Chương 76: Dược tính phát tác.

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn : Vipvandan

“Mở cửa ra”.

Thấy hai tên kia chặn cửa lại, ánh mắt Đỗ Thừa càng lạnh lùng hơn.

Hai tên kia cười đắc ý, dù sao sự việc cũng đã thất bại rồi, họ cũng không dễ dàng để cho đối phương đi ra như vậy. Mặc dù bọn họ không dám trắng trợn cướp đoạt Cố Giai Nghi nhưng thấy thuốc đã bắt đầu phát tác rồi, bọn họ cũng muốn nhìn thấy bộ dạng của Cố Giai Nghi khi thuốc phát tác, chắc chắn là rất mê người.

Dương Quốc lúc này cũng đi tới, sau đó nhìn Đỗ Thừa nói:

“Cậu này, bỏ cô ấy ra được không, tôi cho cậu một vạn, nếu như cậu thực muốn ôm cô ấy đi vậy lời của tôi coi như bỏ đi, những công văn của công ty cô ta sẽ không bao giờ thông qua được cửa của tôi”.

Dương Quốc uy hϊếp làm cho ánh mắt Đỗ Thừa càng trở nên lạnh lùng, trong lòng hắn càng tức giận hơn, hắn không chút do dự mà cho tên Dương Quốc này một quyền vào bụng, sau đó Đỗ Thừa nhanh chóng kéo đầu gối lên cho tên Dương Quốc đang gập người này thêm một gối vào ngực.

Tiếng xương gãy vang lên, có thể tưởng tượng được, sức mạnh của Đỗ Thừa tuyệt đối có thể làm cho tên Dương Quốc kia gãy vài cái xương sườn.

Liên tục trúng hai đòn nặng, đôi tròng mắt của Dương Quốc suýt nữa thì cũng bay ra ngoài, cả người hắn bị Đỗ Thừa đánh cho bay khỏi mặt đất, sau đó thì nằm bẹp dưới sàn không cách nào nhúc nhích được, tất cả những thứ vừa rồi uống vào người đều bị phun ra hết.

Đỗ Thừa ra tay rất nặng, nhưng Đỗ Thừa lại vô cùng đúng mực, đòn cuối cùng rõ ràng có thể lấy mạng của Dương Quốc nhưng hắn lại không cần tính mạng của tên này, nhiều nhất cũng chỉ nằm vài tháng là đủ.

Hai tên cấp dưới đứng bên cạnh cơ bản cũng không ngờ Đỗ Thừa lại là người luyện võ, hơn nữa lại ra tay tàn nhẫn như vậy, mặt hai người họ biến sắc, muốn nhanh chóng mở của chạy đi tìm người giúp đỡ.

Còn ba cô gái ngồi trong phòng lại càng sợ hãi kêu lên, rõ ràng là vô cùng kinh sợ.

Tuy nhiên Đỗ Thừa không để hai tên kia có cơ hội chạy ra ngoài, hắn một cước đá vào lưng tên đang muốn mở cửa chạy ra làm hắn ngã gục, ngay sau đó, Đỗ Thừa lại một cước đem tên còn lại quét ngã xuống mặt đất, sau đó tặng thêm cho mỗi tên một cước vào ngực.

Hai cước này uy lực đều rất mạnh, e rằng hai người này cũng không dễ chịu hơn Dương Quốc chút nào.

“Các cô ở lại đây! Nếu như ra ngoài kết cục của các cô cũng như thế này” Đỗ Thừa không ngoảnh đầu, sau khi lạnh lùng nói với ba cô gái một câu xong, hắn liền ôm Cố Giai Nghi đi ra.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, lại thêm Đỗ Thừa ra đòn giải quyết nhanh gọn, nên phải đến khi bọn họ rời khỏi rồi thì người bên hộp đêm mới phát hiện ra chuyện này.

Trong lúc ôm Cố Giai Nghi rời khỏi Hoan Lạc Thành, Đỗ Thừa còn gọi điện cho Diệp Mỵ, sau khi nói ngắn gọn sự tình ở đây, Diệp Mỵ liền nói Đỗ Thừa yên tâm, cô sẽ giải quyết mọi chuyện.

Đỗ Thừa muốn đợi câu nói này của Diệp Mỵ, vừa rồi hắn ra tay tàn nhẫn, một mặt hắn không muốn làm kinh động mọi người trong Hoan Lạc Thành, nhân tiện cho ba người kia một bài học, còn một mặt khác hắn cũng muốn xem Diệp Mỵ rốt cuộc có bao nhiêu thực lực. Nhưng hiện tại xem ra đây cũng chỉ là một chuyện nhỏ.

“Chị Giai Nghi, xe chị đậu ở đâu vậy?”

Sau khi ra khỏi cửa lớn, Đỗ Thừa liền hỏi Cố Giai Nghi.

Nhưng mãi tới lúc này Đỗ Thừa mới phát hiện khuôn mặt Cố Giai Nghi mà hắn đang ôm trong lòng đã trở nên đỏ hồng, hàng lông mi như tơ, cơ thể cô nóng tới phát sợ, giống như là đang ôm một cái hỏa lò mềm mại vậy.

“Nóng quá”.

Cố Giai Nghi lúc này không thể giữ được sự tỉnh táo, ngược lại cô không ngừng giãy dụa trong lòng Đỗ Thừa, lại càng muốn lấy tay cởϊ áσ của mình ra.

Hôm nay Cố Giai Nghi mặc một bộ đồ tây công sở màu đen nữ tính, bên trong là chiếc áo sơ mi màu trắng nhạt, lại thêm khẩu khí lạnh như băng thường ngày của Cố Giai Nghi thì đúng là trang phục tiêu chuẩn của những người phụ nữ mạnh mẽ.

Nhưng giờ phút này, khẩu khí lạnh băng của Cố Giai Nghi đã biệt vô tăm tích rồi, hơn nữa lại thêm lông mày như tơ và những tiếng rêи ɾỉ của cô, bộ quần áo công sở của cô lại có nhiều phần hấp dẫn khác thường.

Lúc này Đỗ Thừa mới phát hiện động thái này của Cố Giai Nghi, lại thêm xúc cảm hoàn mĩ khi ôm Cố Giai Nghi trong lòng, Đỗ Thừa chỉ cảm thấy cơ thể mình nóng lên, phần hạ bộ của hắn cũng trở nên cứng như sắt, vừa vặn chĩa vào đúng giữa đôi mông đầy đặn của Cố Giai Nghi, cảm giác mềm mại khiến cho Đỗ Thừa cảm thấy từng hồi sung sướиɠ.

May mà lúc này Cố Giai Nghi đã không thể nào giữ được sự tỉnh táo nữa rồi, chỉ có điều toàn thân nóng lên, cô còn không ngừng giãy dụa khiến cho đôi mông đầy đặn không ngừng cọ sát với hạ bộ Đỗ Thừa làm cho dục hỏa trong người Đỗ Thừa trở nên mãnh liệt.

May mà đầu óc Đỗ Thừa lúc này vô cùng tỉnh táo, thấy Cố Giai Nghi đã không thể nói cho hắn biết xe của cô đậu ở đâu, Đỗ Thừa bèn tự mình đi tìm.

Bãi đỗ xe của khu vui chơi này rất rộng, nhưng nhãn lực của Đỗ Thừa kinh người, hắn nhanh chóng đã tìm được xe của Cố Giai Nghi, sau đó hắn lấy chìa khóa xe từ trong túi xách của Cô Giai Nghi, mở xe ra, đặt Cố Giai Nghi vào ghế sau, còn hắn ngồi trên ghế trước.

“Hân Nhi, giao cho cô”.

Đỗ Thừa không biết lái xe, nhưng không phải là Đỗ Thừa không có cách, Đỗ Thừa đã để Hân Nhi trực tiếp khống chế cơ thể của mình.

“Ok”.

Hân Nhi cũng biết sự việc khẩn cấp, trực tiếp khống chế cơ thể Đỗ Thừa rồi nhanh chóng lái xe rời khỏi khu vui chơi mĩ lệ này.

“Hân Nhi, cô có biết Cố Giai Nghi bị trúng độc gì không vậy?” Có Hân Nhi lái xe, Đỗ Thừa cũng thấy vô cùng yên tâm, hơn nữa anh còn trao đổi với Hân Nhi.

“Không biết, nhưng theo bộ dạng này thì có thể là thuốc kí©ɧ ɖụ©…”

Hân Nhi vô cùng chú tâm nói, bình thường nhìn cô có vẻ vui đùa nhưng những lúc quan trọng thì vô cùng chú tâm.

“Vậy không có cách nào có thể giải được độc tính trên người cô ấy à?” Đỗ Thừa cũng hiểu, nếu như bắt Hân Nhi chỉ nhìn mà có thể nhìn ra được thì cũng quá là làm khó rồi.

“Biện pháp thì tôi có rất nhiều, nhưng trong một thời gian ngắn cơ bản là không kịp, ngài chỉ có thể dùng nước lạnh thử thôi”.

Hân Nhi sau một giây suy nghĩ bất đắc dĩ nói, với quyền năng lớn của cô, đúng là có rất nhiều phương pháp có thể giải độc cho Cố Giai Nghi, chỉ là trong số đó lại không có phương pháp nào có thể giải độc cho Cố Giai Nghi trước khi độc tính phát tác cả, bởi vì đã phát hiện quá muộn.

Đương nhiên cũng không hoàn toàn là không có cách, ví dụ nói dùng châm để châm cứu có thể làm hết độc tính trên người Cố Giai Nghi, chỉ là tình hình hiện giờ của Cố Giai Nghi, cả người hoàn toàn không chịu khống chế, cho dù để Hân Nhi tiến hành cũng rất nguy hiểm.

“Vậy hãy đưa cô ta về nhà trước, dùng nước lạnh thử xem”.

Đỗ Thừa thấy Hân Nhi nói như vậy, hắn cũng biết đây là biện pháp duy nhất, cho nên Đỗ Thừa cũng không nghĩ nhiều nữa mà để Hân Nhi đưa Cố Giai Nghi về biệt thự.

Chỉ là, xe mới đi chưa đượ bao xa, Đỗ Thừa chợt phát hiện Cố Giai Nghi có gì đó không bình thường, những âm thanh rêи ɾỉ không ngừng truyền vào tai Đỗ Thừa, đầu tiên Đỗ Thừa để Hân Nhi khống chế mình không nhìn về phía sau nữa, mới nhìn thoáng qua mà xém chút máu mũi của Đỗ Thừa đã phun ra rồi.

Bởi vì lúc này thuốc mà Cố Giai Nghi trúng đã bắt đầu phát tác mạnh, hai tay cô không ngừng sờ soạng trên cơ thể, chẳng biết từ lúc nào mà cô đã tháo nút thắt áo ngực của mình, đôi gò bồng đào kinh người phía dưới lớp áo ngực của cô đã lồ lộ trước mắt Đỗ Thừa.

Nửa thân dưới của Cố Giai Nghi, chiếc váy vốn ngắn tới đầu gối không biết lúc nào đã bị cô kéo tới tận đùi, toàn bộ phần da thịt trắng trẻo ẩn sau lớp tất chân màu da đã hiện ra trước mắt Đỗ Thừa, thậm chí Đỗ Thừa còn có thể trông thấy chiếc quần nội y màu trắng trong suốt cùng với mùi đặc trưng của nơi riêng tư đó.

Có thể nói, tình thế này đối với một nam nhân như Đỗ Thừa mà nói tuyệt đối có sức hấp dẫn vô cùng lớn.

“Hân Nhi! Nhanh đổi hướng đi! Không thể tới nhà cô ấy được, đến nhà tôi đi”.

Cũng may đầu óc Đỗ Thừa trong nháy mắt đã trở về trạng thái tỉnh táo, trước tiên hắn hướng về phía Hân Nhi đưa ra mệnh lệnh.

Với bộ dạng này của Cố Giai Nghi tuyệt đối không thể trở về được, nếu như trở về thì cô cũng chịu mất mặt trước Cố Tư Hân. Mặc dù Cố Tư Hân có thể không có gì nhưng Cố Giai Nghi đối mặt với người chị duy nhất của mình thì sẽ sao đây, hơn nữa Đỗ Thừa cũng không biết giải thích thế nào với Cố Tư Hân, việc duy nhất mà ĐỗThừa có thể làm hiện tại là đưa Cố Giai Nghi về nhà mình.

Hân Nhi tự nhiên sẽ không cự tuyệt mệnh lệnh của Đỗ Thừa, toàn bộ trí năng đều tập trung lên con đường, tốc độ của chiếc xe cũng ngày càng đạt cực điểm, tốc độ nhanh vô cùng.

Rất nhanh, chưa đầy ba phút sau chiếc xe đã dừng trước chung cư của Đỗ Thừa.

Việc đầu tiên Đỗ Thừa làm là thu hồi sự khống chế cơ thể, sau đó mới nhanh chóng mở cửa, một tay bỏ chiếc áo khoác trên người rồi ôm Cố Giai Nghi lên, đồng thời hắn nhanh chóng đi về hướng tầng ba của trung cư.

Vào thời khắc này, Đỗ Thừa phát huy tới mức cao nhất tốc độ của mình thông qua không gian ngụy trọng lực luyện được.

Cũng may lúc này trời đã muộn, chung cư cũng không có người qua lại, nếu không thì Cố Giai Nghi có lẽ đã “lộ hàng” rồi, thậm chí còn có khả năng có người nào đó sẽ gọi điện thoại đến đồn cảnh sát để trình báo.

Tuy nhiên Đỗ Thừa hiện tại cũng không nghĩ được nhiều như vậy. Sau khi nhanh chóng mở cửa phòng, Đỗ Thừa một chân đạp đóng cửa phòng, sau đó hắn ôm Cố Giai Nghi đi thẳng về phía nhà vệ sinh.

Nước lạnh, ý nghĩ đầu tiên của Đỗ Thừa bây giờ là dùng nước lạnh làm thuốc trị liệu, quả nhiên là có hiệu nghiệm, nhiệt độ trên người của Cố Giai Nghi đã giảm xuống, còn về những thứ khác Đỗ Thừa chỉ còn cách đợt lát nữa rồi nói sau.

09-08-2012, 06:45 PM

Tối Chung Trí Năng

Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm