Chương 2

Người phiên dịch bên cạnh Fiona vội vàng dịch lại lời anh nói, Trương Hướng Nhất dâng lên một trận hối hận, hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình, chẳng lẽ anh không biết nói tiếng Anh sao? Chẳng lẽ du học vô ích à? Tự nhiên lại dùng tiếng Trung nói với người ta! Mặc dù đối phương lai hai dòng máu Trung Anh nhưng theo như tài liệu thì từ nhỏ cô lớn lên ở Anh và Thụy Sĩ! Anh phải nói tiếng Anh! Như vậy thì ấn tượng đầu tiên của mỹ nhân dành cho anh nhất định sẽ rất tốt! Anh thật là cực kỳ ngu xuẩn!

Nhóm người dẫn đầu đưa cô đi vào phòng họp trước, tay Trương Hướng Nhất run rẩy vội móc điện thoại di động từ trong túi quần ra, khẩn trương nhấn gọi cho bạn tốt: "Alo! A Phi... Cậu nhất định phải mau tới cứu mình! Mình muốn chết! Mình muốn chết! Nếu cậu không đến thì chờ nhặt xác cho mình đi!" Anh nói xong một chuỗi câu này, lập tức cúp điện thoại đi vào phòng họp không cho đối phương cơ hội nói chuyện.

Trong hội nghị căn bản đều là trợ lí Bàn Trung nói liến thoắng dù sao thì anh cũng là người đề xuất hạng mục. Còn Trương Hướng Nhất mặc dù đã cố hết sức khiến cho ánh mắt của mình không mấy lộ liễu nhưng vẫn không kiềm được mà cứ dính vào trên người cô gái kia, trời ạ! Thật là quá xinh đẹp! Thời điểm đấng tạo hóa tạo ra cô ấy, người nhất định đã hao tốn rất nhiều tâm tư!

Lúc này Fiona phát hiện ra ánh mắt của anh liền hướng về phía anh nở nụ cười giao hảo.

Phảng phất như là mũi tên của thần Cupid đổi thành liên hoàn tiễn, trái tim đang đập thình thịch của Trương Hướng Nhất đột ngột bị bắn thủng một lỗ nhỏ chứa đầy hạnh phúc. Anh suýt nữa hít thở không thông trực tiếp té xỉu! Anh bị điện giật! Bình sinh đây là lần đầu tiên anh bị điện giật!

"... Tôi đi uống ly nước!" Anh hoảng hốt chạy trốn, nếu còn ở lại đây nữa anh nhất định sẽ bất tỉnh!

Anh đang ngồi ở bên ngoài phòng họp cả người chậm rãi nóng ran cùng xuân tâm nhộn nhạo, chợt thang máy phía đối diện "Đinh" một tiếng mở ra, một người đàn ông bóng dáng cao lớn từ bên trong bước ra.

Người vừa tới mặc áo sơ mi màu xám trắng không cổ gọn gàng phía dưới là quần jean nhăn nhúm, người không biết còn tưởng rằng là sinh viên đại học nơi nào trà trộn vào đây. Nhan sắc người đàn ông này đẹp một cách lạ thường nhưng sắc mặt tái nhợt, vành mắt có quầng thâm đen sì, đầu tóc đen bù xù như con nhím, vừa nhìn đã biết chưa được chải chuốt! Điều này khiến anh thoạt nhìn qua rất giống Vampire bởi vì ở trong quan tài không được thoải mái nên ngủ không ngon, lại tựa như một công tử lưu luyến với những buổi tiệc đêm rỗng tuếch nhưng tất cả sự mâu thuẫn quái dị này hợp lại trên người anh, lại trở nên hài hòa một cách kỳ dị không cần bàn cãi.

Trương Hướng Nhất không khỏi nhớ tới những lời năm đó nữ sinh trong lớp nói dù Ân Triết Phi có trùm cái bao bố nhìn vẫn đẹp!

Thấy bạn tốt ngồi ở cửa phòng họp Ân Triết Phi mệt mỏi lấy tay cào nắm tóc thuận miệng hỏi: "Người đến rồi?"

"Ừ..."

"Không đi vào nghe A Trung nói, ngồi ở bên ngoài ngây ngô có thể ngẩn ra đóa hoa sao?"

"A Phi... Mình không được..." Vừa nghe thấy bạn tốt "Thành khẩn" ân cần, Trương Hướng Nhất đã giống như một chú chó sắp chết đáng thương lên tiếng.

"Muốn gọi xe cứu thương sao?" Ân Triết Phi cười lạnh.

"Cậu không hiểu gì hết! Cậu cái người cuồng lập trình này... Mình... Mình yêu rồi!"

"Một năm cậu yêu 365 lần." Ân Triết Phi vô tình chỉ ra.

"Lần này không giống! Hoàn toàn khác! Loại cảm giác đó giống như bị một dòng điện đánh trúng! Toàn thân tê tê!" Trương Hướng Nhất hoàn toàn không quan tâm lời nói của bạn tốt, trong đôi mắt phiếm sương mù là ngôi sao nhỏ, bất luận ai nhìn thấy bộ dạng này của anh đều sẽ tin tưởng là anh đã trúng độc dược tình yêu rất nặng, hơn nữa còn không có thuốc nào cứu chữa được.

"Tê tê có thể là máu không lưu thông, điều này nói rõ cậu cần vận động."

Trương Hướng Nhất mắt điếc tai ngơ tiếp tục nói: "A Phi... Cậu nói xem cô ấy có thể coi trọng mình không? Mình... Mặc dù mình kiếm được nhiều tiền nhưng sợ rằng không dựa vào ông đây thì cô ấy cũng tự kiếm được rất nhiều tiền! Bàn Trung nói cô ấy có một trang viên ở Anh cũng có sản nghiệp ở Zurich Thụy Sĩ và Bern... Cậu nói xem năm đó mình đi Mĩ làm gì! Nếu mình nghe lời mẹ mình đi Anh, chưa biết chừng đã sớm quen được cô ấy!"

Ân Triết Phi đang muốn lên tiếng thì cửa phòng họp mở ra, Bàn Trung mang theo nụ cười mê luyến cùng Fiona đi ra. Trong miệng Fiona nói một tràng tiếng Anh, gương mặt vui vẻ hiển nhiên là đôi bên hợp tác vô cùng hòa hợp.

"Ôi trời ơi! Cô ấy đi ra! Cô ấy đi ra! Không được mình thấy thiếu dưỡng khí..." Trương Hướng Nhất cảm thấy có cảm giác muốn hôn mê lần nữa.

Giống như nhận ra được ánh mắt săm soi ở bên này, Fiona không tự chủ được quay đầu lại.

Tầm mắt Ân Triết Phi đυ.ng phải một đôi mắt trong suốt lưu chuyển.

Trong sắc đen mơ hồ có pha một chút màu xanh biếc của ngọc bích nhưng gương mặt bao quanh đôi mắt lại mang theo mười phần nét đẹp phương Đông, quả thực là sự kết hợp giữa nét thanh tú của Trung Quốc và sự cổ điển của tiểu thư phương Tây vào chung một chỗ!

Ở một khoảnh khắc đấy, đột nhiên anh hiểu ra tại sao bạn tốt lại kinh diễm như vậy, trên thực tế, trong nháy mắt này anh cũng có chút bị vẻ đẹp của cô gái trước mắt làm kinh động, hơn nữa cô gái xinh đẹp trước mắt hình như dáng dấp có chút giống với mẹ của anh, hơn nữa trong cặp mắt tròn kia mang theo sự nhanh nhạy...

Chờ một chút!

Anh đột nhiên khó có thể tin trợn to mắt, trong miệng chậm rãi khạc ra ba chữ:

"Ân, Tiểu, Mỹ?"

Giống như là sấm sét thoáng qua đầu óc của anh trong nháy mắt, hết thảy chuyện xưa giống như cơn hồng thủy mãnh liệt trào dâng, gợi lên mối thù nhiều năm về trước! Mà ba chữ này cũng khiến cho Trương Hướng Nhất ngây ngốc trong phút chốc!

Ân Tiểu Mỹ? Em gái của Ân Triết Phi? Tiểu quỷ chết tiệt đó? Tại sao A Phi lại đột nhiên gọi ra cái tên này!

Còn Fiona chẳng qua chỉ nhìn anh với vẻ kỳ quái, cặp mắt xinh đẹp không chút gợn sóng và sợ hãi, hiển nhiên là không hiểu anh đang nói cái gì hỏi lại: "Excuse me?"

Ánh mắt Ân Triết Phi phức tạp chẳng lẽ là anh nhận lầm? Không thể nào! Trương Hướng Nhất có lẽ sẽ nhận lầm nhưng anh và Ân Tiểu Mỹ sớm chiều chung sống trong suốt bảy năm, làm sao có thể nhận lầm đây? Ánh mắt mang theo màu xanh biếc cùng mái tóc đen dài và ngũ quan tinh tế như điêu khắc cùng gương mặt như đúc kia, tất cả đều mang theo bóng dáng của Ân Tiểu Mỹ!