Chương 18

Ân Triết Phi dùng vẻ mặt chán ghét, dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy bài thi của Tiểu Mỹ, vô tình châm chọc: "Ân Tiểu Mỹ, cô là sinh vật đơn bào sao!"

"..." Ân Tiểu Mỹ luôn luôn ương ngạnh là vậy nhưng lúc này cũng thành thật chấp nhận, bởi vì không ngừng có thầy cô giáo hỏi cô: "Em thật sự là em gái của Ân Triết Phi sao?"

Ân Triết Phi là niềm hãnh diện của trường học, ngay cả cô có ghét Ân Triết Phi thế nào đi nữa cũng không cách nào phủ nhận sự ưu tú của anh!

Cậu càng xem càng ghét bỏ nói: "Chậc chậc, cô dứt khoát đổi tên thành Ân Tiểu Ngốc hoặc là Ân Tiểu Nhược Trí được rồi."

Thường Mỹ vội vàng ngăn lại công kích của con trai, nói: "Mẹ thấy thành tích tiếng Anh của Tiểu Mỹ rất tốt, ngữ văn cũng không tệ lắm, chỉ là số học quá thấp, Triết Phi thành tích con tốt hay là con giúp em gái bổ túc một chút đi!"

"Con không muốn!" Một lớn một nhỏ như hai con nhím đồng thời hô to.

Thường Mỹ chỉ đành giận tái mặt nói: "Ân Tiểu Mỹ không có chỗ cho con phản đối! Ân Triết Phi nếu con không đồng ý mẹ sẽ nói với Lục gia đưa Tiêm Tiêm đến trường con học! Để cho các con bồi dưỡng chút tình cảm! Con cảm thấy thế nào?"

Ân Nhược Tức đang ăn cơm nghe vậy nhíu mày, vợ mình thật đúng là quả quyết! Vừa ra tay là diệt gọn.

Khuôn mặt Ân Triết Phi trắng bệch hồi lâu mới dịu lại, hạ giọng khàn khàn nói: "Con là con ruột của mẹ!"

Tiểu Mỹ kinh ngạc hỏi: "Ai là Tiêm Tiêm ạ?" Wase, người này rất tốt có thể liên hiệp đối phó với Ân Triết Phi, nhất định không thành vấn đề.

Thường Mỹ không để ý vẻ mặt khó coi của con trai, cười hì hì nói: "Là vị hôn thê của Triết Phi."

Ôi chao, ôi chao, ôi chao, ôi chao, ôi chao? Tiểu Mỹ kinh ngạc nhìn về khuôn mặt hoảng sợ của anh trai, vị hôn thê?

Ân Triết Phi dùng khí thế hung hăng trừng mắt với Ân Tiểu Mỹ đang cấp thiết muốn đặt câu hỏi: "Không cho hỏi!"

Thật là tức chết cậu, vốn hôm nay có thể khiến cho mẹ vui vẻ tăng lên một chút hình tượng của bản thân, kết quả đều bị con bé Ân Tiểu Mỹ chết tiệt này phá hỏng! Trong đầu con nhỏ này đều là động vật nguyên sinh Amip sao, lại có thể thi ra thành tích thấp như vậy! Phải biết mấy môn học của lớp ba rất đơn giản! Muốn thi được điểm số thế này cũng cần phải có tài năng!

Nhưng vừa nghĩ tới Lục Tiêm Tiêm, toàn thân liền truyền đến một cơn ớn lạnh.

Được rồi, vẫn là dạy bổ túc cho Ân Tiểu Mỹ nhẹ nhõm hơn.

~

Kết thúc kì thi cuối khóa, Ân Tiểu Mỹ ngồi ở trong phòng học mà sống lưng lạnh toát từng cơn, nhìn con số trên phiếu điểm có một loại cảm giác muốn nhảy lầu. Cô liếc mắt nhìn phiếu điểm của Viên Viên, ngoại trừ ngữ văn là 99 điểm thì tất cả những môn khác đều là 100!

"Viên Viên thi thật tốt!" Cô tức đến đỏ mắt, đã có thể khẳng định Viên Viên sẽ đứng nhất không chạy đi đâu được, lúc cô đang vệ sinh phòng học nghe thấy giáo viên tiếng Anh nói môn Anh của Lâm Đệ Nhất chỉ có 98 điểm. A! Đúng rồi hiện tại cô đã biết tên của Lâm Đệ Nhất viết ra phải là Lâm Đế Y mới đúng nhưng cô có khuynh hướng ưu tiên cái trước trước dù sao thì cũng phù hợp với tính tình của chủ nhân hơn.

Cô nhìn sang chỗ ngồi của Lâm Đệ Nhất, con bé đó đang khóc đến đau lòng.

Nhất thời Tiểu Mỹ cũng không biết mình có nên khóc một trận không.

Viên Viên vui đến hai mắt cũng híp lại nói: "Mẹ mình nói nếu mình thi được hạng nhất thì kì nghỉ này sẽ dẫn mình đi Disneyland chơi."

"Disneyland?" Tiểu Mỹ phục hồi lại tinh thần, cô ở cô nhi viện chỉ biết Disney là phim hoạt hình, sao còn có chỗ vui chơi vậy?

"Đúng vậy, không thể chờ đợi được nữa muốn đi quá, mà không biết đồ ăn ở nước Mỹ thế nào?" Cô nuốt nuốt nước miếng, vẫn là quan tâm cái ăn hơn rồi quay sang hỏi: "Còn cậu? Kì nghỉ cậu tính toán làm cái gì?"

Ân Tiểu Mỹ có chút ngây ngốc, đúng vậy, kì nghỉ cô tính toán làm cái gì đây?

Trước hết là phải hoàn thành báo cáo tổng vệ sinh, Tiểu Mỹ nhìn giáo viên tiếng Anh đang xắn tay áo lại nhìn sang lớp của thầy Lý kỳ quái nói: "Tại sao lớp chúng ta lại là giáo viên tiếng Anh tới quét dọn, không phải là chủ nhiệm lớp nên tới sao?"

Tống Viên Viên lau cửa sổ già dặn nói: "Cậu vậy là không biết rồi, cô Laura là người mới tư lịch lại cạn dĩ nhiên là con cú mèo sẽ chỉ điểm cô ấy rồi! Có điều cùng cô Laura làm tổng vệ sinh vẫn tốt hơn vị kia!"

"Tại sao cô ấy không thể làm chủ nhiệm lớp?"

"Muốn làm chủ nhiệm lớp đâu có dễ dàng như vậy, dù sao tiền lương cũng sẽ dựa vào đó! Nhìn cô Laura còn cần phải học hỏi thêm một chút! Tuy cô ấy có bằng sinh viên đại học nổi tiếng nhưng để công việc thăng tiến người ta đâu có nhìn vào cái này, không giống với thầy Lý muốn trình độ có trình độ, muốn tư lịch có tư lịch hơn nữa mọi người đều thích thầy ấy."

"Vậy nhất định là vợ thầy Lý rất vui mừng."

"Thầy còn chưa có vợ đâu! Thầy Lý cũng 30 rồi không chừng thầy ấy tính toán cả đời đều dâng hiến cho sự nghiệp giáo dục."

Tiểu Mỹ gật đầu chán nản nói: "Vậy cũng tốt, nếu cô Laura là chủ nhiệm lớp chúng ta thì tốt."

Nói gì thì nói thành tích môn tiếng Anh của cô cũng không tệ lắm! Cô nhìn thấy thầy Lý bên kia ra đang sức làm việc nhưng thỉnh thoảng ánh mắt vẫn luôn thừa dịp liếc về phía bên này khó tránh thấy lạ nói: "Ánh mắt thầy Lý thật kỳ quái."

Tống Viên Viên không mấy để ý nói: "Ai biết đâu được, có lẽ là ánh mắt bị rút gân đấy!"

~

Lúc ông Trương tới đón Tiểu Mỹ về, nhìn thấy dáng vẻ ủ rũ cúi đầu của con bé thì đã biết con bé thi không được tốt.

Haiz! Để cho trẻ con đi học thật quá không có nhân đạo, xem tiểu công chúa đáng yêu của ông bị hành hạ thành bộ dạng gì rồi! Ông vội vàng nghênh đón giả làm cái mặt quỷ nói: "Tiểu Mỹ, nhìn ông giả làm quái thú cho cháu này!"