Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Có Bạn Gái Là Giáo Viên

Chương 9: Chuyện Gì Thế?

« Chương Trước
“Đó là tại sao, để làm một ai đó yêu em, việc cố gắng hết sức là rất quan trọng. Chỉ có mấy bé cấp hai mới hi vọng rằng người mà chúng say nắng sẽ say nắng ngược lại chúng. Để yêu nhau, em phải vác trên mình một lượng lớn sự cố gắng. Cơ bản thì, giống như những gì mà cô đang làm đây.”

“Nhưng, ngay cả khi em cố gắng hết sức, người đó có thể không quan tâm đến em, vậy nên em phải từ bỏ nó.”

“Trong thế giới này, có những cuộc chiến mà em không được phép để thua!” Đứng dậy khỏi chiếc ghế, sensei giơ nắm tay lên trời.

Tôi đang làm gì ở đây thế này?

“Cô là một nhà giáo dục. Cho nên cô sẽ sử dụng mọi vũ khí mà cô có. Về cơ bản, cô sẽ cho em thấy cô sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ và kỷ luật thế nào-không, hướng dẫn cho em.”

“Có cảm giác như bây giờ cô vừa nói một thứ gì đó vô cùng lố bịch… Chả phải cô vừa vi phạm địa vị của mình hay sao?”

“Dù cho cô có là giáo viên, cô vẫn sẽ đến gặp em, học sinh của cô, và được yêu em sau tất cả. Đó là tại sao cô sẽ sử dụng mọi mánh khóe nhỏ mà cô có!”

Nói rồi, nắm tay cô khẽ run lên trong chốc lát… Dễ thương nhỉ.

…Ah, sensei đã đầu độc tôi mất rồi ư?!

“Ngoài ra, lý do đó là không thuyết phục, phải không! Chúng ta đang nói về việc lạm dụng quyền lực của cô mà, ngay cả khi cô sử dụng căn phòng chuẩn bị này đây.”

“Dù sao đi nữa các giáo viên khác sẽ không sử dụng căn phòng này đâu. Cô cũng chỉ vừa mới tìm ra được lý do để sử dụng nó một cách hiệu quả thôi.”

“….”

Tôi gần như quên mất nhưng thực sự thì cô ấy là ‘Bông hoa xa vời’. Thật tự phụ khi cho rằng ai đó sẽ tiếp cận cô ấy. Tôi thậm chí còn được nghe nói rằng ngay cả trong phòng giáo viên, các đồng nghiệp của cô cũng giữ khoảnh cách với cô. Nếu họ mà biết Maka-sensei ở đây, họ cũng sẽ rất khó lòng mà đến đây… chắc vậy.

“Nghĩ về nó, cũng có thể là nhờ cái đó.”

“Cái đó…?”

Cái ‘cái đó’ là về gì vậy? Well, cũng đã được khoảng một năm kể từ khi cô đến trường này rồi, vậy nên, cũng sẽ không có gì quá kì lạ khi nghĩ rằng có chuyện gì đó đã xảy ra. Đúng vậy, liệu có phải là một lần náo loạn nào đó không?

“Nhưng mà, ngay cả nếu em được tính như là một học sinh rắc rối, chả phải cô cũng là một giáo viên có vấn đề khi làm mấy chuyện như thế này sao?”

“Mặc dù cô muốn biết tại sao em bỗng dưng lại ghét cô, nhưng em là kiểu luôn nói mấy thứ như vậy nên lần này cô sẽ cho qua vậy. Thay vào đó…” Nói rồi, cô lấy ra chiếc smartphone và bật nó lên. “Chúng ta nên trao đổi thông tin liên lạc chứ nhỉ. Cho việc giáo huấn của em, chúng ta phải giữ được liên lạc với nhau chứ.”

“Ehh? Làm vậy với học sinh có ổn không vậy?”

“Nếu em không muốn, cô sẽ phải cho gọi em liên tục trong tiết chủ nhiệm. Cô thực sự không ngại đâu.”

“Em rất vinh dự khi dâng lên cho cô thông liên lạc của em.”

Tôi thà nhận tin nhắn của cô hơn là ngày nào cũng bị gọi. Tôi không muốn bị coi như là một học sinh rắc rối. Nhưng, tôi cá chắc rằng có rất nhiều người sẽ trả một số tiền kha khá để kiếm được số điện thoại và ID LINE của Maka-sensei, ấy vậy mà tôi không hài lòng chút nào. Vả lại nó không giống như cứ hở tí là cô sẽ spam tin nhắn đâu mà… đúng không?

Hôm sau, giữa tiết hai và tiết ba.

Chỉ có mười phút để giải lao thì thật vô lý, tôi nghĩ. Ngoài ra, từ tiết tiếp theo là tiết thể dục, chúng tôi cũng phải thay đồ và di chuyển đến phòng tập thể dục. Không còn thời gian nữa. Chả ai quan tâm nếu giáo viên có đến trễ một chút, nhưng tại sao lại phải nghiêm khắc với học sinh.

Thay đồ trong phòng thay đồ nam, tôi di chuyển đến lối vào của tòa nhà. Không phải là tôi không có có bạn bè nhưng họ cũng không thể gọi là bạn thân được. Vì vậy tôi thường tập một mình. Nhưng bây giờ tôi lại vui vì điều đó. Giả như tôi có một đứa bạn thân, nó sẽ phát hiện ra âm mưu đáng ngờ của Maka-sensei. Cô ấy vẫn chưa cho gọi tôi nhưng tôi chắc chắn rằng cô khá nghiêm túc về ‘giáo huấn’ và những thứ khác.

Sau nụ hôn đó và áp ngực lên mặt tôi… Tôi tự hỏi kết cục chuyện này sẽ ra sao. N-Nhưng tôi không hề mong chờ nó hay gì đâu nhé!

“Mh…?”

Đến tủ khóa giày ở lối vào, có một nữ sinh với khuôn mặt nghiêm túc bước đến gần tôi. Với mái tóc đen dài, nhỏ mặc đồng phục gọn gàng và ngay cả cách đi cũng trang nghiêm.

“Mhm… Fumu…”

“Ch-Chuyện gì thế?”
« Chương Trước