Chương 55: Lần thứ hai làm mới khu mua sắm!

Lục Thiên Thiên, Lý Thanh Dương và các đệ tử tiếp tục làm nhiệm vụ ở thôn Thanh Dương, những đệ tử khác cũng bắt đầu một ngày tu luyện mới, bất quá địa điểm không còn ở sân luyện võ, mà chuyển sang một đãi đất trống cách đó không xa.

Vì cái gì phải như thế?

Đơn giản là đao khách giang hồ Mã Vĩnh Ninh, vẫn còn quỳ bên trên sân luyện võ, hai tay nâng đao ngẩn người, động tác như đang khẩn cầu thần linh.

Buổi trưa, mặt trời chiếu rọi trên cao, hắn vẫn không nhúc nhích, cả cơ thể giống như đã lạc mất linh hồn.

Đao của Mã Vĩnh Ninh phẩm chất không cao, nhưng bản thân hắn là một đao khách nên thanh đao đối với hắn tính mạng, bây giờ bị người ta đánh nát, vậy có khác gì ném mất nửa cái mạng đâu.

"Chưởng môn."

Tô Tiểu Mạt yếu ớt nói:

"Tên kia trông đáng thương quá, chúng ta có nên cho hắn một cái ô dù che nắng không?"

Quân Thường Tiếu chỉ cánh cửa môn phái nơi xa, nói:

"Đáng thương là chúng ta mới đúng, cái cửa nguyên vẹn bị hắn đá nát rồi còn gì."

Ngay lúc này, Mã Vĩnh Ninh dùng hai tay nâng thanh đao gãy lên, trầm giọng nói:

"Mã mỗ tài nghệ không bằng người, ngày hôm nay ta thua dưới kiếm của ngươi, ngày sau chắc chắn sẽ trở lại khiêu chiến lần nữa!"

"Cáo từ!"

Hắn đội mũ vành rộng lên, cầm lấy thanh đao gãy, xoay người rời đi.

Tuy nửa cái mạng bị người ta chém đứt, nhưng hắn không có thù hận, bởi vì tài nghệ không bằng người, nên hắn thua tâm phục khẩu phục.

Mã Vĩnh Ninh hô to một tiếng nói:

"Dũng cảm thừa nhận thất bại, đó mới là đao khách chân chính!"

Quân Thường Tiếu trợn hai mắt lên, nói:

"Tên này không phải thể loại não tàn chứ?"

Sự xuất hiện của Mã Vĩnh Ninh như một khúc nhạc dạo ngắn, mãi đến lúc hắn rời đi, các đệ tử mới trở lại sân luyện võ để rèn luyện. Sau đó mọi người ăn bữa cơm trưa từ Liễu Uyển Thi, cảm giác nhân gian mỹ vị lại một lần nữa tái hiện!

"Ực ực.."

Quân Thường Tiếu nói:

"Nội viện sau khi trùng tu xong, ngươi có thể trồng rau trong đấy, cũng có thể làm chuồng chăn nuôi, về sau căn tin môn phái do ngươi quản lý luôn."

"Dạ!"

Liễu Uyển Thi gật đầu, đôi mắt to tròn lóe sáng lên như muốn nói mọi việc ăn uống cứ để ta lo.

Quân Thường Tiếu trở về đại điện, vừa tu luyện Dịch Cân Kinh, vừa kéo ra màn hình hệ thống nói:

"Hiện tại mình có 86 điểm cống hiến môn phái, nên làm gì đây nhỉ?"

Hắn ấn vào khung sản phẩm đã mua, phát hiện Bùa Động Sát đã khôi phục màu sắc, không một chút do dự mua lần nữa.

Vật phẩm này có thể giúp hắn chỉ điểm đệ tử, đồng thời giúp hắn có thể tăng tốc tu luyện, sao chép võ học của người khác, hắn hận không thể mua một lần mấy chục cái cho thỏa đáng.

Quân Thường Tiếu nỉ non nói:

"Trong số các vật phẩm trong ‘Quà tân thủ’ thì mình chỉ còn có ‘bùa bỏ chạy’, lỡ đâu có cao thủ đến gây sự với môn phái, sợ rằng rất khó xử lý, thôi thì vì phòng ngừa chu đáo, mình mua thêm mấy cái bùa phòng thân vậy."

Hắn kéo xuống bên dưới khu mua sắm, tìm thêm vài vật phẩm.

Nhưng tìm cả nửa ngày, cũng không tìm được một tấm bùa, ngược lại phát hiện có vài vật phẩm, tên gọi nghe rất hay, ví dụ như hoa không quả, tác dụng có thể nói gần như là con số 0.

Ví dụ như một cái Vô Dạ Ấm giá trị 10 điểm cống hiến môn phái, phần giới thiệu có ghi bên trong nội bộ có không gian độc lập, người sử dụng không cần đổ xác trà, lại còn có chức năng tự động làm sạch, đảm bảo không để lại mùi hương.

Quân Thường Tiếu có lẽ sẽ suy nghĩ cân nhắc một chút nếu như cái đồ chơi này chỉ tiêu hao 1 điểm cống hiến môn phái, dù sao mỗi tối hắn đi tiểu ban đêm phải đi vào bô sau đó lại phải đi đổ, đây cũng là một chuyện rất nhọc nhằn.

Trong khu mua sắm còn rất nhiều sản phẩm độc lạ, thế nhưng giá trị vật phẩm lại không tới đâu, lãng phí hết cả không gian khung chứa vật phẩm.

Hệ thống nói:

"Khu mua sắm có đầy đủ phong phú các loại vật phẩm, cho nên một vài vật phẩm không trợ giúp tăng thực lực là bình thường, chủ nhân cảm thấy không hài lòng, có thể làm mới khu mua sắm, đồ tốt có lẽ sẽ xuất hiện nha."

"Ngươi lại muốn lừa ta tiêu hao điểm cống hiến chứ gì?"

Quân thường muốn đi guốc trong bụng nó, nhưng sau vài lần cân nhắc đắn đo, vẫn quả quyết lựa chọn làm mới vật phẩm.

"Đinh!"

"Điểm cống hiến: 66/100."

Sau khi hắn tiêu hao 10 điểm cống hiến môn phái, khu mua sắm sơ cấp làm mới toàn bộ vật phẩm.

Quân Thường Tiếu chỉ là nhìn sơ qua một cái, lập tức phát hiện một vật phẩm tên sơ giai bùa tăng lực, giá cả là 20 điểm cống hiến môn phái.

"Cái khỉ gì mà đắt quá vậy?"

Hắn ấn vào phần giới thiệu xem thử.

"Vật phẩm: Sơ giai bùa tăng lực."

"Công hiệu: Sau khi sử dụng, lực lượng cơ sở của người sử dụng trong nháy mắt tăng lên gấp năm lần."

"Thời gian tác dụng: 60 phút đồng hồ."

"Khuyết điểm: Cơ sở thân thể của người sử dụng phải đầy đủ rắn chắc, nếu không sau khi thời gian tác dụng hết hiệu lực sẽ làm tổn thương đến gân cốt người sử dụng."

"Giá cả: 20 điểm điểm cống hiến."

"Lực lượng tăng gấp năm lần á?"

Quân Thường Tiếu trợn hai mắt lên nói:

"Hiện tại lực lượng của ta tiếp cận hai ngàn cân, vậy nếu sử dụng bùa này chẳng khác nào lực lượng của ta đạt tới vạn cân luôn hay sao?"

"Mua!"

Hắn không chút do dự, ấn vào mua ngay lập tức!

"Đinh!"

"Chủ nhân tiêu hao 20 điểm điểm cống hiến, nhận được 1 bùa tăng lực, vật phẩm đã chuyển đến không gian giới chỉ."

"Đinh!"

"Điểm cống hiến môn phái: 46/100."

Quân Thường Tiếu ban đầu hắn có 86 điểm cống hiến môn phái, sau đó mua hai tấm bùa, làm mới một lần, 40 điểm cống hiến được hắn chắp cánh bay trong nháy mắt. Dù sao điểm cống hiến là để tiêu xài, cho nên hắn không quá tiếc nuối.

"Đây chỉ mới là vật phẩm sơ gai, bên trên còn chắc chắn có trung giai, thậm chí cao giai, vậy thì con số tăng lên có chút quá khủng khϊếp nha!"

Trong lúc hắn suy nghĩ, ý nghĩ đã tiến vào khu mua sắm trung cấp, vật phẩm đầu tiên đập vào mắt hắn có giá cả là 1000 điểm cống hiến, lập tức hắn thôi động ý nghĩ trở về khu mua sắm sơ cấp, khóe miệng co giật, cảm khái nói:

"Lực bất tòng tâm a!"

Hệ thống nói:

"Dựa theo tu vi hiện có của chủ nhân và kiến thiết môn phái, coi như người mua vật phẩm trong khu mua sắm trung cấp thì cũng không có cách nào sử dụng."

Quân Thường Tiếu không có đáp trả nó, tiếp tục tìm kiếm trong khu mua sắm sơ cấp, cho đến lúc hắn nhìn thấy vật phẩm kia, hắn kinh hồn khϊếp vía nhảy dựng lên.

Vật phẩm hắn thấy là gì?

Hắn nhìn thấy chính là một cây súng lục, trên đó có ghi tên vật phẩm: Ma pháp Desert Eagle!

"Con em nó thật sự là có súng á?"

Quân Thường Tiếu há hốc mở miệng.

Từ lúc hắn thấy Dịch Cân Kinh thì suy nghĩ ngay đến có khi nào cũng thấy một cây súng K98, vậy mà không nghĩ đến lần thứ hai mình làm mới thì một cây súng đã xuất hiện, mặc dù nó chỉ là một cây súng lục thôi.

Hắn ấn mở phần giới thiệu.

"Vật phẩm: Ma pháp Desert Eagle."

"Giới thiệu: Cấu tạo là súng lục Israel có đường kính 0.357 mm, sau khi trải qua nâng cấp thích hợp với thế giới võ hiệp, viên đạn được ngưng tụ từ năng lượng của tinh hạch."

"Công hiệu: Tốc độ bắn nhanh, lực xuyên thấu mạnh."

"Thời gian tác dụng: Vĩnh cửu."

"Khuyết điểm: Vật phẩm tuy được nâng cấp, nhưng sức giật lớn từ súng vẫn giữ nguyên, không thích hợp công kích cự ly xa."

"Giá cả: 10 điểm điểm cống hiến."

Quân Thường Tiếu nỉ non nói:

"Hóa ra không phải dùng đạn, mà dùng tinh hạch để sử dụng nha."

Dựa theo chủ nhân của cơ thể này lưu lại kiến thức, tinh hạch là năng lượng hạch tâm bên trong cơ thể hung thú, dù chỉ là tinh hạch cấp thấp nhất, giá trị mua bán trên thị trường cũng đến ngàn lượng.

"Có nên mua không ta?"

Quân Thường Tiếu do dự.

Mặc dù súng đã được nâng cấp, nhưng hắn không cách nào kiểm chứng uy lực mạnh thế nào, lỡ đâu bị người ta tay không tấc sắc ngăn cản vậy thì đi đời nhà ma, vả lại hiện tại hắn cũng không có tinh hạch để sử dụng nó.

Sau một hồi do dự.

Quân Thường Tiếu vẫn là quyết định mua sắm, dù sao hắn là người đến từ Trái Đất, từ nhỏ đặc biệt đối với súng có một loại yêu thích khó tả.

"Đinh!"

"Chủ nhân tiêu hao 10 điểm điểm cống hiến, nhận được 1 ma pháp Desert Eagle, vật phẩm đã chuyển đến trong không gian giới chỉ."

"Đinh!"

"Điểm cống hiến môn phái: 36/100."

Tiếng thông báo còn chưa kịp kết thúc, Quân Thường Tiếu đã dùng ý nghĩ tiến vào không gian giới chỉ, cầm trong tay thanh Desert Eagle nói:

"Trọng lượng rất được, so sánh với súng đồ chơi đúng là nhà quê gặp dân chơi."

"Xoát!"

Một tay cầm súng hướng hư không, cố làm ra vẻ ngầu lòi nói:

"Thật có lỗi quá, ta có súng nha."

"Bằng! Bằng! Bằng!"

Trẻ trâu Quân Thường Tiếu giả bộ bắn vài phát đạn.

Đúng lúc này, âm thanh từ hệ thống vang lên bên tai hắn:

"Đinh!"

"Hoắc Tiểu Hổ hoàn tất cày mười dặm đất, hoàn thành nhiệm vụ môn phái."

"Đinh!"

"Điểm thành tựu môn phái: 3/100."

"Điểm cống hiến môn phái: 37/100.