Thành viên toàn bộ đã giải tán, không lưu lại manh mối gì, mà A Cửu cùng Nữ vương đều ở trong Khu khai phát Tần Dương chờ Đỗ Thừa.
"Ông chủ, làm cho ngài thất vọng rồi".
Nhìn thấy Đỗ Thừa, khuôn mặt A Cửu có chút co lại, hiển nhiên đối với mình đã tràn ngập thất vọng.
Đỗ Thừa khoát tay áo, sự tình lúc này không trách A Cửu, bởi vì sự tình này là bởi vì Đỗ Thừa mà dựng lên. Cho nên, Đỗ Thừa đi thẳng đến A Cửu nói: "Không trách cô, lúc này là có người muốn đối phó chúng ta, cô không có phát hiện cũng thực bình thường. Làm tốt sự tình trước mắt đi, sự tình này cũng đừng có để ở trong lòng".
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, khuôn mặt A Cửu lúc này mới thả lỏng một ít.
"Đỗ ca, là cái gì muốn đối phó chúng ta, thế nhưng mời được quân đội?" Nữ vương vẻ mặt khó hiểu nhìn Đỗ Thừa, Bởi vì cô ấy luôn luôn nghĩ mãi mà không rõ rốt cuộc là ai có thể mời được quân đội ra mặt.
"Quách Tấn".
Đỗ Thừa chỉ nói hai chữ, bất quá Đỗ Thừa biết Nữ vương hiểu được hắn nói gì.
"Là hắn sao?"
Nữ vương ở thủ đô nhiều năm như vậy, làm sao có thể không biết hai chữ Quách Tấn đại biểu cho cái gì.
Nếu như nói Bành Vịnh Hoa là Ma Quỷ Hoa áp chế ở quân khu thì Quách Tấn chính là thiên chi kiêu tử, một đứa con cưng đặt ở trên đầu Bành Vịnh Hoa.
Nếu không phải Quách Tấn đã đi Thượng Hải cảnh bị khu, như vậy quân khu thủ đô chắc chắn sẽ không danh hiệu Ma Quỷ Hoa.
Nhìn thấy Đỗ Thừa nhẹ gật gật đầu, Nữ vương vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi hướng phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ ca, ngài cùng Quách Tấn có cừu oán?"
"Ừm, xem như thế đi".
Quách Tấn tuy rằng chưa nói nhưng là Đỗ Thừa trong lòng rõ ràng, Quách Tấn chân chính muốn động chính mình cũng không phải là vì Trình Yên mà là bởi vì một người, Hoàng Phổ Đông.
Đỗ Thừa cảm giác Hoàng Phổ Đông lúc trước bị hãm hại cũng không đơn giản như như ở mặt ngoài biểu hiện, chẳng qua Đỗ Thừa tạm thời cũng không thể nào biết được, bởi vì căn bản không có manh mối gì để cho Đỗ Thừa nắm bắt.
Hơn nữa lời Diệp Mỵ nói lúc trước rõ mồn một trước mắt Đỗ Thừa, có lẽ, chuyện này Diệp Mỵ rõ ràng nhưng là trước khi mình đủ thực lực, chỉ sợ Diệp Mỵ cũng sẽ không tự nói với mình.
"Đỗ ca, Quách Gia ở thủ đô thực lực rất mạnh, nếu Quách Tấn ra tay, chúng ta về sau cần chú ý một chút".
Nữ vương chỉ là có chút giật mình chứ không có thêm biểu tình gì, bất quá cô ấy vẫn là rất nghiêm túc cùng Đỗ Thừa nói một tiếng.
"Tôi biết, chuyện này sau hãy nói, sau việc này tôi tin tưởng hắn trong khoảng thời gian ngắn sẽ không xuất thủ nữa".
Cái loại người như Quách Tấn, rất thông minh, nhưng càng thông minh lại càng dễ bị nắm bắt.
Sau khi kế hoạch thất bại, Quách Tấn sẽ chờ đợi cơ hội tiếp theo tới rồi sẽ làm tiếp một mẻ lớn, cho nên trước khi việc kia xảy ra thì việc Đỗ Thừa cần phải làm lúc này là cực lực phát triển.
Cho nên, sau khi nói xong Đỗ Thừa trực tiếp hướng A Cửu hỏi: "A Cửu, A Tam bọn hắn thế nào?"
"Chiếm lĩnh".
A Tam trả lời mười phần đơn giản, cũng mười phần rõ ràng.
Lúc này đây A Tam cùng Đại Cương đang thu thập hang ổ đối phương, hơn một trăm tinh anh Huyền Đường, lấy thực lực Thiết Đao Bang. Trừ phi đem toàn bộ thành viên đều triệu tập lại, nếu không hoàn toàn không có khả năng chống đỡ.
Trên thực tế, thời điểm A Tam cùng Đại Cương tấn công đến hang ổ đối phương, bên người Thiết Đao Bang Lão Đại cũng chỉ có mấy chục tiểu đệ mà thôi, căn bản ngăn không được A Tam cùng Đại Cương.
Cho nên ngay lúc Đỗ Thừa đem A Cửu cùng Nữ vương cứu ra, A Tam cùng Đại Cương đã là hoàn thành xong nhiệm vụ quan trọng nhất, thu thập Thiết Đao Bang lúc này đã là một việc đơn giản.
Nghĩ nghĩ sau, Đỗ Thừa trực tiếp hướng A Tam nói: "Trước hết để cho A Tam cùng Đại Cương hành động, mau chóng thâu tóm cả Thiết Đao Bang, ngươi cùng Nữ vương mang một ít nhân thủ qua hỗ trợ, tận lực ở trong vòng hai ngày đem Thiết Đao Bang giải quyết".
"Được, ông chủ".
A Cửu lên tiếng, sau đó trực tiếp cùng Nữ vương đi.
Đỗ Thừa lái xe về tới biệt thự số 15, bởi vì sự tình còn lại đã không cần Đỗ Thừa xuất thủ, sự tình nho nhỏ kia đám người A Cửu có thể thoải mái hoàn thành.
Trên đường Đỗ Thừa trở lại biệt thự số 15, Đỗ Thừa nhận được điện thoại Trình Đàm Nghiệp.
Trong điện thoại Trình Đàm Nghiệp có chút bận tâm, dù sao sự tình buổi tối hắn cũng có thể thấy được có chút không đúng, sau khi biết Đỗ Thừa không có việc gì hắn lúc này mới yên tâm lại.
Hai ngày tiếp theo, đúng như Đỗ Thừa suy đoán, Quách Tấn giống như là tiêu thất, không có tiếp tục động tác gì nữa.
Mà Huyền Đường bằng tốc độ nhanh nhất thâu tóm Thiết Đao Bang, số lượng thành viên tăng lên tới gần năm trăm.
Đồng thời, nguyên bản thành viên tinh anh do A Tam huấn luyện cũng là tăng lên tới một trăm người, hơn nữa chính thức mệnh danh là tinh anh đoàn.
Tinh Anh Đoàn sẽ là chiến lực cực mạnh của Huyền Đường, mà Đỗ Thừa cấp cho A Tam phương pháp huấn luyện, coi như không đạt được trình độ Cảnh Vệ Cục Đặc Cần Tổ thì ít nhất cũng không kém bao nhiêu, vì thế, Đỗ Thừa còn đặc biệt cấp Tinh Anh Đoàn một phương thức rèn luyện, cùng với một bộ kỹ xảo cách đấu.
Thậm chí, Đỗ Thừa sau khi đơn giản hoá luyện thể thuật liền truyền thụ cho A Tam. Để A Tam dạy mỗi một danh thành viên của Tinh Anh Đoàn. Tuy rằng bản đơn giản hiệu quả so sánh với bản chính kém rất nhiều nhưng là trong khoảng thời gian ngắn vẫn có thể đạt được lực lượng khá mạnh.
Cùng lúc đó, Đỗ Thừa còn để A Cửu đối với khu vực Tây Thành này tiến hành thanh trừ, toàn bộ tạp dư thế lực toàn bộ đuổi ra khu Tây Thành, như vậy, Huyền Đường khống chế được Nam Thành nội cùng Tây Thành hai khu vực này, sở thu phí tổn đã hoàn toàn đủ duy trì vận chuyển, thậm chí còn có dư thừa.
Đỗ Thừa ở trong vòng hai ngày này chủ yếu đều là ở cùng Cố Tư Hân, cùng Cố Tư Hân đi dạo phố ngắm cảnh đêm.
Bởi vì Cố Tư Hân lâu lâu mới trở về, Đỗ Thừa tự nhiên cần hảo hảo bồi cô ấy một ít thời gian, cho nên hai ngày này. Đỗ Thừa địa phương nào cũng không có đi, nhưng mà Cố Tư Hân cũng không có cách nào ở thành phố lâu thêm được nữa, hai ngày sau đó cô ấy lại một lần nữa đi lưu diễn, lần này là Thành Đô.
Cố Giai Nghi lúc này sẽ không có tiếp tục đi theo, bởi vì Vinh Hân Điện Cơ hiện tại đang đứng ở thời kỳ tốt đẹp, vô luận là tuyển nhân viên hay là các phương diện an bài khác cũng đã có thể bắt đầu tiến hành rồi, cho nên, Cố Giai Nghi hiện tại bận khá nhiều việc, tự nhiên là không cách nào đi cùng Cố Tư Hân.
Trình Yên hai ngày này cũng chỉ là cùng Đỗ Thừa liên hệ qua điện thoại mà thôi.
Trình Yên cũng không có nói cái gì, cô ấy cũng biết tình huống Đỗ Thừa, hơn nữa mấy ngày nay cô ấy chủ yếu thời gian đều là làm việc. Chỉ ngắn ngủn hai ngày thời gian cũng đã có thể đã bắt đầu cùng Chung Thành Thọ tiếp nhận công việc.
Bất quá, Đỗ Thừa ra lệnh, công việc thì Trình Yên có thể làm nhưng ăn cơm xã giao thì bắt buộc phải cự tuyệt, bởi vì Đỗ Thừa cũng không muốn bồ mình cùng người khác ăn cơm gì hết.
Hơn nữa nghiệp vụ này đó đối với Công nghệ Tinh Đằng ở hiện tại mà nói chẳng qua cũng là nghiệp dư, tùy thời cũng có thể đình chỉ, Trình Yên tự nhiên cũng biết điểm này, cho nên cô ấy đối với mệnh lệnh Đỗ Thừa tự nhiên là mười phần nghe theo. Huống chi, cô ấy vốn là không thích loại xã giao kia, có chuyện thì giao cho Chung Thành Thọ tiến hành là rồi.
Bất ngờ là Diệp Mỵ gửi cho Đỗ Thừa một cái tin tốt lành, hệ thống bảo mật kia đã xong, hơn nữa Diệp Nam Lăng nhúng tay, Diệp Mỵ ở hôm qua đã thuận lợi thay thế Lý Thành trở thành tổ trưởng bộ môn kỹ thuật.
Không chỉ như vậy, Diệp Mỵ còn được trao tặng một nhất đẳng huy chương chiến công, có thể nói là thu hoạch là rất lớn.
Tiến bộ của Diệp Mỵ nằm trong dự kiến của Đỗ Thừa, mà trong lòng Đỗ Thừa đã vì Diệp Mỵ mà có kế hoạch tiếp theo.
Buổi trưa, sau khi đưa Cố Tư Hân đi sân bay, Đỗ Thừa trực tiếp lái xe đi Dược Trung Tín.
Bởi vì Trung Hằng buổi sáng gọi một cú điện thoại cho Đỗ Thừa, loại thuốc kia đã chế tạo thành công, Đỗ Thừa tự nhiên cần đi nhìn một chút.
Chờ Đỗ Thừa lái xe đến, thời gian đã là ba giờ chiều.
Lâm Trung Lăng ngay tại cửa lớn Dược Trung Tín chờ Đỗ Thừa, sau khi Đỗ Thừa xuống xe liền cùng Đỗ Thừa hướng phía Phòng nghiên cứu đi đến.
"Luyến Lan mấy ngày này học tập thế nào, ổn không?" Đỗ Thừa vừa đi, một bên hướng phía Lâm Trung Lăng hỏi.
Đỗ Thừa kỳ thật cũng muốn tìm Chung Luyến Lan hỏi, chẳng qua hai ngày này thời gian chủ yếu hắn đều là ở cùng Cố Tư Hân, cho nên giờ phút này Đỗ Thừa tự nhiên là muốn hỏi một chút, dù sao Đỗ Thừa đã giao nhiệm vụ cho Lâm Trung Lăng hảo hảo chiếu cố Chung Luyến Lan.
Nghe được Đỗ Thừa hỏi Chung Luyến Lan, Lâm Trung Lăng nhất thời mỉm cười đáp: "Tiểu Chung không sai, học tập rất nghiêm túc, hơn nữa tiến bộ cũng rất mau, chỉ cần cho nàng một ít thời gian thì sẽ trưởng thành rất tốt"
Lâm Trung Lăng cũng không biết quan hệ Chung Luyến Lan cùng Đỗ Thừa, cũng không dám trực tiếp kêu tên Luyến Lan, tránh làm cho người ta cảm giác quá thân mật, cho nên Lâm Trung Lăng hiện tại đều gọi Chung Luyến Lan là Tiểu Chung, bất quá ý thưởng thức trong lời nói của Lâm Trung Lăng cũng rất rõ ràng.
"Ừ, vậy là tốt rồi. Cho nàng học tập một chút, chờ thời gian sau thì phân cho nàng một chỗ làm thích hợp".
Đỗ Thừa gật gật đầu, Chung Luyến Lan là một cô gái như thế nào hắn tự nhiên là minh bạch, cho nên cũng không có cái gì ngoài ý muốn.
"Được".
Lâm Trung Lăng đã sớm nghĩ rằng Đỗ Thừa sẽ đem Chung Luyến Lan an bài cho nên cũng không có cái gì ngoài ý muốn. Không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp đồng ý.
Trong lúc nói chuyện hai người hai người đã đi vào trong Phòng nghiên cứu, chẳng qua vừa tiến vào, một màn trước mắt để cho Đỗ Thừa cùng Lâm Trung Lăng đều dừng bước, lông mày của Đỗ Thừa hơi có chút nhíu lại.