Chương 262: Lý tưởng của Đỗ Thừa

“Đỗ Thừa, Cố Tư Hân có phải bạn gái của cháu hay không?"

Diệp Nhu có chút quái dị nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, sau nửa ngày, nàng lúc này mới đột nhiên hỏi Đỗ Thừa một câu làm hắn có chút trở tay không kịp.

Tuy rằng Đỗ Thừa biết Trình Đàm Nghiệp muốn điều tra ra, đó cũng không phải một sự tình bí mật gì, thế nhưng khi bị đối phương hỏi ra, thần sắc Đỗ Thừa vẫn còn có chút sửng sờ một chút.

Bất quá càng làm cho Đỗ Thừa có chút ngoài ý muốn, vẫn là phản ứng Diệp Nhu cùng Trình Đàm Nghiệp.

Bởi vì thần sắc Trình Đàm Nghiệp cùng Diệp Nhu, căn bản sẻ không có cái gì phản đối cùng không hài lòng. Nghĩ nghĩ sau. Đỗ Thừa cũng không có giấu diếm, chính là hỏi: "Bác trai, bác gái, các người cũng biết sao?"

“Lần đầu tiên bác với cháu gặp mặt, bác đã biết" Trình Đàm Nghiệp gật gật đầu, cũng là không có giấu diếm.

“Vậy tại sao".

Đỗ Thừa có chút khó hiểu nhìn thấy Trình Đàm Nghiệp, hiển nhiên thật không ngờ ở dưới loại tình huống này, Trình Đàm Nghiệp lại vẫn đồng ý chính mình cùng Trình Yên cùng một chỗ.

“Thật ra. Đây cũng là nhân quả tuần hoàn".

Trình Đàm Nghiệp thở dài, ánh mắt đã rơi vào trên người Diệp Nhu. Ánh mắt vô cùng ôn nhu.

Mà Diệp Nhu, lại là nhẹ gật gật đầu, nàng nói tiếp: "Đỗ Thừa, thật ra, bác cũng không phải mẹ của Tiểu Yên”.

"Làm sao có thể?”

Đỗ Thừa rõ ràng có chút ngạc nhiên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì Diệp Nhu cùng Trình Yên thật sự là quá giống, nếu Diệp Nhu không phải mẹ đẻ Trình Yên, vậy thì sẽ là ai.

“Bác biết cháu khẳng định không tin, có phải bởi vì bác cùng Tiểu Yên rất giống nhau hay không" Diệp Nhu mỉm cười nói, trong giọng nói có chút thương cảm.

Đỗ Thừa hết sức thành thật gật gật đầu, loại chuyện này, dù thông minh, cũng không cách nào nghĩ ra.

Trong ánh mắt Diệp Nhu thương cảm càng đậm, sau đó chậm rãi nói: "Thật ra Tiểu Yên giống mẹ nó, mà mẹ của nó, đó là chị gái bác, cũng là chị em sinh đôi của bác, chỉ là chị gái của bác khi Tiểu Yên còn bé đã chết đi".

Diệp Nhu trả lời, để Đỗ Thừa sửng sờ.

Đỗ Thừa nghĩ tới ngàn vạn loại khả năng, cũng thật không có loại này. Nhìn Diệp Nhu cùng Trình Đàm Nghiệp, Đỗ Thừa bỗng nhiên hiểu được vì cái gì, nghĩ nghĩ sau, Đỗ Thừa lại hướng tới Diệp Nhu hỏi: "Bác gái, chuyện này, Trình Yên biết không?"

“Nó biết. Cho nên mấy năm nay, nó cũng không nguyện ý về nhà” Ngữ khí Diệp Nhu có chút thương cảm, dừng một chút, Diệp Nhu mười phần ôn nhu nhìn Trình Đàm Nghiệp, sau đó hướng Đỗ Thừa nói: "Đỗ Thừa, cháu là người thông minh, có một số việc cháu hẳn là có thể nghĩ đến, đúng không?"

"Ừm”Đỗ Thừa gật đầu, Diệp Nhu nói, để cho hắn đã muốn khẳng định suy đoán trong lòng.

Diệp Nhu khe khẽ thở dài nói: "Cho nên, ở trên sự tình Tiểu Yên với cháu, bác cùng Đàm Nghiệp sẽ không ngăn cản các cháu, chỉ cần cháu đối tốt với Tiểu Yên".

“Bác gái yên tâm, cháu nhất định sẽ đối tốt với Trình Yên".

Đỗ Thừa mười phần khẳng định đáp, mà thái độ của Diệp Nhu, không thể nghi ngờ là tương đương chấp nhận Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân quan hệ.

“Tốt lắm, chúng ta nói chính sự đi" Trình Đàm Nghiệp trong ánh mắt cũng là đã tràn ngập thương cảm, thấy không khí có chút không đúng. Hắn liền trực tiếp chuyển đề tài, nói: "Đỗ Thừa. Kế hoạch hiện nay, bác tính toán lấy màu xanh môi trường là chủ đề chính, cho nên, cháu có thể để cho Cố Tư Hân đến đại diện cho chúng ta hay không. Nếu có thể, chúng ta có thể trả một giá thật cao, thậm chí còn có thể đem 1% lợi nhuận hiến cho quỹ từ thiện Tâm Hân, cháu thấy thế nào? "

Trình Đàm Nghiệp thật ra không cần phải nói, Đỗ Thừa cũng là có quyết định này, tuy rằng thị trường Dung dịch Điện giải vị trí khác biệt, Cố Tư Hân đại diện có lẽ cũng không thể cấp Dung dịch Điện giải mang đến bao nhiêu lượng tiêu thụ, nhưng mà, có một số việc cũng không nhất định là ở mặt ngoài có thể thấy được, Trình Đàm Nghiệp tìm Cố Tư Hân làm đại diện, không thể nghi ngờ là muốn xác lập một loại hình ảnh, lâu dài mà nói. Đối với Năng lượng Khải Nguyên lại là phi thường có lợi.

Hơn nữa đối với Cố Tư Hân mà nói, không thể nghi ngờ là một cái cơ hội tuyệt hảo gia tăng nhân khí, cũng mười phần phù hợp hình ảnh Cố Tư Hân, cho nên, Đỗ Thừa cũng không có suy nghĩ gì, nói thẳng: "Ừm, chuyện này cháu sẽ nói cùng Tư Hân, cháu bảo nàng trở về một chuyến".

Người đại diện tạm thời cũng không cần chụp quảng cáo cái gì, chỉ cần chụp một ít tuyên truyền chiếu sẽ tốt hơn, cũng không cần Cố Tư Hân nhiều thời gian.

Trình Đàm Nghiệp thấy Đỗ Thừa đáp ứng, liền cười nói: "Vậy liền giao cho cháu, vừa lúc bác với bác gái cũng muốn tận mắt nhìn một cái đại tài nữ của thành phố chúng ta, là cái dạng gì".

Đỗ Thừa mỉm cười, không nói gì thêm.

Chỉ là, Diệp Nhu tựa hồ là nghĩ tới điều gì, lại có chút quái dị nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, có chút khó tin hướng tới Đỗ Thừa hỏi: "Cố Tư Hân đàn, thật là cháu dạy sao?"

Đỗ Thừa lắc lắc đầu đáp: "Một nửa thôi".

Hắn thật là có dạy qua Cố Tư Hân, nhưng là Cố Tư Hân có thể lấy được thành công như thế, nhưng lại do là thiên phú của nàng.

"Ừm” Đỗ Thừa gật gật đầu.

Mà Diệp Nhu lại cùng Trình Đàm Nghiệp nhìn chăm chú một cái, hai người tuy rằng cũng đã mơ hồ đoán được một ít, nhưng là nghe được Đỗ Thừa chính mồm thừa nhận. Vẫn là cảm giác được có chút khó tin.

Trên đường trở lại biệt thự số 15 Đỗ Thừa gọi một cú điện thoại cho Cố Tư Hân.

Cố Tư Hân ngày hôm qua đã xong nhạc hội ở Hải Nam, đang chuẩn bị đi Thiên Tân, sau khi nhận được Đỗ Thừa điện thoại, Cố Tư Hân trực tiếp sửa đổi hành trình, cùng Tô Tuyết Như cùng Bành Vịnh Hoa bay về thành phố.

Bất quá, thời điểm Cố Tư Hân về tới thành phố, cũng đã đang lúc hoàng hôn.

“Đỗ Thừa, Năng lượng Khải Nguyên kia không phải lại có một phần của anh?"

Sau khi lên xe, Cố Tư Hân ngồi ở bên cạnh, hướng tới Đỗ Thừa hỏi.

Là người thành phố, Cố Tư Hân tuy rằng tiếp xúc rất ít phương diện này, nhưng là đối với Năng lượng Khải Nguyên vẫn là có hiểu biết, cho nên, nghe đến thời điểm Đỗ Thừa để cho nàng trở về làm đại diện, trong lòng Cố Tư Hân cũng đã đoán được, Năng lượng Khải Nguyên này chỉ sợ lại cùng Đỗ Thừa có quan hệ.

Bởi vì, hiện tại Cố Tư Hân đã muốn trở thành người phát ngôn chuyên nghiệp của Đỗ Thừa.

Giống như là Nhân Sinh Hoàn Mỹ của Công ty liên doanh điện tử và thuốc giảm béo của Dược Trung Tín vậy, những cái này đều là công ty Đỗ Thừa khống chế cổ phần, hơn nữa đều là đã khống chế tuyệt đại bộ phận cổ phần công ty.

Mà một bên, Tô Tuyết Như lại là vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Đỗ Thừa.

So với Cố Tư Hân mà nói, nàng hiểu biết dĩ nhiên là càng nhiều, thời điểm lúc trước trở lại thành phố, nàng thậm chí tại Năng lượng Khải Nguyên làm việc, tự nhiên là đối với Năng lượng Khải Nguyên có nghiên cứu, tổng tài sản quá trăm triệu, nếu Đỗ Thừa khống chế cổ phần, vậy tiền của Đỗ Thừa Tô Tuyết Như đã có chút không thể tưởng tượng nổi. Quan trọng nhất là, Đỗ Thừa hiện tại còn chưa đầy hai mươi mốt tuổi.

Nhưng Bành Vịnh Hoa, đầu đội mũ mắt đeo kính đen như mình thường, mặt lãnh đạm nhìn ngoài cửa sổ, đối với nàng mà nói, võ học mới là quan trọng nhất, mà còn lại hết thảy, cũng như phân mà thôi.

Mà đối với vấn đề Cố Tư Hân, Đỗ Thừa cũng không có ý tứ giấu diếm, nói thẳng: "Có 70% cổ phần của công ty, cho nên, em đại diện cho anh, coi như đại diện cho chúng ta vậy".

Đối với Đỗ Thừa nắm giữ bao nhiêu cổ phần của công ty. Cố Tư Hân là không có chú ý, nàng chú ý tới, chính là câu nói sau cùng của Đỗ Thừa, trong lòng một trận ngọt ngào.

"70%"

Nhưng là Tô Tuyết Như ở chỗ ngồi phía sau, cũng trực tiếp dại ra.

Ở giây phút này, Tô Tuyết Như phát hiện đại não mình có chút chập mạch, nàng cho rằng, Đỗ Thừa nhiều nhất cũng chỉ có thể khống chế cổ phần 1% đến năm phần trăm cũng đã phi thường khủng bố, nhiều hơn nữa, cũng tuyệt đối sẽ không qua 10%.

Chính là nàng như thế nào cũng không thể tưởng tượng. Đỗ Thừa thế nhưng khống chế cổ phần 70%, đây có nghĩa là, Đỗ Thừa hiện tại đã là cổ đông lớn nhất của Năng lượng Khải Nguyên, nếu nói quá một chút, chỉ bằng 70% cổ phần của công ty. Đỗ Thừa có thể đã trở thành phú hào quốc nội tuổi còn trẻ nhất.

Đỗ Thừa cũng không có đi để ý Tô Tuyết Như, bất quá, Đỗ Thừa đã nghĩ đến điều này.

Nhưng mà số tiền này đối với Đỗ Thừa mà nói, chỉ là một cái bắt đầu mà thôi, bởi vì trong lòng Đỗ Thừa sớm đã có một cái kế hoạch lớn. Mà tài chính đó, còn xa xa không đủ để Đỗ Thừa thực hiện kế hoạch trong lòng hắn.

Trong tay Đỗ Thừa, còn có rất nhiều thứ mà khoa học kỹ thuật hiện tại không thể chế tạo ra, nếu Đỗ Thừa muốn tạo ra vài thứ kia, nhất định phải có được sở nghiên cứu của chính mình, còn cần đại lượng nhân tài trên thế giới.

Mà căn cứ vào hai điểm này, Đỗ Thừa cần một cái địa phương cơ mật tuyệt đối an toàn, đó cũng chính là căn cứ.

Xây dựng một cái căn cứ cỡ lớn tài chính cần có, tuyệt đối là khủng bố đến không thể tưởng tượng, cho nên, đối với Đỗ Thừa mà nói, số tiền này tạm thời còn không tính là cái gì, mà hắn cần càng nhiều tài chính.

Mà cái căn cứ kia, sẽ là trung tâm đế quốc buôn bán khổng lồ của Đỗ Thừa, cho nên, trước đó Đỗ Thừa cần nhanh phát triên hơn nữa, đạt được càng nhiều tiền hơn nữa.

Đương nhiên, ý nghĩ hiện tại chính là trong đầu Đỗ Thừa mà thôi, Đỗ Thừa sẽ không nói ra với bất kì ai, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Đỗ Thừa cho rằng hoàn toàn không cần thiết.