra.

Đầu óc Giang Tiểu Li rối bời, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, sau khi ra khỏi nhà vệ sinh liền ngã xuống giường ngủ thϊếp đi, là loại mê man mà ngủ, trực tiếp ngủ say.

Chờ nàng tỉnh lại đã là buổi trưa hôm sau.

Giang Tiểu Li mơ màng xỏ dép lê đi đánh răng, mắt lim dim buồn ngủ nhìn mái tóc bù xù của mình trong gương, vò vò đầu thì chợt phát hiện có người đứng sau lưng mình?!

“Khụ, khụ, khụ…” Liền bị bọt nước làm cho sặc.

"Đánh răng cũng gặp chuyện hay sao?"

Giọng nói này...

Lê Hồng Anh.

Con lệ quỷ đã đào tim nàng.

Giang Tiểu Li càng sặc hơn, bị bàn tay lạnh như băng của Lê Hồng Anh vỗ lên lưng nàng, khiến Giang Tiểu Li cảm thấy lạnh như băng khi bị dao áp vào người. Nàng đặt bàn chải đánh răng xuống, không để ý đến bọt kem quanh miệng, cả người vô cùng thanh tỉnh: "Sao cô lại ở đây?!"

"Phần thưởng."

"?" Giang Tiểu Ly cảnh giác dựa vào tường, đầu óc bắt đầu hoạt động nhanh chóng. Đêm qua, đêm qua... Vượt ải hoàn hảo thưởng lệ quỷ áo đỏ? Bảy ngày sau gặp lại... Mẹ kiếp! Không phải như nàng nghĩ, phải không?!

Nhưng Lê Hồng Anh vô cảm đang đứng trước mặt nàng đã thật thật tại tại nói với nàng biết, đó chính xác là những gì nàng đang nghĩ.

Giang Tiểu Ly lại cảm thấy choáng váng.