Chương 20

Sau đó đề tài của mấy người phụ nữ lại chuyển đến trên người Ân Tiểu Mỹ, Phương Đóa than thở: "Giống Thường Mỹ như đúc, trên đời này tại sao lại có thể có chuyện trùng hợp như thế, tôi mặc kệ, tôi quyết định chọn con bé làm vợ tương lai cho anh trai của Tiêm Tiêm!"

"Tốt tốt! Vậy không phải là thân càng thêm thân sao?" Diêu Phi đổ thêm dầu vào lửa.

Cái muỗng trong tay Ân Tiểu Mỹ run rẩy, rơi thẳng vào chén canh phát ra tiếng lách cách vang dội, gương mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệnh nói: "Tiểu Mỹ không muốn!"

Trời ạ! Anh trai của nữ Kinh Kong chỉ có thể là nam Kinh Kong! Thịt cô quá ít sợ rằng không đủ ăn đâu!

Phương Đóa cười đến không ngừng được: "Nói giỡn thôi, haha, đứa nhỏ ngốc anh Lục Văn so với con lớn hơn quá nhiều!"

Lúc này Lục Tiêm Tiêm ước chừng cảm thấy bên này thật sự là quá trầm mặc, liền mở miệng nói: "Trương Hướng Nhất ăn no chưa?"

Khà khà, người ta nói muốn lấy lòng một người đàn ông vậy trước tiên nhất định phải lấy lòng anh em của họ!

Cô sẽ xuống tay từ chỗ Trương Hướng Nhất!

Trương Hướng Nhất bị chọn thiếu chút nữa muốn khóc lên, cậu nhớ khi còn bé lần đầu tiên Ân Triết Phi chạy tới nói với cậu nói mình bị một nữ sinh đuổi gϊếŧ, lúc đó cậu còn vô cùng không có nghĩa khí cười nhạo bạn tốt nhưng sau đó cậu trực tiếp bị Lục Tiêm Tiêm đánh phải nhập viện.

Sau đó Lục Tiêm Tiêm lớn hơn chút thì bắt đầu đi theo lộ tuyến đáng yêu đến giọng nói cũng biến thành phiên bản Thủy Thủ Mặt Trăng, làm hại bọn họ vừa nghe thấy cô mở miệng nói chuyện liền cho rằng cô là một người khác. Hiện giờ, cậu cũng không thể nói chính xác là mình sợ sức mạnh đáng sợ của cô hơn, hay là sợ giọng nói ỏn ẻn gϊếŧ người không đền mạng kia của cô gái này hơn nữa.

Hơn nữa so sánh với Ân Triết Phi, Lục Tiêm Tiêm vẫn dây dưa với cậu tương đối nhiều hơn mỹ kỳ danh viết (*) thật căng thẳng.

(*) Nghĩa là dùng một cái tên đẹp đặt cho một hành động, sự việc nào đó mang ý nghĩa phủ định như là có tiếng mà không có miếng đấy.

Trương Hướng Nhất cơ hồ muốn rống giận lên: Cô không có chút dè dặt nào à! Hầu như mọi chuyện cậu biết về Ân Triết Phi đều phải kể sạch sẽ! Thậm chí cảnh đái dầm của bạn tốt khi còn bé cũng hình dung cho cô, cô còn muốn như thế nào nữa hả!

Nhưng lúc này cậu chỉ có thể không có cốt khí nói: "Ăn no..."

Ô ô ô tại sao cô gái này lại mạnh như vậy, cậu thật không có ưu thế...

"Phải học tập cho thật giỏi, có biết không? Thành tích của cậu không tốt."

"Ặc... Được mình sẽ nỗ lực phấn đấu..."

"Để sau chúng ta có thời gian thì học hỏi lẫn nhau, cậu có thể đánh."

"Không không, mình cam bái hạ phong..." Cô lại còn muốn đánh cậu cũng không muốn mất sớm khi còn tráng niên! Cô ta là nữ khổng lồ, nữ Thái Sơn, nữ Ultraman... Không! Cô quả thật có khả năng trở thành Mother of Ultra (*)! Nếu không tại sao cậu và Ân Triết Phi đặt nhiều Ultraman ở trong phòng như vậy vẫn vô dụng đây!

(*) The Mother of Ultra (ウ ル ト ラ の 母 / Mother of Ultra) là một nhân vật nữ trong bộ phim khoa học viễn tưởng đặc biệt "Ultraman" của Nhật Bản, Trưởng nhóm của Thập tự giá Bạc lãnh đạo Cuộc Thập tự chinh Bạc trong các hoạt động chữa bệnh trong vũ trụ. Hãy để những con người hung dữ trong vũ trụ trở nên hiền lành và tốt bụng và tình mẫu tử đã luôn bảo vệ những chiến binh siêu trẻ.

Hai người thiếu niên ăn cơm trưa xong liền lấy cớ buổi chiều còn có lớp bỏ lại Tiểu Mỹ trốn đi, mặc dù cho tới bây giờ Ân Tiểu Mỹ cũng không có trông cậy vào Ân Triết Phi có thể đối với mình nghĩa khí một chút nhưng trong lòng vẫn không nhịn được liên tục mắng anh. Cô viện lý do len lén trở về phòng nhưng bất thình lình nghe thấy cửa bị đập vang lên tiếng "Bang bang".

"A... Chị dâu..." Cô lắp bắp nói.

Tại sao lúc nào cô nhìn thấy "Chị dâu" vĩnh viễn đều ngược sáng! Điều này làm cho cô có cảm giác "Chị dâu" tương lai của mình chính là một người khổng lồ màu đen!

Ấy vậy mà cô lại có chút hả hê tương lai mà Ân Triết Phi phải gánh lấy!

"Mẹ kêu chị đưa bánh ngọt cho em, em với chị cùng nhau chơi đi!" Lục Tiêm Tiêm đưa cho cô cái dĩa sứ nhỏ, phía trên là bánh ngọt hấp dẫn.

Biểu tình Tiểu Mỹ giống như nhận lấy khay độc dược.

Lục Tiêm Tiêm quan sát phòng cô hồi lâu rồi ngồi xuống bên cạnh Tiểu Mỹ hỏi: "Sao lại không ăn?"

"À... Mới vừa ăn no..." Cô run rẩy từ chối.

Nụ cười của Lục Tiêm Tiêm lập tức biến thành nụ cười gằn: "Tốt nhất là em ăn nó đi."

Tiểu Mỹ lập tức cắm đầu, chôn cả gương mặt vào trong cái dĩa!

"Đúng rồi rất ngoan!" Tiêm Tiêm thật vui mừng, dùng côn tay xoa đầu nhỏ của Tiểu Mỹ không nhìn dáng vẻ ăn bánh của cô bé nói: "Ăn đồ của chị thì sẽ phải làm việc cho chị, có biết không?"

Tiểu Mỹ liên tục gật đầu như con gà mổ thóc.

"Từ nay về sau em đã là người của chị, em phải vì chị đi giám sát nhất cử nhất động của Ân Triết Phi, không cho phép bất kỳ cô gái nào đến gần anh ấy biết không?"

Cô gần như liên tục gật đầu.

"Nếu có tình huống đó xảy ra thì phải nói cho chị biết trước tiên, chị sẽ lập tức chạy về giải quyết cô gái kia!" Cô giá giá nắm đấm.

Tiểu Mỹ nhìn quả đấm của chị ta, có cảm giác mắc tiểu.

"Còn nữa…" Cô lấy từ trong túi xách ra máy ảnh kỹ thuật số đưa cho Tiểu Mỹ nói: "Phải chụp vài tấm hình của anh ấy cho chị, để chị nhìn vật nhớ người."

Ặc, tại sao nghe chị ấy nói xong cứ thấy như Ân Triết Phi đã chết rồi vậy...

Tiểu Mỹ nhận lấy máy chụp hình, Wase kiểu dáng rất giống đồ đắt tiền!

"Về phần dùng như thế nào, em cứ từ từ nghiên cứu đi nhưng nhất định phải thừa dịp anh ấy không chú ý chụp nhiều một chút để lưu hình lại, nếu như không hoàn thành được nhiệm vụ vậy thì cho dù em là em dâu tương lai của chị, chị cũng sẽ trừng phạt em!" Cô vừa nói vừa bẻ ngón tay kêu răng rắc.