Chương 21

Tiểu Mỹ một mặt bị dọa cho sợ đến hai chân mềm nhũn, mặt khác lại thấy được chỗ tốt, mặt mày hớn hở, miệng lập tức đồng ý.

Vì vậy hai người đạt thành hiệp nghị, Tiểu Mỹ không dám hy vọng xa vời đến thù lao chỉ sợ chị dâu Tiêm Tiêm cảm thấy cô chụp hình quá xấu trở lại đánh cô một trận tơi bời thôi!

~

Sau khi tiễn Lục Tiêm Tiêm chỉ ở ngắn ngủi mấy ngày mà cách mạng tình cảm của Ân Tiểu Mỹ và Ân Triết Phi đã có bước tiến nhảy vọt về chất! Đều nói kẻ địch của kẻ địch là bạn! Mặc dù liệt Lục Tiêm Tiêm vào danh sách kẻ địch căn bản không đúng quy cách nhưng giữa hai người bọn họ lại bắt đầu sinh ra một cỗ đồng cảm không thể giải thích được, giữa những con gà yếu thế!

Sự đồng cảm này không thế nào vững chắc nhưng cuối cùng có thể làm cho Ân gia tạm thời không náo loạn.

Đúng dịp nghỉ hè, vợ chồng Ân Nhược Tức liền cố ý xếp lịch nghỉ dẫn cả nhà và bên Trương gia cùng đi đến một làng quê miền núi ở ngoại tỉnh.

Làng quê đó dân phong thuần phác, là chỗ ở tạm của Thường Mỹ năm xưa lúc quay phim, nơi đó có ngôi trường tiểu học Hi Vọng, trường tiểu học đầu tiên do chính cô đầu tư khi làm ảnh hậu, vài năm trước Ân Nhược Tức cũng góp cho trường học hai tòa nhà. Hiện giờ số tuổi Ân Triết Phi đã lớn nếu như không có kì thi thì ngày nghỉ đều sẽ tới đây làm một số việc tình nguyện giúp những đứa trẻ nơi đây một chút.

Còn Ân Tiểu Mỹ tuy là đứa trẻ không ai cần nhưng từ nhỏ cô sống ở cô nhi viện cũng không lo ăn mặc, chưa từng gặp qua quang cảnh núi non hùng vĩ này, trong lúc nhất thời cực kỳ hưng phấn.

Từ sáng sớm trưởng thôn đã nhận được tin dẫn theo người trong thôn khua chiêng gõ trống tới chào đón.

"Thường Mỹ phu nhân, mấy gian phòng đã thu dọn xong, do vợ tôi tự mình dọn dẹp rất sạch sẽ, phu nhân với Ân tiên sinh ở nhất định không có một côn trùng nào!"

"Trưởng thôn có lòng." Thường Mỹ dịu dàng nói.

Người hai nhà vào ở trong tứ hợp viện còn lại nhân viên thì ở cách vách, trước tiên Ân Triết Phi với Trương Hướng Nhất đi thay đồng phục của người tình nguyện, chuẩn bị đến trường tiểu học Hi Vọng, Ân Tiểu Mỹ lại hưng phấn lôi kéo Thường Mỹ nói: "Mẹ con muốn đi ra ngoài chơi!"

Thường Mỹ biết con bé chưa từng thấy qua địa phương như này, liền cười nói: "Được mẹ dẫn con đi dạo xung quanh!" Cô đã tới đây rất nhiều lần, đối với nơi này cũng coi như là quen cửa quen nẻo.

Ra tới cửa Thường Mỹ dẫn Tiểu Mỹ một đường đi tới con sông nhỏ, trong thôn nơi đó đang có rất nhiều nông phụ đang giặt đồ, thấy cô đi tới liền cười nói: "Thường Mỹ phu nhân tới rồi!"

"Năm ngoái phu nhân không tới, năm nay ở nhiều thêm mấy ngày đi!"

"Ui? Đây là sinh thêm một bé gái sao?"

Thường Mỹ cười nói: "Đây là con gái của tôi tên là Ân Tiểu Mỹ."

"Vui quá, thật đúng là một mỹ nhân đấy!"

"Ôi! Thường Mỹ phu nhân tới đây nếm thử cái này một chút đi, nhất định là phu nhân chưa từng ăn, tôi mới vừa hái."

"Xem cô nói kìa, tôi đến đây bao nhiêu lần rồi, có gì mà chưa từng ăn."

Ân Tiểu Mỹ đi qua theo mẹ, lúc đi ngang qua một nông phụ đang tắm cho heo liền đứng lại, tò mò ngắm nhìn.

Nơi này nước rất cạ lại đông người, Thường Mỹ cũng yên tâm để cho Tiểu Mỹ ở một mình.

Nông phụ tắm heo gương mặt thuần phác, nhìn thấy Tiểu Mỹ liền cười hỏi: "Cô bé, cháu đã thấy heo chưa?"

Ân Tiểu Mỹ lắc đầu nhìn sáu bảy con heo nằm bên bờ sông trắng bóng, sạch sẽ, từng con một nằm đàng hoàng, một con lớn nhất trong đó nằm trường bên bờ sông phơi nắng, chiều dài ước chừng hai mét, thỉnh thoảng phát ra tiếng hừ hừ thoải mái.

"Dì ơi, sao dì lại tắm cho heo vậy?"

"Heo mà bẩn quá sẽ dễ sinh bệnh con trai của dì cũng lớn cỡ cháu, một đầu heo chính là một năm học phí của thằng bé!" Vừa nói cô vừa nắm lấy một bên tai heo, dùng bàn chải ra sức cọ rửa!

Trong lòng Ân Tiểu Mỹ đột nhiên bắt đầu nảy sinh một ý nghĩ to gan!

~

Bên này Ân Nhược Tức cùng Trương Thần Hi dẫn theo hai đứa bé đi quyên tặng đồ dùng cho trường tiểu học Hi Vọng, ở cổng trường tiểu học nhìn thấy vợ chồng Trương Thần Hi cùng nhân viên đều đang tập trung kiểm kê lại vật liệu theo quy trình với hiệu trưởng, đại khái lát nữa cần chụp một bức ảnh.

Ân Nhược Tức nhân cơ hội giáo dục hai cậu bé: "A Phi, Hướng Nhất hai con xem mỗi người chúng ta đều có một phần trách nhiệm xã hội của mình, tài phú càng nhiều thì trách nhiệm lại càng lớn, con xem những đứa bé ở nơi đây trước khi ngôi trường tiểu học Hi Vọng được hoàn thành muốn đi học phải đi sang thôn bên mới có thể học được, hi vọng tương lai các con còn dài sẽ không trầm mê với những thứ xa hoa kia, sống cuộc sống lãng phí, chính bản thân phải thời khắc ghi nhớ nỗ lực giúp đỡ người khác, tỷ như cung cấp nhiều hơn cơ hội nghề nghiệp, cung cấp nhiều hơn cơ hội giáo dục, đầu tư hạng mục nghiên cứu khoa học... Đừng trở thành người bị lịch sử lãng quên."

Hai cậu bé nghiêm túc gật đầu, Triết Phi lại có cảm xúc rất sâu sắc, cậu tựa như cán bộ kỳ cựu chắp tay sau lưng, nhìn về phía cuối đường nói: "Con nhớ lần đầu tiên cùng ba tới đây trước cổng trường còn là đường đất và sườn núi hiện tại đã có đường bê tông, có thể thấy được trưởng thôn cũng là người rất coi trọng giáo dục, con vẫn luôn cảm thấy giáo dục là hình ảnh thu nhỏ của một quốc gia trong tương lai..."

Cậu đang thao thao bất tuyệt nhưng còn chưa nói hết đột nhiên thấy phía cuối đường xuất hiện một điểm trắng! Hơn nữa cái điểm trắng đó còn đang từ từ lớn dần lên!

"Ặc..." Cậu ngẩn ngơ hỏi: "Ba! Đó là cái gì vậy?"

Không kịp chờ Ân Nhược Tức cẩn thận nhìn rõ thì điểm trắng kia đã ngày càng hiện rõ! Hóa ra là một con heo to lớn! Nhưng trên lưng con heo đang tròng trành thứ gì vậy?